Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Hiện tại Draco rất khó chịu, rất rất khó chịu.
Anh gãi gãi tóc, ngón tay tái nhợt xuyên qua những sợi tóc bạch kim. Anh ‘hừ’ một tiếng, không kiên nhẫn ném mặt văn kiện sang một bên, tựa lưng vào ghế ngồi, nhắm mắt, trong đầu lại có hàng vạn hàng nghìn ý nghĩ.
Tám giờ trước, anh cầu hôn Harry. Được rồi, nó cũng không chính thức giống cầu hôn.
Mẹ Cissy luôn thổi phồng năm đó cha khoa trương khoe khoang cầu hôn mình thế nào. Anh thấy lúc đó cha đang ngây ngất nên mới có thể làm chuyện dọa người như vậy, đương nhiên không thể cho hai người nghe thấy.
Draco cũng không thích vậy, ít nhất anh không thích cầu hôn như vậy.
Buổi sáng hôm nay, bị quỷ nghèo Weasley nhắc nhở anh mới kịp phản ứng, thì ra bọn họ còn chưa kết hôn. Bọn họ có kết hôn hay không cũng không ảnh hưởng lớn tới sinh hoạt tương lai của họ. Ai có thể nói bọn họ không hạnh phúc? Nhưng anh lại hy vọng kết hôn, anh hy vọng trong tên Harry có Malfoy. Có lẽ sau trăm tuổi, lễ tang của Draco Malfoy hoặc là Harry Potter, đối phương không phải dùng thân phận bạn bè mà là người thân, đứng gần thương xót khóc rống.
Anh cũng không nghĩ tới câu nói kia sẽ tự nhiên chuồn ra từ miệng như thế.
Chúng ta kết hôn đi.
Chính mình cũng không ý thức được đây là cầu hôn, giây phút đó lòng bình tĩnh bất ngờ, giống như trở về nhà. Tuy rằng thực tự nhiên, tùy ý nhưng anh rất nghiêm túc. Anh có thể nhìn đến khi tóc bọn họ trắng nằm dưới tán cây chế nhạo nhau.
Nhìn vào mắt Harry, anh có thể thấy đồng tử hơi chút phóng đại, anh thấy rõ ràng sự rung động trong đôi mắt xanh tràn ngập sức sống đó.
Đến khi nước sắp chảy thành sông, đôi song sinh chết tiệt nhà Weasley một trái một phải ôm nhau bắt đầu ca hát.
“Harry, chúng ta kết hôn đi!” George bắt chước giọng Draco, nhập diễn kéo tay Fred.
“A không, anh yêu, anh cầu hôn rất có lệ.” Fred giả vờ vô cùng đau đớn.
George đồng ý gật đầu, nhìn Draco: “Chúng ta coi như là nhà mẹ đẻ của Harry.”
“Cậu cầu hôn không được nhà mẹ đẻ đồng ý!” Fred nối tiếp.
“Làm lại!”
Hermione và Ron mừng rỡ nhìn Draco kinh ngạc, Harry cười ha ha, không phản ứng gì với lời cầu hôn của anh.
Bọn họ đều suy xét cho Harry. Draco vui khi bọn họ có thể giữ gìn như thế để phòng Harry bị lừa gạt thương tổn, nhưng… Anh cầu hôn xuất phát từ nội tâm a.
Draco lại gãi gãi tóc. Merlin, không biết có loại gì là bồi dưỡng người chồng sắp cưới không, anh đang lo lắng nên tham gia. Oh, không biết chương trình học đó có nói cầu hôn như thế nào không.
Draco mở to mắt, ánh mắt nhìn đồng hồ, 2h30’, Scorpio 3h15’ tan học, làm việc nửa giờ nữa rồi đi đón Scor.
“Thưa ngài, ngài Malfoy và phu nhân chờ ở đại sảnh.” Thư kí trẻ tuổi gõ cửa, thò đầu vào báo.
Draco gật gật đầu. Cũng đúng, báo ra ngày hôm qua, sao bọn họ có thể chịu cho tới hôm nay mới đến thẩm vấn, thật không dễ dàng.
“Không cần… Mời bọn họ đi vào sao?” Thư kí hỏi.
