Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
"Enson, vẫn là chỗ cũ, mười giờ.
Một câu nói không có vượt qua mười chữ, nhanh chóng lưu loát.
Cũng không chờ lăng Mạt Mạt có phản ứng, Lý Tình Thâm trực tiếp cúp điện thoại.
Xuống lầu, đi tắm rửa, thay đổi quần áo sạch sẽ, cố ý xịt một ít nước hoa, đi ô-tô tới.
Vẫn thường qua lại cùng nhau, khi Lăng Mạt Mạt đến, Enson đã ở đó, trong phòng không có bật đèn như cũ.
Rèm cửa sổ kéo xuống.
Trong phòng tối um, đưa tay không thấy được năm ngón.
Lăng Mạt Mạt chỉ có thể cảm giác được một thân thể cực nóng, gắt gao áp trên thân mình, phía sau là ga trải giường mềm mại.
Hai người rất yên tĩnh, ai cũng không nói gì, anh chỉ chuyên chú hôn cô, hôn mút lưỡi cô đến phát đau.
Lúc này cũng không có khác hai lần trước, động tác của Enson rất dịu dàng, tư thế đơn giản, Lăng Mạt Mạt đã không có đau như hai lần trước, cũng thuận theo, phảng phất đã thành thói quen đối với việc này.
Lăng Mạt Mạt sa vào như vậy, như lấy nhiễm từ trên người đàn ông này, dù bây giờ làm, nhưng thời gian đều kéo dài hơn hai lần trước.
Lúc làm được một nửa, di động của Lăng Mạt Mạt có tiếng nhạc, phát ra chút ánh sáng, Lăng Mạt Mạt mở mắt theo bản năng.
Enson nhanh chóng đưa tay ném qua một bên.
Lúc Lăng Mạt Mạt mở to mắt, trong phòng vẫn tối om một mảng.
Cô còn chưa kịp suy xét là ai gọi điện thoại tới, cả người lại bị Enson dẫn vào một màn kích thích lần nữa.
Đến cuối cùng, Lăng Mạt Mạt đã ngủ mất.
Enson nằm ở trên, lẳng lặng nghe tiếng hô hấp nhẹ nhàng của cô gái, trầm mặc hồi lâu, mới nhanh chân nhanh tay đứng dậy, mặc quần áo.
Enson bằng vào trí nhớ bản thân, chạm đến di động của Lăng Mạt Mạt, nín thở, nhìn thấy bên trên có một tin ngắn.
Enson nhìn vào màn hình một lúc, lại nhìn cô gái đang ngủ say, khóe miệng nhếch lên, mang theo vài phần khinh thường, vài phần chế giễu, thuận tay ném điện thoại vào chỗ trống, xách áo khoác, xoay người rời đi. Truyện edit duy nhất tại diendanlequydon.com
Lúc Lăng Mạt Mạt tỉnh lại, đã là ngày hôm sau, Enson đã rời đi.
Trong phòng sạch sẽ, quần áo của cô được xếp gọn gàng trên tủ đầu giường, đến giày của cô cũng được xếp ngay ngắn ở ngoài cửa.
Lăng Mạt Mạt mờ mịt một lúc, nỗ lực tìm kiếm một vòng trong phòng, nhưng căn bản là không thấy chút dấu vế Enson để lại, thậm chí dấu vết đêm qua bọn họ triền miên cùng nhau cũng không thấy.
Lăng Mạt Mạt nhanh chóng ý thức được ba giờ chiều nay, ở trong công ty SE, chính là thời gian so tài đoạt ca khúc mới.
Lăng Mạt Mạt nhanh chóng rời giường, tìm được di động của mình, vừa mới mở ra, liền thấy được một tin nhắn.
12 giờ trưa ngày mai, gặp mặt tại quán cà phê X Đại- - - - Lục Niệm Ca.
Lục Niệm Ca.
Thời gian gặp mặt.
X Đại.
Gặp mặt.
Biểu cảm của cô ngẩn ngơ.
Lục Niệm Ca muốn gặp mặt cô
Lăng Mạt Mạt dùng sức nắm chặt di động trong tay, dùng sức rất mạnh, góc cạnh di động cứa vào, cô cũng không cảm thấy đau.
Hốc mắt có chút cay, có chút chua xót.
Lúc trước, đã xảy chuyện như vậy, anh không nhìn cô, không nói một tiếng liền đoạt tuyệt hết quan hệ với cô, chẳng thèm quan tâm.
Anh không biết, cô đã chờ những lời này.
Lăng Mạt Mạt nghiêng đầu, nhìn trời âm u ngoài cửa sổ, giống như là tâm tình của cô lúc này, pha trộn hỗn loạn.