Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Hạt Giống Tiến Hóa
  3. Chương 149: Hồi ức (2)
Trước /187 Sau

Hạt Giống Tiến Hóa

Chương 149: Hồi ức (2)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Con dao găm sắc lẻm đâm tới với tốc độ cực nhanh, mũi dao hàn quang lấp lóe mang theo hơi thở của tử thần. Vai trái bị ghim chặt vào tường, đầu óc vẫn còn hơi choáng váng, Đức không thể tránh đòn nổi, hắn mở mắt trừng trừng nhìn vào lưỡi dao đang đâm tới trong vô vọng.

Trong giây phút ngàn cân treo sợi tóc, “Đoàng” một tiếng, tiếng đạn súng ngắn vang lên đanh gọn, viên đạn bắn trúng ngay lưỡi dao găm, lực bắn cực mạnh đẩy lưỡi dao qua một bên kéo một đường máu nhỏ trên cổ của Đức.

“Đoàng” “Đoàng” hai tiếng súng liên tiếp vang lên, nhưng không trúng đích. Sau phát đạn đầu tiên, tên đó đã nhanh nhẹn lộn người tránh né, tay chụp lấy cây súng ngắn của Hùng rơi dưới đất, nấp sau chiếc bàn sắt tiến hành bắn trả.

Từ hướng cửa sổ, một bóng người tung mình nhảy vào bên trong, trên người mặc một bộ quần áo thể thao gọn nhẹ. Đó là một cô gái trẻ có gương mặt khá xinh đẹp, mái tóc dài chấm vai được buộc lại gọn gàng, khẩu súng ngắn quân dụng K59 cầm chắc trên tay, mắt hơi nheo lại, chĩa súng về phía trước nhả đạn.

Phát súng bắn vào chính giữa bàn nơi tên đó đang ẩn nấp, viên đạn xuyên qua lớp sắt, bắn sượt qua bả vai để lại một đường máu, tên đó lập tức trượt người qua một bên, “đoàng”, “đoàng”, “đoàng” ba phát đạn bắn ra nhắm về phía cô gái vừa nhảy vào bên trong bắn tới.

Cô gái không lùi mà lộn người về phía trước tránh né, ba phát đạn bắn hụt, trúng vào bức tường phía sau, vang lên những âm thanh chát chúa, súng trên tay lập tức nhả đạn ăn miếng trả miếng.

“Cạch”, tiếng súng hết đạn vang lên, tên đó thấp giọng chửi thề, thân hình nấp hẳn phía sau cây cột bê tông.

Cô gái nhân cơ hội tiến lên rút ngắn khoảng cách, hai tay cầm súng giơ về phía trước, chân chầm chậm bước tới, ánh mắt vẫn ngưng trọng không hề có chút chủ quan nào.

“Xoạt” chân cô dẫm vào một viên gạch vụn dưới đất phát ra tiếng động, cùng lúc đó, từ phía sau cây cột, tên đó đột ngột hiện ra, con dao găm trên tay nhằm thẳng giữa người cô phóng tới với tốc độ cực nhanh.

Cô gái lách người qua một bên né tránh, con dao sượt qua kéo theo một vài lọn tóc rơi lả tả. Phóng xong con dao, gần như cùng một lúc, tên đó cũng lao thẳng về phía trước, ánh mắt lạnh lùng, tốc độ cực nhanh.

“Đoàng” Khẩu súng trên tay cô gái đã chĩa về phía trước nhả đạn. Thân hình tên đó đột ngột rẽ ngoặt qua một bên một góc gần 45 độ, chuyển hướng cực gắt và đột ngột, gần như phản lại định lực vật lý, lực chân tì trên mặt đất để lại lỗ sâu hoắm, viên đạn sượt qua bắp tay của hắn kéo theo một mảnh vải áo và vết máu.

“Yaa” Hét lớn một tiếng, hắn tung chân đá mạnh vào tay cầm súng của cô gái.

