Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Editor: May
Cổ tay Thịnh Vị Ương căng thẳng, một cổ ngoại lực bá đạo vọt tới.
Một giây trước cô còn ngồi xếp bằng ở trên giường, thân mình lập tức ngả về phía sau, trọng tâm rơi xuống, bị Hoàng Phủ Bạc Ái dễ như trở bàn tay đè ở dưới thân.
Nửa người trên trần trụi.
Ngực màu lúa mạch ở dưới ánh mặt trời vàng nhạt càng thêm gợi cảm, cố ý dùng sức xuống phía dưới, đè nặng mềm mại trước ngực cô, hai chân dài cứng đờ cũng chặt chẽ giam cầm cẳng chân của cô.
Khuôn mặt Thịnh Vị Ương bạo đỏ.
Thật giống như hoa sen mới nở, phấn nộn phấn nộn, mắt tươi đẹp nhẹ nhàng chớp chớp, ý cười dạt dào,
“Ba tuổi, em làm mì trường thọ cho anh, anh nhanh ăn đi.”
Hoàng Phủ Bạc Ái mới vừa tỉnh ngủ, mắt đen hắc diệu thạch lộ ra một cổ biếng nhác, ba phần tà mị, bảy phần dụ hoặc, môi hồng nhạt cười như không cười nói một câu,
“Tiểu Vị Ương, anh tương đối muốn ăn em……”
……
Thịnh Vị Ương lại nhịn không được thét một tiếng kinh hãi.
Bàn tay to chơi xấu của người đàn ông, đã vói vào từ phía dưới váy ngủ, phủ ở trên mềm mại nổi lên kia, dùng sức xoa một chút.
Nụ hôn nóng bỏng càng thêm bá đạo.
Nhiệt độ trong không khí cao lên từng chút một, cực kỳ ái muội.
Tay Hoàng Phủ Bạc Ái xuống phía dưới, phủ lên chân dài trắng nõn mịn màng của cô.
Thịnh Vị Ương tựa như điện giật, thân mình mẫn cảm chợt run run, cuống quít né tránh, đôi tay dùng sức đẩy ngực nóng bỏng đến như phát sốt của Hoàng Phủ Bạc Ái, dùng sức liếc xéo anh,
“Ba tuổi, anh đừng nháo nữa! Đợi chút còn muốn đi chụp ảnh cưới đấy!”