Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Hành Trình Theo Đuổi Vợ Của Tổng Tài
  3. Chương 22: Mang Thai
Trước /59 Sau

Hành Trình Theo Đuổi Vợ Của Tổng Tài

Chương 22: Mang Thai

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Đào Ân không từ chối thức ăn được Vương Xuyên gắp vào bát.

Không khí trên bàn ăn tương đối dễ chịu, Vương Xuyên không ngừng luyên tha luyên thuyên hết chuyện này đến chuyện kia.

Đào Ân lâu lâu lại bồi thêm một câu cho có.

Hai người vừa ăn xong đúng lúc Cố Phong cũng vừa tới.

Vương Xuyên với hắn nhìn nhau thì gật đầu.

- Trên đường kẹt xe một chút, để cô đợi lâu rồi.

Vương Xuyên nghe thì khoác tay, ánh mắt không tự chủ mà bắn về phía Đào Ân.

- Không đợi lâu, có Đào Ân ở đây cho dù ở lâu thêm một tiếng cũng không lâu.

Cô nghe liền thở dài trong lòng.

Bọn họ là cấp trên nên nói gì cũng đúng, nói con hổ thành con mèo thì đó chính là con mèo.

Hai người rất nhanh liền nói đến công việc, Đào Ân ngồi bên cạnh không tỏ ra ý kiến gì.

Cô đem ly trà trước mặt mà uống một ngụm, sau đó lại một ngụm nữa.

Đào Ân uống không quá ba ly trà hay người kia đã bàn xong.

Cố Phong đứng lên bắt tay với Vương Xuyên.

- Hợp tác thuận lợi.

Hai người bắt tay nhau, nói qua nói lại thêm ba phút mới rời đi.

Bữa ăn này hắn trả coi như lời xin lỗi vì đến trể.

Cố Phong liếc mắt nhìn Vương Xuyên.

- Tôi có việc cần đi trước, thư ký Đào về cùng Vương tiểu thư được không? Hiện giờ xe buýt hay taxi cũng không còn.

Đào Ân muốn từ chối, lời chưa ra khỏi miệng đã nuốt vào.

- Vậy đành làm phiền Vương Tổng.

Hắn kêu Vương Xuyên là vương tiểu thư vì gia đình hai bên có gặp nhau vài lần ở nhà Lâm Gia, Đào Ân kêu cô là Vương Tổng vì người đứng đầu tập toàn chính là Vương Xuyên.

Bọn họ cũng chỉ vừa gặp nhau không tiện kêu thân mật như vậy, sau này cũng không gặp lại nhau nên Đào Ân không muốn thân thiết làm gì.

Vương Xuyên càng không phải nói, cô hận không nhanh ôm người lên xe đây.

- Không phiền không phiền.

Cố Phong sao lại không nhìn ra ý trong mắt Vương Xuyên, hắn không phải có ý định tác hợp hai người họ với nhau.

Cố Phong đơn giản chỉ muốn cô đưa Đào Ân về mà thôi, hiện tại Đào Ân đang mang thai không thể gặp nguy hiểm gì, nghĩ việc dưỡng thai mà còn phải chạy đi gặp đối tác với hắn.

Ít nhiều cũng phải mang ơn người ta một chút.

Trên xe Vương Xuyên không khí không dễ thở chút nào, tuy cô cứ nói hết chuyện này đến chuyện khác cho Đào Ân nghe.

Nhưng Đào Ân chỉ cảm thấy phiền mà thôi.

Cô không biết Vương Xuyên lấy chiêu này ra tán bao nhiêu người, làm bao nhiêu người thích mình, nhưng đối với Đào Ân hạng người cô xem thường chính là người như Vương Xuyên.

Không an phận, có bạn gái vẫn đi khắp nơi gieo tương tư cho người khác, kiểu người này cả đời Đào Ân không bao giờ muốn nhìn thấy.

Vương Xuyên:" Hôm nào cô có thời gian..."

Đào Ân liếc mắt nhìn cô.

- Nếu có thời gian Vương Tổng dành cho tình nhân của mình đi, bọn họ chắc chắn sẽ cảm động đến khóc mất.

Vương Xuyên vẫn không bỏ cuộc.

- Bọn họ dù gì tôi cũng chán rồi, tôi muốn dành thời gian cho mỹ nhân như cô hơn.

Đào Ân đưa mắt nhìn ra cửa sổ, trên mặt toàn là trào phúng.

- Vậy Vương Tổng kiếm người khác mà chơi cùng đi, tôi không có thời gian, tôi không phải tình nhân của Vương Tổng, nói muốn gặp thì tôi liền vui mừng vẩy đuôi mà chạy đến, tôi cũng sẽ không trở thành tình nhân của cô.

Đào Ân không cho Vương Xuyên có cơ hội nghĩ ngợi thêm, cô thẳng thừn phá tan hết cơ hội từ trong trứng nước.

Vương Xuyên mím môi thành một đường thẳng.

Đây là lần đầu tiên cô trải qua cảm giác không phản bác được gì, không phản bác được không có nghĩa Vương Xuyên sẽ bỏ cuộc.

Đào Ân không thích mình thì sao chứ? Ghét thì sao chứ?

Chẳng phải người ta nói ghét của nào trời trao của nấy à.

Vương Xuyên nghĩ đến liền vui vẻ, trở lại bộ dạng luyên thuyên như lúc nãy.

Đào Ân thực sự rất đau đầu, bụng cũng nhộn nhạo muốn nôn.

Xe vừa đến trước nhà, Đào Ân không nhịn nổi nữa xong ra khỏi xe mà nôn ở góc cây gần đó.

Cô dạo này ăn gì cũng nôn, bụng lúc nào cũng trống rỗng, tâm trạng lúc nôn xong cũng không khá là bao.

Chân Đào Ân mất sức, tay chống lên thân cây để làm điểm tựa, lòng bàn tay cũng theo đó mà đỏ lên.

Vương Xuyên đưa khăn giấy đến trước mặt cô, Đào Ân không từ chối.

Hiện tại đến sức phản khán cô cũng không có, Đào Ân không muốn làm khó người khác cũng không muốn làm mệt bản thân.

- ----

Bộ này là bộ ngôn tình đầu tiên mình viết, còn đam mỹ thì đã có 3 bộ, nếu mọi người muốn đọc đam thì lên gg ghi là Mai Khả bên truyện hd, là thể loại cao H nha

Quảng cáo
Trước /59 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Mỗi Ngày, "Mị" Đều Chăm Chỉ Làm Thêm

Copyright © 2022 - MTruyện.net