Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Hào Môn: Làm Con Dâu Cả Thật Là Khó!
  3. Chương-147
Trước /392 Sau

Hào Môn: Làm Con Dâu Cả Thật Là Khó!

Chương-147

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Hào Môn: Làm Con Dâu Cả Thật Là Khó! - Q3 - Chương 52: Chương 152

“Ngược lại cái gì?” Chu Chính Phú bị Kiều Tịch Hoàn gợi lên hứng thú

“Ngược lại, tôi đã từng ngồi tù Hình như trước đây cậu cũng từng có một lần hai năm ở trong tù, cậu rất hiểu, trong tù cũng là một xã hội thu nhỏ, muốn có cuộc sống tốt ở bên trong, tiền bạc là thứ không thể thiếu được” Kiều Tịch Hoàn gằn từng chữ

Chu Chính Phú nhìn cô

“Chúng ta hợp tác, tôi cho cậu một khoản tiền, ít nhất bảo đảm trong khoảng thời gian ở trong ngục là những ngày thoải mái cho cậu”

Chu Chính Phú cau mày, vẫn không trả lời

“Cậu, có thể đưa cho cậu chính là mức độ lớn nhất của tôi, hơn nữa tự cậu cũng biết tình thế vị trí hiện giờ của mình Tôi cũng không vội, cậu có thể suy nghĩ thật kỹ” Nói xong, Kiều Tịch Hoàn liền chuẩn bị đứng lên rời đi

“Đợi chút” Chu Chính Phú gọi cô lại, “Mày muốn tao làm gì?”

“Rất đơn giản, vạch trần chuyện tốt năm đó Dụ Tĩnh đã làm” Kiều Tịch Hoàn gằn từng tiếng

“Chuyện tốt gì?!”

“Về chuyện cậu cưỡng gian tôi chưa thành, chuyện tốt năm đó Dụ Tĩnh đưa tiền giúp cậu rời đi nhơn nhơn ngoài vòng pháp luật như thế nào!” Tròng mắt Kiều Tịch Hoàn lóe ra vẻ lạnh lùng, dáng vẻ cả người trở nên dữ tợn

“Tao phải nói như thế nào?”

“Chờ tôi báo án, cậu làm nhân chứng” Kiều Tịch Hoàn vừa nói, vừa đi về phía Chu Chính Phú

Nhân viên canh ngục đứng bên cạnh cau mày, lạnh lùng nói, “Không thể tới gần phạm nhân”

Kiều Tịch Hoàn nhìn người canh ngục, “Tôi được cảnh sát Chu gọi tới thuyết phục ông ta nhận tội, giúp mấy người sớm ngày xử lý xong án kiện của ông ta”

Nhân viên canh ngục nhíu mày

Kiều Tịch Hoàn cười nói tiếp, “Ở dưới mắt các anh tôi là một cô gái yếu đuối cũng không thể làm được cái gì”

Nhân viên canh ngục trầm mặc một lúc, hình như ngầm cho phép

Kiều Tịch Hoàn vội vàng khẽ nói bên tai Chu Chính Phú, “Việc cậu làm năm đó với tôi, cậu cứ một mực chắc chắn là do Dụ Tĩnh chỉ điểm”

“Cái gì?” Chu Chính Phú nhíu mày thật chặt, nhẹ giọng nói, “Mày kêu tao làm giả chứng cứ”

“Có muốn làm hay không nhìn chính cậu, lời của tôi nói nhiều như vậy” Kiều Tịch Hoàn khoan thai tự đắc trở về vị trí của mình, nhắc nhở, “Suy nghĩ một chút về nửa đời sau của cậu”

Chu Chính Phú siết chặt ngón tay

“Vẫn là câu nói kia, cậu có thể từ từ suy tính, nhưng thời gian không đợi người, một khi việc này không thể trở thành tin tức nóng, có thể không có bao nhiêu người sẽ quan tâm, khi đó nói không chừng, tôi sẽ thay đổi chủ ý, dù sao tôi cũng chỉ muốn chính là hiệu ứng xã hội này thôi…”

“Tao đồng ý với mày” Chu Chính Phú đột nhiên gật đầu

Cho tới nông nỗi bây giờ, làm nhiều thêm chút chuyện phạm pháp thì như thế nào?!

Kiều Tịch Hoàn chính là bắt được tâm lý của Chu Chính Phú

Hơn nữa

Cho dù vào năm đó chuyện kia không phải do Dụ Tĩnh chỉ điểm, nhưng tuyệt đối cũng là chuyện bà ta hài lòng, cô cảm thấy cô chỉ thay đổi quan hệ chủ động bị động, cũng không cảm thấy “Vu khống hãm hại” như vậy có gì không ổn

Hít sâu, chậm rãi đứng lên từ trên ghế, nhìn Chu Chính Phú từ trên cao xuống, “Cậu, tôi liền nhìn cậu rồi, đi trước, xong chuyện, tôi lại tới thăm cậu”

Xong chuyện

Cũng chính là sau khi chuyện thành công

Sau khi chuyện thành công, theo như nhu cầu

Kiều Tịch Hoàn rời khỏi trại tạm giam

Thời tiết hôm nay trái lại rõ ràng sáng sủa hơn ngày hôm qua nhiều lắm, đây chính là cái gọi là sau cơn mưa trời lại sáng đi

Chính là vậy đối với cô

Còn với những người khác thì sao?!

Cô cười lạnh, ngồi vào trong xe con

Vũ Đại lái xe, không gian trầm mặc

Kiều Tịch Hoàn lấy điện thoại di động, xem tin tức

Hai ngày nay tin tức về cô nhiều như vậy, cô không chú ý tử tế một chút hình như không được

Cô mím môi, nhìn số lượng bình luận càng lúc càng lớn, hơn

Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn

Quảng cáo
Trước /392 Sau
Theo Dõi Bình Luận
[Việt Nam] Khúc Ỷ Thiên

Copyright © 2022 - MTruyện.net