Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Mà lúc này đám người Chu Thường thật sự khổ không nói nổi, từ lúc vào bên trong rừng rậm lúc sau, bọn họ đi không bao lâu, thì bị ma thú cấp thấp tấn công, bọn họ tiêu diệt lúc sau, bản thân còn rất hưng phấn đâu, nhưng đi chưa đến một canh giờ thì lại bị ma thú tập kích, tiêu diệt xong lên đường lại có vài đầu xong đến, đến cuối cùng một ngày bọn họ bị ma thú đuổi giết mười mấy lần, ngày đầu tiên còn có người vì lấy lòng Nạp Lan Kiều và Chu Thường mà ra tay giúp đỡ, nhưng về sau thì mọi người cũng vì an toàn nên cách rất xa bọn họ, ngày thứ hai cũng như vậy, bọn họ cũng phát hiện ra không đúng địa phương, Nạp Lan Kiều bảo tất cả mọi người đều đem y phục thay đổi một lần, vì nàng hồ nghi có người đem một loại hương phấn nào đó làm ma thú khích thích lên, cho nên mới thường xuyên tấn công bọn họ, nhưng kỳ lạ là những người đó đều ngửi qua y phục của mình đều không có hương tình thảo mùi hương, cho nên cũng không biết đến cùng vấn đề ở đâu, bọn họ vẫn như cũ bị ma thú đuổi giết, hai ngày hai đêm không nghĩ ngơi, làm bọn họ cả người đều chật vật, thật sự không chịu nổi nữa, có vài người cũng bắt đầu tách ra, bọn họ không muốn mệt chết a, cho nên đến cuối cùng đoàn đội của Chu Thường chỉ còn lại khoảng mười người mà thôi.
Nạp Lan Kiều cũng rất muốn rời đi, nhưng nàng không thể, nếu như vậy làm, gì mẫu ( mẫu thân của Chu Thường) nhất định sẽ bắt mản với nàng, Nạp Lan Kiều cũng chú ý đến hình như ma thú đại bộ phận là tấn công biểu ca, cho nên vấn đề xảy ra là từ trên người biểu ca, nhưng tất cả mọi người cũng đã dùng linh lực tẩy rửa qua cơ thể, cho dù có hương tình hoa cũng sẽ bị rửa sạch mới đúng, nhưng ma thú vẫn tấn công biểu ca, Nạp Lan Kiều đang suy nghĩ làm sao thiết phục biểu ca cùng mình tách ra, thì lúc này có một con Ong cứ bay tới bay lui trên đỉnh đầu Chu Thường, Nạp Lan Kiều đôi mắt sáng lên.
Vân Phong Nhã ngồi trên lưng Tử Điện Báo, đi theo chỉ dẫn của Phượng Hoàng một mạch chạy về phía trước.
" Chủ nhân, chính là phía trước, ta cảm nhận được luồn sức mạnh đó ở bên trong.
" Phượng Hoàng hưng phấn nói.
Vân Phong Nhã nhìn trước mặt ngọn núi nhỏ um tùm dây leo, nếu không phải Hoàng nói với nàng bên trong có báo vật, nàng cũng không biết bên trong là có hang động đâu, Vân Phong Nhã đưa tay muốn tách ra những dây leo trước mặt.
Đột nhiên có hai dây leo từ bên trong sắc bén bay ra muốn đâm xuyên qua thân thể của nàng, Vân Phong Nhã cũng đã sớm có chuẩn bị, rất nhanh phản ứng, hai tay hoán chú linh lực nắm chặt hai đầu dây leo, thì bên trong lại có hai đầu tiếp theo bay ra tập kích, Vân Phong Nhã nhảy lên xoai vài vòng xinh đẹp né tránh ra xa, trên tay liền xuất hiện một thanh thần khí đã nhận chủ, hỏa nguyên tố bao phủ lên trường kiếm, Vân Phong Nhã không chút sợ hãi tiến lên phía trước, một đau chém đứt đi hai dây leo, nhưng kỳ lạ là nơi chém đứt, lại mọc ra thêm hai đều, mổi lần chém đứt thì nó lại tiếp tục mọc nhiều thêm một đều, cho nên hiện tại Vân Phong Nhã phải đối phó với mấy chụt dây leo nhỏ, tuy công kích nàng chỉ có bốn dây leo lớn, nhưng những dây leo nhỏ khác thì không ngừng vướng bận tầm mắt và tay chân, nàng biết chém dây không chém rể, cho dù nàng có chém toàn bộ những sợ dây này cũng vô dụng, nó vẫn có thể tiếp tục sinh sôi càng nhiều.
