Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Hào Hoa Phong Nhã Triệu Hồi Sư
  3. Chương 191: Bên trong di tích (14). Sương mù mê khí
Trước /198 Sau

Hào Hoa Phong Nhã Triệu Hồi Sư

Chương 191: Bên trong di tích (14). Sương mù mê khí

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Mà lúc này Vân Phong Nhã cũng vừa đuổi đến, trên đường nàng gặp không ít thảo dược quý hiếm nên hoa không ít thời gian, đến khi Tầm Kim Thử phát hiện ra Mộc Linh Châu hơi thở đuổi đến nơi này mới phát hiện ra nơi này đã tập trung không ít người rồi, cũng vừa vặn nghe được hai người họ lời nói.

Vân Phong Nhã như suy tư gì? Nhàn Vũ nha đầu đó không phải cũng đến từ Minh Thành sao? Nàng phía trước ở Hồng Diệp Trấn nhận thuộc hạ khi, chỉ cần bọn họ thề từ nay chung thành với nàng, không hỏi xuất xứ, nên Nhàn Vũ không nói nàng cũng không hỏi. Xem ra, chờ Di Tích khảo hạch lần này kết thúc, nàng cũng nên hỏi một chút Nhàn Vũ nha đầu đó đi. Vân Phong Nhã khóe môi câu ra một nụ cười lạnh lẽo tà mị đi về phía trước.

Mà Lúc này vài gia tộc luyện Đan sư đang nghiên cứu muốn luyện chế ra giải dược để đi vào sương mù. Bọn họ trước lúc xuất phát, gia tộc đều phát cho vài viên giải độc Đan cùng những Đan dược khác làm phòng bị, nhưng không ngờ đến là đối với sương mù này lại không mấy tác dụng. Sương mù bên trong không có đọc khí, mà là mê khí, chỉ cần đi xâu vào bên trong sẽ làm người hôn mê qua đi, vì thế bọn họ chỉ có thể dựa vào Luyện Đan Sư các gia tộc hợp lực tìm cách luyện chế ra giải dược thích hợp hơn. May mắn Kiều gia người có một vị Luyện Đan sư vừa đột phá tứ cấp sơ giai Luyện Đan sư, bằng không còn phải đợi càng lâu.

Đứng một bên quan kháng các gia tộc đệ tử làm ra một vòng vây lớn để bảo vệ Luyện Đan sư của mình, hình thành hai cổ thế lực. Một là gia tộc, còn lại là những người rải rác kết thành đội ngũ.

"Kiều thiếu chủ, chờ Tôn đại sư luyện chế thành công giải sương mù dược, những người kia chúng ta giải quyết như thế nào?" thanh niên cuối người cười nịnh nọt nhìn thanh niên một thân màu nguyệt bạch, chấp tay sao lưng, bên cạnh hỏi.

Thanh niên một bộ cao cao tại thượng liếc nhìn những người đứng rải rác nơi xa kia, sao đó nhàn nhạc nhìn Nhàn Thành Đông cuối người hỏi chuyện, trong mắt xem thường liếc qua rồi biến mất nói.

"Chờ Đan dược thành công luyện ra đến, bọn họ nếu muốn vào bên trong chỉ có thể cùng chúng ta trao đổi đan dược, lúc đó không phải chúng ta quyết định sao?"

Đứng bên cạnh hắn một nữ nhân xinh đẹp nghe vậy khó hiểu hỏi.

"Gia Hạo, nhưng bên trong thứ tốt có không ít, những người này một khi đi vào được không phải sẽ cùng chúng ta Kiều gia người đoạt sao?"

" ha ha, đại tỷ trong Di tích này có nơi nào là an toàn? Để những người đó mở ra con đường máu không phải tốt hơn sao? Chờ xong mọi chuyện, trên người bọn đồ vật không phải là của chúng ta?" Hắn trong mắt nham hiểm khó mà che giấu.

Nữ nhân nghe Kiều Gia Hạo nói, nàng ta như hiểu ra cái gì, trong mắt đều là ý cười nói." Vẫn là Gia Hạo đệ ngươi suy nghĩ chu toàn, đại tỷ phải học hỏi nhiều rồi."

"Đại tỷ ngươi đã nói vậy, vì sao không đem vài tên tiểu bạch kiểm nuôi trong nhà sử lý rớt? Nếu không phải đại tỷ ngươi gây chuyện, Tỷ phu cũng không vì cứu ngươi mà đứt một chân. Ngươi lại ở sao lưng tỷ phu nuôi nam nhân, ngươi chẳng lẽ không biết người ngoài nói xấu chúng ta Kiều gia gì sao?"

