Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Mặc cho tình cảm ấy cứ lướn dần , nhưng để có được hạnh phúc thì đâu có dễ dàng gì bởi phía trước song gió , phong ba vẫn còn chờ đón họ .
Vẫn như mọi ngày, vác cái mặt đến trường là bổn phận của học sinh và nó cũng không ngoại lệ . Hắn thì do có việc gấp ở trường do thầy cô nhờ nên không đón nó được , nó đã buồn rồi mà lại còn gặp phải đúng con nhỏ LyLy làm nó muốn giận cá chém thớt .
-Không có anh ấy chắc cô buồn lắm nhở - Nhỏ giễu cợt
-Buồn? Cái này phải dành cho cô mới đúng mà – Nó cười khinh bỉ
-Cô không xứng với anh ấy đâu, buông tha anh ấy đi – Nhỏ hét
-Vậy cô nghĩ bản thân mình xứng à ? – Nó nhếch môi
-Rồi cô sẽ phải hối hận với những lời nói của mình , bởi vì anh ấy không hề yêu cô – Nhỏ nói giọng gian gian
-Ok , tôi đang đợi đến giây phút đấy đây – Nó nhếch môi rồi bỏ đi
-Game star- Nhỏ nói
-Tại lớp 11A-
-Nhi ơi , anh xin lỗi nha tại thầy cô nhờ anh tí việc nên anh đi trước k đón em được , tha lỗi cho anh nha nha – Hắn vùa nói vừa trưng bộ mặt cún con nũng nịu
-Phì , trông mặt anh buồn cười quá à – Nó phì cười
-Vậy tha lỗi cho a nha – Hắn nói ngọt
-Ukm, em hiểu mà – Nó cười
-Anh yêu em – Hắn nói xong liền hôn luôn vào má nó rồi cười nham nhở làm bao người chết ngất
-Chồng ơi, buồn nôn quá – Vy vờ nôn
-, để chồng tìm chậu 2 vợ chồng mình cùng nôn – Huy nhăn nhó
-Lấy hộ vợ chồng tao 1 cái luon nha Huy , sắp ói rồi nè – Thiên bịt miệng
-Khó chịu quá đi – Trâm nhăn mặt cười đểu
-MẤY NGƯỜI CÓ IM NGAY KHÔNG HẢ? –đồng thanh nó và hắn
-Trời , lại còn bày đặt đồng thanh nữa kìa trời –Huy cười đểu mà không để ý đầu hắn đang bốc khói nghi ngút .Hắn đuổi Huy vòng quanh lớp , Thiên –Trâm thì ngồi ôm bụng cười té ghế . Nó thì ngồi cổ vũ cho hắn mau bắt được con mồi . Riêng Vy thì ngồi xót xa thương chồng , khấn bái tứ phía : ‘ Con lạy chủ tịch HCM, con lạy chúa Jesu , con lạy quan âm bồ tát ,… mong cho linh hồn chồng con sớm siêu thoát , amen ! ‘ .
-Tại sân thượng –
Nó đang đứng hóng gió , chờ hắn mua đồ ăn thì nhỏ LylY lại đến .
-Cô phải nhớ những điều mình đã nói nhé và đừng hối hận – Nhỏ nói
-Chắc chắn rồi , tôi không phải cái loại thất hứa như cô –Nó giễu cợt
-Còn cô thì sao, cuối cùng thì cô cũng chả là gì của anh ấy đâu, cứ bám theo anh ấy mãi làm gì . Không hiểu bố mẹ cô dạy dỗ cô kiểu gì nữa – Nhỏ cười lớn
‘Chát, chát ‘ 2 cái tát thô bạo của nó giáng ngay xuống mặt nhỏ LylY .Cùng lúc hắn đem đồ ăn lên thì nhìn thấy
-Có chuyện gì ở đây? – Hắn lớn tiếng
-Anh Phong, em k hiểu tại sao mà Nhi gọi em lên đây rồi đánh em , cô ấy nói em phải tránh xa anh ra nếu không đến tính mạng em cũng khỏi giữ - Nhỏ vờ khóc
-Nhi , em có cần quá đáng thế không ? – Hắn nói
-Anh đang hỏi em đáy- Hắn quát
-Phải đấy thì sao nào – Nó hét
-Em quá đáng lắm , mau xin lỗi LyLy đi – Hắn lớn giọng
-Anh tin cô ta – Nó nói nhỏ
-Em làm sai thì phải xin lỗi – Hắn nói nhưng k nhìn vào mắt nó
-Tôi đã nhìn lầm anh rồi – Nó nhếch môi rồi chạy đi thật nhanh để không cho hắn thấy những giọt nước mắt đang lăn dài trên má nó .