Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Hào Hoa Phong Nhã Triệu Hồi Sư
  3. Chương 176: 176: Bên Trong Di Tích 1
Trước /198 Sau

Hào Hoa Phong Nhã Triệu Hồi Sư

Chương 176: 176: Bên Trong Di Tích 1

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Vân Phong Nhã còn đang suy nghĩ thì bên tai vang lên nam nhân ra lệnh thanh âm.

"Ngươi cùng Tề Túc là luyện đan sư, hảo hảo theo sát chúng ta phía sau.

Nơi này không phải ở bên ngoài có người che chở muốn làm gì thì làm hiểu rõ sao?" Nói xong hắn xoay người nhìn thanh niên bên cạnh nói." Đi tập hợp đoàn người chúng ta còn xuất phát."

" Đã biết học trưởng." Thanh niên cười lấy lòng đáp.

Tề Túc nghe Tạ Dịch Đình cao cao tại thượng ra lệnh hắn tức giận muốn phản bát khi đã có người trước một bước lên tiếng.

"Tạ Dịch Đình, ngươi có tư cách gì muốn...Hắn" hắn ngón tay chỉ vào Vân Phong Nhã nói tiếp." Đi theo ngươi?"

Hắn quên mất Vân Phong Nhã tên gì, chỉ có thể dùng ngón tay chỉ vào Vân Phong Nhã nói.

Dù gì tiểu đệ của hắn đã nói qua, tên tiểu tử này là Tứ phẩm luyện đan sư, có hắn đi cùng đội ngũ sẽ có bảo đảm hơn.

Trong mắt người ngoài Tứ phẩm luyện đan sư chính là bảo, nhưng ai kêu hắn ta là bọn họ học đệ đâu.

Bên trong này còn phải nhờ bọn họ che chở, cho nên hắn chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lời.

Mà thiên tài với thiên tài chi giang đó chính là nhìn nhau không vừa mắt nguyên nhân chi nhất.

"Giang Gia Ngạn ngươi ý gì? Chúng ta không phải sớm có ước định lần này khảo hạch đội ngũ ai nhiều người nhất sẽ có quyền trước chọn Luyện đan sư đi cùng sao?"

" Ha hả, Tạ Dịch Đình ngươi cho ta là ngốc tử không bằng." Hắn ngón tay lại chỉ vào Vân Phong Nhã nói tiếp." Hắn là ai? Hắn Là tứ phẩm luyện đan sư, ngươi muốn chiếm cho riêng mình ngươi cho rằng ngươi là ai? Là Tinh Anh đệ nhất danh thì thế nào? Ngươi không phải chỉ là mai mắn thắng khi ta sơ ý sao?"

"Giang Gia Ngạn ngươi đây là muốn cùng ta không qua được?"

"Ta cùng ngươi không qua được? Ước hẹn phía trước hắn chưa xuất hiện, cho nên không tính."

" Ngươi muốn cùng ta đoạt người?"

"Ta đoạt người thì thế nào?"

Vân Phong Nhã từ trong lời nói của bọn họ cũng đoán được hai người này thân phận, Tạ Dịch Đình 34t là Linh Huyền cấp bậc, là năm nay Tinh Anh bản đệ nhất danh.

Nhưng vì nơi này có cấm chế nên thực lực chỉ ở Linh Vương cửu cấp đỉnh phong.

Giang Gia Ngạn là xếp thứ hai bản xếp hạng tinh Anh, cũng là Linh Huyền cấp bậc, cho nên cả hai đều kêu ngạo như nhau.

Nàng trên môi vẫn là nhè nhẹ ý cười, nhưng trong mắt càng trở nên lạnh lẽo.

Nàng có thể nể mặt sư phụ ở nơi này nếu có thể che chở nàng sẽ che chở cho bọn họ khi có thể.

Nhưng nếu xem nàng là đương nhiên phụng hiến, ha hả...!bọn họ có tư cách đó sao? Nàng trong mắt chợt lóe cười nói.

"Mọi người ai muốn gia nhập Vân Phong Nhã ta đội ngũ?"

Trong lúc Tạ Dịch Đình cùng Giang Gia Ngạn tranh chấp thì nghe như vậy lời nói cả hai đều im bặt, những người khác cũng đồng loạt nhìn Vân Phong Nhã.

Bọn họ vừa rồi nghe gì? Một đám cho là bản thân nghe lầm, nhưng Vân Phong Nhã lại lập lại một lần chứng minh bọn họ không nghe lầm.

"Mọi người ai muốn gia nhập Vân Phong Nhã ta đội ngũ có thể đi lên báo danh?" Nàng cười ngâm ngâm nói.

