Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Editor: May
Đột nhiên ---
Một tiếng pháo hoa nở rộ nổ vang.
Mọi người lại không hẹn mà cùng quay đầu lại, nhìn về phía một mảnh màu vàng rơi ngoài cửa sổ.
Màn đêm đen nhánh---
Pháo hoa đốt ăn mừng đã đặt tốt, khoảnh khắc nở rộ.
Ánh sáng hoa lệ nhanh chóng lưu luyến, ánh sáng ngũ sắc, thật giống như ngôi sao trong đêm tối, tùy ý nhảy lên, trút xuống, sao băng xẹt qua, tận tình bùng cháy.
Tựa như một hồi mùi thơm ngập tràn lướt qua.
Làm cho người ta không khỏi dộng tâm.
Chỉ là bóng đêm tráng lệ như vậy, ở phía sau một màn tuyết trắng kia, lại hóa thành bối cảnh chỉ thuộc về cô, cường ngạnh thu liễm tất cả phồn hoa……
Thịnh Vi Ương đón xe taxi,
“Sư phó, phiền toái đi quán bar Margaret.”
“Được.”
Sư phó xe taxi quay đầu lại nhìn.
Quán bar Margaret, nơi sống về đêm xa hoa nhất thành phố E.
Chế độ tiêu phí của hội viên cấp cao, có hệ thống bảo mật lý lịch khách hàng đáng tin nhất, phóng viên giải trí paparazzi theo dõi chụp lén gì đó, nghĩ cũng đừng nghĩ.
Bên trong xa hoa truỵ lạc, mê loạn sanh tiêu, bị gọi là đêm thiên đường của các công tử thiếu gia quyền quý xã hội thượng lưu ở thành phố E.
Sư phó taxi cũng đã lái xe hai mươi mấy năm, cũng thấy được nhiều người muôn hình muôn vẻ, bắt đầu từ lúc Thịnh Vi Ương lên xe, lời nói cử chỉ đơn giản lễ phép, nhìn ra được, người khách này là một cô gái tốt.
Cũng bởi vì chính mình có con gái, sư phó xe taxi nhịn không được hảo tâm nhắc nhở nói,
“Cô gái, muộn như vậy không trở về nhà, ba mẹ sẽ sốt ruột.”
Thịnh Vi Ương hơi sửng sốt, ba mẹ…… Ngăn chận chua xót trong ánh mắt, Thịnh Vi Ương gật gật đầu, biết sư phó là hảo tâm,
“Hôm nay cháu mới vừa về nước, hẹn bạn bè gặp mặt tụ hội một chút.”
Sư phó xe taxi ồ một tiếng,
“Vậy cũng đừng chơi quá muộn, cái loại địa phương đó đều không an toàn.”
“Dạ vâng.” Thịnh Vi Ương lại cười đến ánh nắng tươi sáng, ở trong lòng lặng lẽ suy nghĩ, trên thế giới này quả nhiên vẫn là nhiều người tốt, thật tốt.