" Chủ nhân, nó chính là ấu tể Ma Tím Thực, là loại quý hiếm đấy, nó đã khai linh trí, chủ nhân người càng chém đứt dây leo của nó, thì nó sẽ càng sinh ra trợ lực, chủ nhân chỉ cần khắc chế bốn dây leo chính là được.
"
" Làm sao khắc chế?"
" Không biết.
"
Vân Phong Nhã!!!!!!!!!
Vân Phong Nhã linh quan chợt lóe, thu hồi trường kiếm, trên tay xuất hiện thủy nguyên tố, Vân Phong Nhã nhấm mắt lại tập trung tinh thần, trên tay của nàng thủy nguyên tố cứ nhiên biến dị thành băng.
Bốn điều thanh âm sắc nhọn bay thẳng đến Vân Phong Nhã, lúc này nàng cũng mở mắt ra, nở ra một nụ cười tà mị, thân hình linh hoạt tránh sang một bên, đôi tay nhanh nhẹn chụp được bốn dây leo chính, linh lực bao phủ nó tới đâu thì dây leo sẽ bị đóng băng đến đó kèm theo tiếng" ca ca.
" Thanh âm, những dây leo phụ trợ cũng héo xuống dưới rồi rơi rụng trên mặt đất.
Vân Phong Nhã nhìn thấy toàn bộ dây leo trước cửa hang động nhỏ cũng như vậy, chỉ xót lại những dây leo bình thường, nhưng cũng đủ để thấy được cửa động chỉ đủ một người mập mạp đi qua, Tử Điện Báo cũng thu nhỏ thân hình lại, được Vân Phong Nhã ôm vào trong ngực, đi vào bên trong hang động, càng đi sâu vào bên trong thì đường đi càng rộng rãi ra, cho đến cuối cùng hang động ngang dọc cũng rộng khoảng 5-6 mét, Vân Phong Nhã lúc này cũng cảm nhận được lực lượng quen thuộc, nhưng bản thân nàng cũng không hiểu tại sao lại cảm thấy quen thuộc.
Vân Phong Nhã nhìn xung quanh, thấy vách tường một gốc có mười mấy bộ xương khô, cũng đoán được những bộ xương khô này là do dây leo giết lúc sao lôi sát bọn họ vào bên trong hang động vì sợ người phát hiện nơi này đi, xem ra nó cũng rất thông minh nha, Vân Phong Nhã chú ý đến một tảng đá lớn trong hang động, có một dây leo màu tím cao chừng 40 cm, lớn bằng cánh tay của đứa trẻ năm tuổi, trên đỉnh đầu có bốn cái lá cây nhỏ, đang phát rung, vì trên thân của nó có một chút băng bao phủ, chính là nàng linh lực chiến đấu đi, phía dưới rể cây của nó là một miếng ngọc màu tím hình chữ nhật đang bị rể cây của nó che giấu, màu Tím linh thạch còn phát ra nhè nhẹ linh lực.
" Chủ nhân, chính là nó, ta cảm nhận được sức mạnh quen thuộc chính là nó phát ra.
" Phượng Hoàng kích động không thôi nói.
Vân Phong Nhã nhìn dây leo màu tím rung rẩy cứ ôm chặt ngọc linh thạch màu tím không buôn, trong mắt nàng có chút nghi hoặc, đôi mắt sáng lên hỏi Hoàng.
" Hoàng ta có thể khế ước nó sau?"