"Hừ, người nào dám nói bổn tiểu thư sẽ cắt lưỡi người đó! "Ả trong mắt hiện lên sát ý.

Kiều Gia Hạo thấy vậy cũng lười nói tiếp, hắn cũng không muốn bị mẫu thân khóc lóc diễn trò cho hắn làm phiền.

Đứng bên cạnh Nhàn Thành Đông tuy là không vừa lòng Kiều gia huynh muội xem nhẹ hắn, nhưng hắn cũng chỉ có thể vâng vâng dạ dạ mà nghe lời. Gia gia hắn tuy là Nhàn gia nhị trưởng lão, nhưng từ lúc gia gia hắn cùng người chiến đấu bị thương đến căn nguyên lúc sau, cho dù bế quan tu luyện nhiều năm, thực lực cũng không cách nào tiến thêm một bước nào nữa. Bởi vậy bọn họ này một dòng, càng lúc càng ảm đạm, mà thiên phú của bọn họ trong gia tộc chỉ được xem là trung đẳng, dẫn đến những người trong gia tộc khác càng lúc càng không để bọn họ vào mắt.

Nếu không phải gia gia hắn tình cờ phát hiện ra Kiều gia chủ bên ngoài nữ nhi chính là hiện tại Nhàn gia chủ kiều thiếp, mà Kiều gia thực lực mạnh hơn bọn họ Nhàn gia, thì gia gia hắn cũng sẽ không dám đi bước cờ hiểm này. Gia gia đi cùng hiện tại gia chủ nói, cả hai tìm Kiều gia chủ hợp tác cùng tính kế vài huynh đệ dòng chính Nhàn gia, thuận lợi trở thành Nhàn gia gia chủ, thiếp thất kia cũng chính thức trở thành Nhàn gia chủ mẫu. Còn chính chủ thì bị hại chết, còn đại nữ nhi thì lưu lạc bên ngoài.

Lúc này Luyện Đan bên trong vòng vây đột nhiên vang lên một tiếng cười đầy kiêu ngạo đắc ý, làm mọi người không thể không chú ý.

"Ha ha ha, bản trưởng lão cuối cùng cũng luyện chế thành công giải dược đan sương mù này rồi."

"Ha ha ha, chúc mừng Tôn đại sự thành công luyện chế ra giải dược đan! Ngày quả nhiên là chúng ta Luyện Đan sư kiêu ngạo nhân. "Một vị Luyện Đan sư khác chụp mông ngựa nói.

"Không sai! không sai! Lần này có Tôn đại sư đi cùng là chúng ta mọi người phúc khí nga." một người khác tiếp lời nói.

Những luyện Đan sư cùng các gia tộc khác cũng đi lên chúc mừng. Bọn họ cũng không biết Kiều gia là như thế nào mời được vị Tôn đại sư này gia nhập Kiều gia nữa, nhưng một vị tứ phẩm luyện Đan sư không phải nhị lưu gia tộc nào cũng có thể mời được, trừ phi là người trong gia tộc của mình bồi dưỡng ra đến.

Kiều Gia Hạo cũng đi lên chúc mừng nói. "Chúc mừng Tôn đại sư, ngài quả nhiên là chúng ta Minh Thành Luyện Đan sư thiên tài!" hắn lúc này đã không còn như vừa rồi trước mặt người khác cao cao tại thượng, mà là một bộ tôn kính trưởng bối nói.

"Ha ha ha, Kiều thiếu chủ quá khen rồi." lão ta miệng nói quá khen, nhưng trên mặt che không được sự đắc ý.

Kiều Gia Hạo ra hiệu cho Nhàn Thành Đông, Nhàn Thành Đông liền bước ra ngoài nhìn những người xung quanh đang có ý không tốt với Đan dược trong lò luyện Đan nói.

"Nơi này mọi người chắc cũng đoán được bên trong sương mù này là có vấn đề đi? Giải độc đan bình thường là không có hiệu quả là vì sương mù bên trong không phải đọc khí, mà là mê khí. Nếu mọi người đi vào bên trong đừng nói là tìm được thứ tốt, nói không chừng liền hôn mê qua đi, cùng với tử vong cũng không sai biệt đi. Bây giờ Kiều gia Tôn đại sư luyện chế thành công giải dược, mọi người nếu muốn vào bên trong thì lấy vật phẩm ra trao đổi. Tất nhiên vật phẩm mọi người lấy gia phải làm Tôn đại sư màn ý mới có thể đổi."

"Nếu Tôn đại sư không màn ý thì sao?" một nam nhân lên tiếng hỏi.

