Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Vân Sam được tài xế Cố Phong chở về nhà đón Lâm Thiên, bởi vì hắn có cuộc họp nên không thể đi cùng, công việc buổi sáng còn đang nằm trên bàn làm việc mà đợi hắn.
Công ty vài tháng nay có tin đồn về Cố Phong không ít, nào là hắn đang yêu đương với Lâm Phụng cháu gái của Đại Tướng Lâm tuy ông đã nghỉ hưu nhưng vẫn có địa vị trong quân doanh, rất nhiều người kính trọng ông.
Vì dạo này Lâm Phụng tần suất đến đây càng lúc càng nhiều, không đưa bữa trưa thì là tìm cớ mà đến tin đồn trong công ty càng ngày càng nhiều, có vài người còn coi là lẽ hiển nhiên, bọn họ một người là chủ tịch Cố Thị còn một người là cháu gái của Đại Tướng, hai nhà có mối quan hệ tương đối tốt nếu hai người không thành đôi mới là việc lạ.
Người đố kị càng không thiếu nhưng ngoài mặt không để lộ, dù sau đây cũng là phu nhân tương lai bọn họ dám chọc vào sao? Công việc này bọn họ vẫn còn rất cần.
Bài báo vào mấy tháng trước chụp ở đêm hạ thọ cũng dần bị bọn họ đẩy vào kí ức nên quên, bọn họ chỉ nghĩ Cố Phong chỉ có ý định đùa giỡn mà thôi. Hôm nay Vân Sam không biết tại sao tâm tình tương đối tốt còn cố tình nấu buổi trưa đem đến công ty cho hắn.
Lâm Thiên không đi theo, lúc nãy cô qua đón nhóc còn không muốn đi còn nói là chỉ muốn ở cùng Trần Sâm hai ngày bởi vì Trần Sâm vừa thi xong nghỉ hai ngày rồi vào trường làm lễ tổng kết cuối năm. Hè đã gần tới bây giờ đã là tháng 5 chỉ còn một tuần nữa là đến tháng 6, Vân Sam hôm nay tự tay xuống bếp nấu vài món sở trường của mình.
Thịt đông pha, sườn om chua ngọt còn có tiểu long bao.
Cô không ăn ở nhà, mà chuẩn bị thêm một phần đem đến công ty ăn cùng hắn, Vân Sam kêu tài xế chở đến công ty Cố Phong, bên trong sảnh không có nhiều người qua lại bởi vì đa số mọi người đều đang trong phòng họp, bảo vệ thấy cô không phải người ở công ty liền chặn lại.
" Xin hỏi cô đến đây tìm ai?"
Vân Sam:" Tôi tìm chủ tịch Cố, anh vào thông báo một chút."
Người bảo vệ nghe vậy liền nghi ngờ nhìn cô:" Xin hỏi cô là gì của chủ tịch? Đã hẹn trước hay chưa?"
" Tôi chưa hẹn trước, nhưng anh chỉ cần vào thông báo một tiếng là được."
Một ngày biết bao nhiêu cô gái chạy đến đây giả dạng người trong công ty đi xung quanh ở bên ngoài chỉ để ngắm nhan sắc của chủ tịch bọn họ chỉ là lần này....
Cố Phong dẫn theo một đoàn người từ công ty đi ra, bên cạnh là một người đàn ông trung niên khuôn mặt cười đến không khép nổi miệng, Vân Sam không nghĩ nhiều mà vẫy tay lớn tiếng gọi.
" Cố Phong, tôi ở bên này."
Hắn đưa mắt nhìn về hướng có tiếng gọi, thấy cô liền nói vài câu với người đàn ông kia mà bước lại.
Đám người đứng ở đó không biết bọn họ đang nói gì, nhìn khuôn mặt bảo vệ như gặp phải quỷ hết trắng lại xanh. Cố Phong ôm eo đi lại trước mặt người trung niên.
Cố Phong:" Đây là vợ tôi Vân Sam còn đây là chủ tịch Ưu."
Vân Sam cười lịch sự:" Chào chủ tịch Ưu."
Chủ tịch Ưu nghe câu này nụ cười hơi cứng nhắc nhưng thấy bụng nhô lên chả cô liền cười rạng rỡ hơn.
" Chủ tịch Cố có một người vợ như vậy mà không ai thông báo gì giữ kín thật nha, cháu đang mang thai được bao nhiêu tháng rồi?"
Đám nhân viên có mặt đột nhiên nghe được một tin tức lớn như vậy liền tiêu hoá không kịp, nhưng không ai dám nháo nhào mà lên hỏi, Vân Sam như không thấy sắc mặt của bọn họ, đưa tay xoa bụng của mình.
" Năm tháng rồi ạ, là bé trai."
Cô đến đây không đơn giản là muốn đem cơm đến ăn cùng mà là đang tuyên bố Vân Sam đã thắng Lâm Phụng, cũng là đang cho bọn họ biết cô mới là phu nhân Cố Gia chứ không phải Lâm Phụng, tuy Vân Sam không nghe được những lời nói ở công ty nhưng có thể đoán được phần nào, dù sao Lâm Phụng cũng là một đứa nhóc chỉ nghĩ ra được vài chiêu đơn giản này thôi. Nếu là cô vài tháng trước những chuyện như thế này coi như không cần thiết nhưng hiện tại Vân Sam muốn tuyên bố người đàn ông này là của mình.
Tin đồn vô căn cứ cô không để ý nhưng lại không muốn nghe, cô nhìn Cố Phong liền biết người này vẫn chưa nghe được những tin đồn đó Vân Sam cũng biết hắn có tình cảm với mình nhưng lại chờ hắn tự mình nói ra. Cả ba người nói thêm vài câu chủ tịch Ưu liền có việc phải về công ty đám người vừa giải tán tiếng thì thầm liền vang lên phía sau hai người nhưng cả hai không ai quan tâm mà đi thang máy lên phòng làm việc của Cố Phong.
Vân Sam bày thức ăn ra bàn, nhìn người con trai ngồi phía trước mặt, nói:
" Cái này là tôi nấu anh ăn xem hợp khẩu vị của mình không, nếu không hợp tôi đặt đồ ăn ngoài cho anh."
Ở chung mấy tháng cô biết Cố Phong là người như thế nào, nếu có đồ ăn nhà tuyệt đối không ăn đồ ăn ngoài là kiểu người tránh ăn thức ăn bên ngoài nhiều nhất có thể, là điển hình của một người không biết hưởng thụ gà rán ăn ngon như thế nào hay không biết xiên nướng là món mỹ vị.
Cố Phong:" Không cần, đồ em nấu đều hợp khẩu vị của tôi."
Vân Sam bĩu môi, chưa ăn mà biết hợp khẩu vị rồi? Đúng là chỉ được cái miệng, tuy nói vậy nhưng cô vẫn vui vẻ bày thức ăn lên bàn, không khí trong phòng tương đối hài hoà, người này gắp cho người kia, người kia gắp lại vào bát người này nhìn không khác cặp đôi đang trong thời kì ân ái hận không thể phát cơm chó cho cả công ty cùng ăn.