" Có thể, nhưng thực vật ma thú, không giống như những Linh thú, Linh thú không chiệu cùng người khế ước, nhưng chỉ cần nó bị thương tinh thần lực yếu đi, Triệu Hồi Sư cũng có thể bắt ép chúng nó cùng bản thân khế ước, nhưng thực vật ma thú thì khác, chúng nó tồn tại trên đại lục này rất ít, nhất là đã khai linh trí thực vật ma thú, nó không có hơi thở hoặc là tinh thần lực, chúng nó chỉ cần ẩn nấp lên cho dù là cường giả cũng rất khó phát hiện ra sự tồn tại của nó, cho nên muốn khế ước thực vật ma thú phải chúng nó tự nguyện mới được, ta xem Ma Tím Thực này sớm khai linh trí là nhờ hấp thụ bên trên Tím Linh Thạch đi.
"
" Thì ra là như vậy, không trách Linh sư học viện người không phát hiện nó, hi hi xem ra chủ nhân ta kiếm lời rồi nha.
"
Ma Tím Thực cảm nhận được ánh mắt nóng rực và nụ cười tà mị của người trước mặt, làm linh hồn bé bỏng của nó cũng phải rung lên.
" hi hi, Bổn thiếu gia biết được ngươi nghe hiểu được lời nói của bổn thiếu, bổn thiếu gia có thói quen, không đắc tội thì thôi, còn nếu đã đắc tội, thì sẽ diệt cỏ tận gốc, bổn thiếu gia nhìn ngươi dáng vẻ cũng không tệ, nếu ngươi đồng ý trở thành khế ước của bổn thiếu thì về sau hưởng thụ vinh hoa phú quý.
" Vân Phong Nhã đôi mắt híp lại, nhìn rất giống với kẻ buôn người đang quy hiếp con nhà lành vậy.
" còn nếu như ngươi không đồng ý thì đừng trách bổn thiếu gia cắt ngươi thành từng khúc lúc sau đem đi xào thịt cho tiểu Lôi ăn.
" Vân Phong Nhã cười như không cười nói.
Phượng Hoàng bên trong thức hải, nghe xong lời nói vô sỉ của chủ tử mình, lại cảm thấy rất quen tai, hình như đã từng ở nơi nào nghe tới rồi.
Còn Tử Điện Báo nhìn một màn trước mắt, đôi mắt lấp lánh trừng thật lớn, cái miệng cũng mở ra, nước miếng cũng tí tách rơi, nó không phải là gì thèm ăn mà chảy nước miếng, mà là nó nhìn thấy một màn này chỉ hơn chứ không kém lúc trước chủ nhân hù dọa nó khế ước với chủ nhân, ít nhất chủ nhân không có nói sẽ đem nó cắt thành từng khúc đi xào thịt, cho nên chủ nhân đối với nó thật tốt đâu.
Nếu Vân Phong Nhã nhìn qua, thì nhất định sẽ rất là kinh ngạc, vì con báo bây giờ đã trở thành con chó con đang vui vẻ vẩy đuôi đâu.
Ma Tím Thực nhìn thấy Tử Điện Báo nước miếng đều chảy ra ngoài, một bộ hưng phấn bộ dáng, làm nó sợ đến mức.
" Ca ca ca.
" Mà khóc lên, khóc cho số phận hẩm hiu của nó a.
Vân Phong Nhã nhìn thấy mấy cái lá phía trên đỉnh đầu Ma Tím Thực chảy ra nước, kèm theo tiếng ca ca, cũng có thể đoán được nó đây là đang khóc đi, không giống như lúc nãy như vậy hung tàn, Vân Phong Nhã cũng phải khâm phục thế giới này huyền huyễn a, cả cây cũng biết khóc đâu.
" Nếu ngươi như vậy không tình nguyện khế ước với bổn thiếu, cũng không sao, như vậy tiểu Lôi sẽ có một bữa ăn ngon rồi.
" Giọng nói lười biến lại thêm âm âm, như tiếng tử thần vậy.
