Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Editor: May
Cô lại không muốn lát nữa lúc mặc áo cưới, cổ, ngực miệng nơi nơi đều là dâu tây nhỏ, rất xấu hổ đó!
Không muốn!
Tuyệt đối không muốn!
Cô muốn chụp ảnh cưới xinh đẹp!
……
Nghĩ nghĩ, thái độ Thịnh Vị Ương liền càng kiên quyết, càng thêm dùng sức đẩy đôi tay ra, trực tiếp đá một chân qua,
“Dậy!”
Sau đó, mặt vị Bạc Ái thiếu gia nào đó một trận xanh hồng trắng tím đen, khóe miệng kéo kéo rít gào,
“Tiểu Vị Ương, em đá chỗ nào đó!”
Thịnh Vị Ương nhìn tiểu Bạc Ái đã chịu tổn thương, thái dương yên lặng đổ mồ hôi.
Đầu to lên, khuôn mặt nhỏ chợt quýnh, nhào vào trong lòng ngực Hoàng Phủ Bạc Ái cọ loạn, giả mù sa mưa kêu khóc,
“Ba tuổi, không có việc gì, em nhất định sẽ phụ trách với anh nha……”
...
Hoàng Phủ Bạc Ái một đầu hắc tuyến đang tung bay →_→.
Hung hăng cắn răng, thiệt tình rất muốn tát bay cô, hơn nữa là loại bay đến trên tường không gỡ xuống được,
“Bà xã ngốc, nếu em đá hỏng tiểu Bạc Ái rồi, khóc sẽ là em đó!”
Thịnh Vị Ương sờ sờ cái mũi, vì sao cô phải thảo luận vấn đề với tên này chứ! Liền nhe răng, ôm cánh tay Hoàng Phủ Bạc Ái,
“Ba tuổi, mau ăn mì, bà xã của anh tự tay làm mì trường thọ.”
……