Kiều Gia Hạo lúc này mới lên tiếng. " Nếu không màn ý mọi người có thể suy xét gia nhập bảo vệ chúng ta Kiều gia bên trong sương mù ba ngày thời gian là được. "

Mọi người nghe vậy bắt đầu thì thầm có nên trao đổi, hoạt là làm bảo tiêu cho Kiều gia ba ngày hay không. Chợt lúc này một thanh âm nam nhân kinh hô lên.

"Tiểu tử, ngươi đừng đi vào bên trong, bên trong sương mù có mê khí. Ngươi muốn chết à, không nghe thấy sao? Nhanh lui về. "

Chuột nhắt còn đang muốn cùng vài đồng đội của mình bàn tính, ánh mắt liếc qua vô tình thấy được bên trong xương mù có một bóng dáng. Đây không phải là vừa rồi đi lướt qua hắn thanh niên sao, lúc đó người này đi lướt qua nên hắn cũng không chú ý đến đối phương khuôn mặt, chỉ là thấy phi phía sau thân ảnh.

Mọi người nghe vậy đều theo ánh mắt của chuột nhắt nhìn qua, thì thấy một thân cao gầy hắc y bóng dáng đang ngơ ngẩn đứng bên trong xương mù. Bọn họ biết chỉ cần đi xâu vào bên trong sương mù hít quá nhiều mê khí sẽ làm người hôn mê qua đi, kém chết không xa. Vì nơi này những người này đều là từ thi thể người khác bước qua, ngươi một khi hôn mê, bọn họ không giết ngươi cướp chữ vật cũng sẽ bị nơi này linh thú hoạt thứ gì đó làm thịt thôi. Cho nên khi thấy bóng dáng cao gầy ngơ ngác đứng đó, là có khả năng xảy ra chuyện rồi mới như vậy ngơ ngác. Có người nhịn không được kêu lên.

"Ta khao, hắn ta không phải có chuyện gì đi? Chẳng lẽ sương mù này còn làm nhân thượng thành ngốc tử không bằng?"

"Ta cũng thấy vậy! "

"Hắn ta là đi theo ai vậy?"

"Ah...Hắn ta động, hắn ta động, mà hắn ta đi xung quanh hái gì vậy? " thanh âm kinh ngạc của người xung quanh cũng vang lên.

Lúc này đang nhắm mắt lại cảm nhận bên trong sương mù mê khí Vân Phong Nhã, vẫn biết được xung quanh phát sinh sự tình, cho đến chuột nhắt hô lên khi thì nàng cũng đã biết được bên trong mê khí là gì giải dược. Nàng nhếch lên đôi môi xinh đẹp.

Kiều Gia Hạo một bộ cao cao tại thượng được mọi người chú mục bên trong, bây giờ bị một tiếng hô đó đem tầm mắt tất cả mọi người đều rời đi nhìn về một phương hướng. Hắn hiếp lại đôi mắt đầy âm hiểm nhìn về phía mọi người đang tập trung nhìn bóng dáng đang đứng trong xương mù người.

Vân Phong Nhã lúc này cũng hái xong thảo dược cần hái rồi đi ra ngoài, khi bóng dáng nàng từ từ xuất hiện trong tầm mắt mọi người khi. Chính là cảnh tượng trừng lớn đôi mắt hoạt là há hốc mồm của mọi người, nàng thấy nhiều không trách. Vân Phong Nhã đi thẳng đến chuột nhắt trước mặt nhếch môi cười, đưa qua trên tay thảo dược.

"Đem ba loại thảo dược này ăn cùng bình thường giải độc đan là được!"

Vân Phong Nhã nói xong mà tên có biệt danh chuột nhắt này cứ há hốc mồm trừng lớn đôi mắt nhìn nàng mà không tiếp nhận thảo dược. Nàng nheo lại đôi mắt hỏi.

"Nhìn đủ chưa? "

Chuột nhắt nghe vậy theo bản năng lắc lắc đầu, sao đó như là hiểu ra cái gì theo phản ứng gật gật đầu động tác, sau lại lắc đầu, lại gật đầu. Theo Sau là một cái tát đánh vào ót hắn xém cấm đầu xuống đất luôn.

"Ta nương, chuột nhắt ngươi gật đầu lắc đầu làm gì, ngươi không bệnh đi? Còn đỏ mặt nữa. Ta khao, ngươi không phải đoạn tụ đi?" râu quai nón chợt tránh xa chuột nhắt vài bước như sợ bị đối phương để ý đến mình vậy.

Quảng cáo
Trước /198 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Chiến Lang

Copyright © 2022 - MTruyện.net