Nói xong Vân Phong Nhã trên tay xuất hiện Phượng Hoàng lửa, mà không phải những ngọn lửa bình thường khác, nó có thể đem bất cứ thứ gì đều có thể thiêu thành tro, Ma Tím Thực cảm nhận được ngọn lửa khủng bố, lúc này không chút suy nghĩ liền ngật đầu lia lịa đồng ý, nó sợ chậm một bước Thiếu niên này sẽ đem nó đốt thành tro mất, thì một cơ hội sống lại cũng không có a.
Vân Phong Nhã thấy thân mình nó cong lên cong xuống, còn phát ra thanh âm.
" Ca ca.
" cũng biết được nó đây là đồng ý.
Môi đỏ cong lên hỏi.
" Ngươi đồng ý?"
Nó.
" Ca ca.
" Ngật ngật.
" Ngươi không hối hận?"
Nó.
" Ca ca.
" Lắc lắc.
Vân Phong Nhã lúc này cười tươi như hoa nói.
" Như vậy mới ngoan chứ.
"
Phượng Hoàng cũng không biết nói gì thêm, cũng may dáng vẻ vô sỉ này của chủ nhân không bị chủ mẫu tương lai thấy, nếu không sẽ nghĩ chủ tử mình là đăng đồ tử đâu, nó có chút lo lắng a, Phượng Hoàng một bộ lo lắng cho tương lai của con bộ dáng, cũng may là Vân Phong Nhã chỉ chú ý đến Ma Tím Thực, cho nên mới không chú ý đến bà tám Phượng Hoàng ra vẻ.
Vân Phong Nhã làm theo lời của Phượng Hoàng, đưa ngón tay sờ lên thân Ma Tím Thực, nàng cảm giác ngón tay của mình giống như bị cái gì đó cắn vào, nàng thấy lá phía trên xuất hiện một giọt màu đỏ máu và một giọt màu tím nước sệt dung hợp vào nhau, sao đó biến mất, khế ước quang mang cũng xuất hiện, từng tự tiếp theo thì không sai biệt gì với Linh thú cả, nhưng có một đều đáng tiếc là dây leo không có tăng cấp, Hoàng nói là vì dây leo không phải là Linh thú.
Khế ước qua đi, dây leo hưng phấn choàng vào cánh tay phải của Vân Phong Nhã, hình thành một vòng tay màu tím, phía trên một nơi có hình bốn chiếc lá màu xanh, còn bên tay trái của nàng là không gian vòng tay, nhưng từ khi nàng mở ra không gian vòng tay, thì nó giống như tàn hình vậy, chỉ có nàng một người mới có thể thấy được, lúc đầu nàng còn không biết chuyện này, nhưng một lần vô ý nàng nhìn trong gương mới phát hiện ra vòng tay tự mình tìm ẩn lên.
Vân Phong Nhã vuốt ve dây leo màu tím trên tay cười nói.
" Về sau ngươi kêu tiểu Tím.
"
Dây leo rung lên, Vân Phong Nhã cảm nhận được nó vui vẻ, nàng mở ra xem trên tay Triệu Hoán Thư.
Thực vật,Ma Tím Thực: tên, tiểu Tím.
Tuổi Diệp: tứ diệp, ( 4 tuổi)
Thuộc tính: không có.
Cấp bậc: thánh thực, tứ giai
Linh thú cùng thực vật cấp bậc phân chia giống nhau, nhưng thực vật tu luyện rất khó tiến giai, nhưng sức chiến đấu của nó thì mạnh hơn cùng cấp Linh thú, chổ tốt nhất của thực vật là, cho dù nó bị thương đến đâu, chỉ cần gốc rễ của nó không bị tiêu diệt thì nó có cơ hội tu luyện lại từ đầu.
(Linh Thú cấp bậc phân chia.
)
1: Linh thú.
2: thánh thú.
3: Thiên thú.
4: Thần thú.
( Có thể trên không phi hành.
)
5: Xiêu Thần thú.
( Có thể hóa hình người.
)
(Thực vật cấp bậc phân chia.
)
1: Linh thực.
2: Thánh thực.
3: Thiên thực.
4: Thần thực.
5: Xiêu Thần thực.
.