Mọi người ngơ ngác nhìn thiếu niên tuấn mỹ đang cười kia rồi nhìn nhau.

Bọn họ không biết Vân Phong Nhã đây là ý gì nữa?

"Học đệ ngươi đây là ý gì? Mở cái gì đội ngũ? Ngươi cho nơi này là bên ngoài để học đệ ngươi có thể hồ nháo sao?" Tạ Dịch Đình một bộ cao cao tại thượng dạy dỗ nói.

"Ha ha ha...ta nói học đệ, Tạ Dịch Đình hắn nói không sai.

Cho dù học đệ ngươi là thiên tài luyện đan sư, nhưng nơi này không phải là luyện đan hội, là dùng vũ lực tồn tại ngươi hiểu chứ? Luyện đan sư trong này thực lực như vậy nhược, không có chúng ta bảo hộ có thể sống sao?" Giang Gia Ngạn cười vang nói.

Tạ Dịch Đình sắc mặt càng trở nên khó coi, tiếp lời nói.

"Mọi người đều đã chuẩn bị rời đi, ta không muốn vì một mình học đệ ngươi mà làm chậm trễ những học đệ học muội khác tìm kiếm bản thân kỳ ngộ.

Đừng vì bản thân đấu khí lại chậm trễ những người khác, Học đệ ngươi vẫn là nhanh chóng đi chuẩn bị chúng ta còn phải lên đường đâu."

Những người khác nghe Tạ Dịch Đình như vậy nói đều không vui nhìn Vân Phong Nhã có ý trách cứ Vân Phong Nhã không hiểu truyện, tuổi nhỏ không trải sự đời.

Giang Gia Ngạn thấy Tạ Dịch Đình cứ vậy quyết định Vân Phong Nhã theo bọn hắn đội ngũ, tức giận muốn phản bát thì nghe được thiếu niên trào phúng thanh âm vang lên.

"Ngươi xứng?"

Tiếng cười trào phúng kèm theo thanh âm dễ nghe vang lên làm

Tạ Dịch Đình cùng Giang Gia Ngạn có chút khó tin.

Thấy thiếu niên khoanh tay trước ngực cười như không cười nhìn bọn họ.

" Ngươi vừa rồi nói cái gì? Lập lại lần nữa" Tạ Dịch Đình sắc mặt trầm xuống, trên người linh lực cũng đang giao động lên.

Vân Phong Nhã giống như không phát hiện Tạ Dịch Đình đang tức giận vậy.

Ngón tay còn đùa nghịch trên tay nhẫn ban trỉ cười không đạt đái mắt nói.

"Học đệ ta nói học trưởng ngươi xứng ra lệnh cho ta sao? Nếu học trưởng ngươi nghĩ là vì học đệ ta kêu hai chữ học trưởng là có thể ra lệnh ta, nếu có như vậy suy nghĩ học trưởng ngươi cũng thật buồn cười lắm."

Lúc này bên cạnh Tạ Dịch Đình một thanh niên tức giận quát lên.

"Vân Phong Nhã ngươi cho rằng ngươi là Tứ cấp luyện đan sư là oai phong lắm ư? Ở nơi này không có chúng ta bảo vệ ngươi, ngươi có thể tồn tại đi ra ngoài sao?"

Vân Phong Nhã nhìn thanh niên mài hơi nhíu lại.

Thanh niên thấy nhìn Vân Phong Nhã ánh mắt, lập tức né tránh sắc bén kia.

Tạ Dịch Đình nghe Quý Nguyên lời nói trong lòng mới bớt đi tức giận, hắn vốn là nên nổi bật nhất trong học viện, nhưng lại bị một tên tiểu tử từ đâu đến làm nổi bật còn chưa tính, lại là viện trưởng đồ đệ.

Mà thuật luyện đan của hắn lại như vậy nghịch thiên, đem quang mang thuộc về hắn đều cướp đi, hắn làm sao không tức giận muốn làm khó cho được.

Vân Phong Nhã thu hồi đánh giá cười nói.

" Tiểu gia ta có tồn tại ra ngoài hai không, không cần học trưởng ngươi lo lắng rồi." Nàng cười càng tươi nói." Ta xem vài vị học trưởng đã quên nơi này là nơi nào rồi?"

Mọi người đều khó hiểu nhìn Vân Phong Nhã.

" Chẳng lẽ các vị học trưởng đã quên nơi này là Hoàng gia di tích? Mọi người ở bên ngoài cấp bậc cao bao nhiêu, nhưng ở nơi này thực lực đều bị áp chế xuống sao? Bây giờ Tạ học trưởng cùng các học trưởng khác cấp bậc không phải đều như nhau sao? Đều là Linh Vương đỉnh thực lực đi? Nhưng học đệ ta thì khác nga, với thân phận tứ phẩm luyện đan sư này, học trưởng nói, ở nơi nguy hiểm như thế này luyện đan sư quan trọng hai là Linh sư giả quan trọng nga?"