Draco liếc đồng hồ, để văn kiện sang bên phải: “Tôi đi ra ngoài, văn kiện này đã phê duyệt, đưa đến các ngành đi.”
Nói xong anh cởi trường bào phù thủy lộ ra áo sơ mi quần âu thẳng thớm. Như vậy đi ở trên đường Muggle mới không bị chỉ trỏ nhìn trộm. Anh cởi nút áo trên cổ và cổ tay, xắn tay áo tới khửu tay, đường cong cơ bắp ẩn chứa lực lượng không thể khinh thường.
Bước ra cửa phòng làm việc, nhàn nhã đi xuống, đôi giày da đen bóng đạp lên sàn đá cẩm thạch bóng loáng phát ra tiếng lộp cộp dễ nghe. Đôi giày này là Harry mua cho anh để anh thay đôi giày da bạch kì mã sang quý. Hàng hiệu thế giới Muggle ở trong mắt anh cũng không được tốt lắm nhưng Harry mua nên anh yêu quý nó tới cực điểm.
Đi xuống, từ rất xa đã nhìn thấy cha mình ngồi nghiêm chỉnh ở khu tiếp khách trong đại sảnh, không nhìn nước trà nóng hôi hổi đặt trước mặt, ánh mắt sắc bén đảo qua những người đi tới đi lui trong công ty. Mà mẹ lại hoàn toàn tương phản, có chút thả lỏng, dựa vào sô pha nhìn tạp chí thời trang.
Lucius lập tức thấy Draco.
“Dray! Gần đây sao không về nhà.” Nhưng người nói trước lại là Narcissa, bà vội vàng nói trước Lucius đang muốn mở miệng.
Draco nhướng mày, nếu báo chí đã đưa tin, anh cũng không che dấu nữa. Anh thản nhiên: “Ở với Harry và Scorpio.”
“Cũng đúng, cần ở bên con nhiều hơn.” Narcissa lựa chọn xem nhẹ tên Harry.
Draco nghe mẹ nói, nhíu mày, anh biết thái độ với Harry của mẹ sẽ khác, nhưng kém hơn trong tưởng tượng của anh một chút.
“Draco…” Lucius hắng giọng, đang muốn nói với con nhưng ai ngờ vợ lại mặc kệ nói trước.
“Khi nào thì mang chúng ta đi xem cháu trai.”
Lucius áp lực căm giận, thân sĩ không nên so đo với phụ nữ trình tự nói chuyện trước sau, ưu tiên phụ nữ, ưu tiên phụ nữ.
Draco vuốt tay, vuốt áo sơmi trước mặt cha mẹ: “Con đi thế giới Muggle đón Scorpio tan học, quần áo này là Harry mua.”
“A! Chúng ta nhanh đi thôi…” Nhắc tới Harry, thái độ mẹ rất kỳ quái, vội vàng chuyển đề tài làm Draco có chút không thoải mái.
“Được rồi Cissy.” Lucius đột nhiên lên tiếng, “Em như vậy cũng không thể làm anh không nói đến Potter.”
Narcissa thở dài: “Đừng cố chấp như vậy Luci.”
Draco nhận được ánh mắt xin lỗi của mẹ, anh hiểu được vì sao thái độ mẹ kỳ quái như thế. Bởi vì mẹ không muốn cha bình luận Harry, mẹ tiếp nhận Harry? Nghĩ đến đây Draco mỉm cười.
Nếu đã vậy thì chỉ cần tiến dần là không có vấn đề gì lớn.
“Ta muốn đi gặp Harry Potter.” Sắc mặt Lucius xanh mét, “Hai người không thể hoang đường như vậy.”
Nghe cha nói như vậy, Draco đang cười lập tức đổi sắc mặt. Là cha con, hai người cố chấp giống nhau như đúc. Draco cũng kiên định: “Không được.”
Harry phải đối mặt dư luận xã hội, cha mẹ áp lực nên để anh đón nhận.
“Được, ta không gặp, con cũng không cần gặp.” Lucius lạnh lùng bình tĩnh.
Draco không nói gì, dùng trầm mặc cự tuyệt. Narcissa lo lắng nhìn hai cha con giằng co, lời khuyên bảo cũng không thể nói ra.
“Hai đứa đều là đàn ông!”