Vân Phong Nhã vừa dứt lời một đám đều gây ngẩn ra, Vân Phong Nhã nói không sai, ở bên ngoài bị thương hai trúng độc bọn họ còn có cơ hội tìm dược sư hoạt Luyện đan sư cứu trị.

Nhưng ở nơi này đi đâu tìm a? Mà nơi này nguy cơ tứ phía, Mọi người bị thương chỉ có thể nhờ luyện đan sư trong đội ngũ mà thôi, Luyện đan sư cũng sẽ giúp bọn họ tránh đi những cây cối có đọc tố gì đó.

Mà một đội ngũ tu luyện giả thì nhiều nhưng luyện đan sư chỉ có một hai người, ai quan trọng hơn liền biết.

" Lão đại nói không sai, các ngươi ở nơi này cấp bậc đều không sai biệt lắm.

Muốn làm oai phong chờ sống sót ra ngoài rồi hả nói.

Mà với thân phận tứ phẩm luyện đan sư của lão đại các ngươi bên ngoài có thể tiếp xúc đến sao? Giờ không nịnh bợ các ngươi còn ở đó kiêu ngạo, uổng công các ngươi còn là Linh sư học viện tinh anh đâu? Ta xem là ngốc tử đi." Tề Túc cũng lạnh lùng nói thẳng ra.

Vân Phong Nhã nhìn Tề Túc không kiên nể gì mắn chửi người rất buồn cười.

" Các vị học trưởng nếu không cùng Vân Phong Nhã ta đoàn đội vậy học đệ ta đi trước đây."

Nàng không chút do dự xoay người rời đi, Tề Túc lập tức chạy đi theo.

Dẫn đầu tam cấp luyện đan sư trung niên nam nhân cũng là tức giận, những đám tinh anh này cứ nhiên xem bọn họ Luyện đan sư là gánh nặng ư? Thử không có bọn họ luyện đan những người này có thể kiên trì trong vòng ba tháng này không? Hừ...

Hắn phất tay áo đi theo Vân Phong Nhã nện bước mà đi.

Bốn Thanh niên Luyện đan sư còn lại thấy vậy cũng phất tay áo đi theo luôn, vừa đi còn vừa hừ hừ giận rổi những tinh anh này.

Đám tinh anh đôi mắt trừng thật lớn, trong đầu chỉ là chấm hỏi chấm hỏi???

" Cái này, Tạ học trưởng chúng ta làm sao a?" Một thanh niên đứng bên cạnh lên tiếng hỏi.

Tạ Dịch Đình liếc mắt trừng hắn làm hắn im miệng.

" Giang học trưởng chúng ta trong đội không có Luyện đan sư rồi a." Một thanh niên bên đội ngũ của Giang Gia Ngạn ngải đầu hỏi.

"Học trưởng ta không bị mù!" Giang Gia Ngạn tức giận nhìn người bên cạnh quát.

truyện tiên hiệp hay

" Ha ha ha Tạ học trưởng cùng Giang học trưởng từ từ chờ đi nga, huynh đệ chúng ta đi theo Vân học đệ đi trước nha."

Tần Kỳ cười ha hả đi qua Tạ Dịch Đình cùng Giang Gia Ngạn mà đi, phía sau hắn đi theo mười mấy người cũng là cười đi qua, một bộ đắc ý bộ dáng.

Những đoàn đội khác đều là năm sáu chục người thành một đoàn đội, nhưng Tần Kỳ bọn họ chỉ có mười mấy người hợp thành tiểu đội.

Không vì khác, bọn họ tính tình ở Tinh anh bên trong đó chính là không chịu quản thúc loại người.

Một lời không hợp là đi lên tấu người, cho nên thường phạm sai bị phạt.

Nhưng sức chiến đấu cũng là năm mươi danh trong vòng.

"Giang học trưởng chúng ta làm sao đây?" Một bên học đệ lại hỏi.

" Ta biết làm sao, đi theo bái." Dứt lời hắn hùng hùng hổ hổ đi theo lên.

Tạ Dịch Đình đám người....

" Tạ học trưởng cái này...?"

" Im miệng!" Hắn hắc mặt đi theo phía sau.

Nơi xa Kỳ Tinh học viện đám người....

_________________________________

Trước 00h nha!

Hắc hắc hắc các bạn đọc giả thân mến mình thắng rồi nhé! Yêu các bạn nha ❤️❤️❤️.

Quảng cáo
Trước /198 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Vắng Em Không Vui

Copyright © 2022 - MTruyện.net