“Vậy thì thế nào!” Draco đối chọi gay gắt, không bận tâm những người đi qua đi lại, “Chúng con ở bên nhau không vì tiền, không vì quyền, không vì sắc, thậm chí ngay cả đứa bé này cũng không phải con có chủ đích muốn, đàn ông thì thế nào?”
“Con cần một người phụ nữ mà không phải một cứu thế chủ!” Lucius cắn răng hung hăng nói.
“Xin hỏi con cần một người phụ nữ làm gì?” Draco cười châm chọc, giọng nói lại lễ phép đến cực điểm.
Lucius hừ một tiếng: “Đương nhiên là vợ. Con không cần một người vợ là đàn ông.”
“A? Cha ngươi xác định là vợ?” Draco nghiền ngẫm nhìn cha, kéo tay áo trượt xuống lên, “Cha xác định cô ta làm vợ Draco Malfoy mà không phải là phu nhân người thừa kế gia tộc Malfoy?”
Nghe hai người đối chọi, thiếu chút nữa Narcissa vỗ tay cổ vũ con. Nhưng bà lên tiếng khụ khụ, ngoài mạnh trong yếu quát con: “Dray, sao con có thể nói chuyện với cha mình như thế!” Nhưng cặp mắt lóe ý cười lại không nói như vậy.
“Thực xin lỗi cha.” Draco biết nghe lời xin lỗi.
Draco nhìn cha tùy hứng nghiêng đầu đi, anh nói tiếp: “Kỳ thật cha không cần có thành kiến với Harry. Chuyện này một người không làm được. Cha và mẹ sinh con cũng không phải là một người làm chứ?”
Khóe mắt Narcissa co rút.
“Cha, khi biết chuyện này, suy nghĩ đầu tiên của cha là gì?”
Lucius suy nghĩ: “… Sự nghiệp và tương lai của con, chuyện này có khả năng sẽ hủy con.”
“Cũng có khả năng hủy Harry.” Draco đi đến một góc cầm tờ báo ngày hôm qua.
“Chúng con không nói gì nhưng truyền thông đã công bố chân tướng, cũng không khác nhiều. Nếu con không ra mặt, Harry sẽ ở một địa vị rất xấu hổ. Cha, cha có thấy không, ngôn luận chủ yếu chỉ hướng Harry, tốt xấu nửa nọ nửa kia. Nếu nói tới tương lai và sự nghiệp, Harry hy sinh còn nhiều hơn con, em ấy nhận rất nhiều.” Draco mở tờ báo ra cho cha mẹ nhìn những lời công kích.
Nhìn cha mình trầm mặc, anh tiếp tục nói: “Đàn ông đàn ông kết hôn ở thế giới phù thủy không phải không có, chỉ cần gia tộc Malfoy tỏ thái độ, trừ bỏ mấy tòa soạn báo ngoan cố, còn lại phần lớn sẽ mang thái độ tích cực đi theo nhật báo tiên tri. Chỉ cần gia tộc Malfoy, gia chủ Malfoy tỏ thái độ. Dư luận xã hội phát triển sang hướng tích cực, không chỉ không ảnh hưởng đến sự nghiệp và tương lai của con và Harry mà ngược lại còn tốt hơn.
“Cha, con không cho rằng lý do như hai người đều là đàn ông, sự nghiệp và tương lai có thể ngăn cản con và Harry ở bên nhau. Nếu cha mẹ vẫn giữ ý kiến đó, con sẽ không can thiệp.” Draco nói, ngữ khí kiên định chân thật. Anh vừa nói, mắt lại lưu ý đồng hồ trên tường, Scorpio sắp tan học.
“Con còn có việc, con đi trước.” Draco tính bước đi.
“Dray, con muốn đi đâu?” Narcissa đã sớm nhớ thương muốn gặp cháu trai, thấy Draco muốn bỏ lại bọn họ thì vội vàng lên tiếng hỏi.
Draco nhún nhún vai, vẻ mặt đương nhiên: “Đi đón cháu mẹ tan học.”
Narcissa bật người vỗ vỗ ngực: “Chúng ta cũng phải đi!”
“Cái này…” Draco rũ mắt trầm ngâm làm Narcissa khẩn trương. Draco ngẩng đầu:
“Đương nhiên, Scor nên gặp ông bà.” Draco mỉm cười.