Cô gái cũng phản ứng cực nhanh, xoay người một vòng 180 độ nhảy lùi về phía sau, cánh tay thuận đà thu về bắn tới, viên đạn xuyên một lỗ máu qua bụng tên đó.

Vết bắn không làm hắn nhíu mày lấy một cái, giống như không cảm thấy đau đớn, người không dừng lại nửa khắc, dậm chân nhảy về phía trước, hai tay giơ lên theo thế kim giao tiễn (*) chụp lấy tay cầm súng của cô gái, thuận thế vật mạnh xuống đất.

Cô gái tung gối lên ngay giữa lưng hắn làm thế vật bị dừng lại trong khoảnh khắc, dù vậy khẩu súng cũng bị rơi ra khỏi tay, tên đó thuận đà chụp lấy tung người nhảy về phía trước, xoay người lại họng súng đen ngòm chĩa về phía sau.

Cô gái lạnh lùng nhảy tới, tung một cú đá vòng cầu đá bay khẩu súng ra ngoài trước khi hắn kịp nổ súng, thuận đà tung một cú đấm mạnh vào giữa ngực khiến hắn trúng đòn lùi lại.

Tên đó nhảy về phía sau, cả hai tách ra một đoạn ngắn, hắn xoa nhẹ vết đấm trên ngực và vết đạn ở bụng, nhìn về phía cô gái phía trước, nở nụ cười nửa miệng:

“Khá lắm, không hổ danh là lực lượng đặc biệt, đội 13 phải không nhỉ, cái đất nước nghèo nàn này hóa ra cũng có vài thứ thú vị đấy chứ”

“Còn mày là ai đây, thiên tổ, long tổ, hay lang ảnh, tụi mày thật khoái đặt mấy cái tên màu mè” Cô gái lạnh nhạt đáp lời, lời của cô khiến sắc mặt của hắn hơi biến đổi, ánh mắt nhìn về người đối diện càng trở nên lạnh lẽo.

“Mày trốn không thoát đâu” Cô gái giơ hai tay về phía trước thủ thế, tên đó cũng nhếch môi cười lạnh, hai tay giơ lên tấn thủ.

Không một lời báo trước, hai người lao vào nhau, cô gái tung đòn trước, cú đấm hướng về ngay mặt của tên đó đấm tới.

Hắn lắc đầu qua một bên né tránh, tay phải tung một cú móc ngang. Cô gái ngửa đầu về phía sau né đòn, đoạn tung một cú cùi chỏ giữa ngực của hắn, tên đó đưa tay trái lên đỡ, rùi tung một cú đấm tay phải giữa mặt cô gái.

Trúng đòn, cô gái xoay người giảm lực cú đánh đồng thời cùi chỏ xoay một vòng đánh tới ngay mặt tên đó.

Cả hai đồng thời trúng đòn lùi lại nửa bước. Cô gái hét lớn một tiếng tung chân đá mạnh vào vị trí trúng đạn ngay bụng của tên đó, hắn lập tức giơ đùi và khuỷa tay xuống che đỡ, rồi xoay chân tung cước đá vào giữa người cô.

Cô gái giơ hai tay đỡ đòn, cú đá khá mạnh đẩy lùi cô về phía sau một đoạn ngắn, người tên đó cũng hơi loạng choạng sau cú đá vết thương trên ổ bụng chấn động rỉ máu.

Đúng lúc này, Đức đang bị ghim trên bức tường phía sau đột ngột rút phắt con dao găm trên bả vai, máu từ vai phun ra thành vòi, vung tay ném mạnh con dao về phía bắp chân của tên đó.

Hắn cau mày khó chịu lách người qua một bên né đòn, con dao cắm phập vào dưới mặt đất. Hắn dậm chân nhảy ngược về phía sau, cô gái cũng dậm chân lao tới. Tên đó xoay người tung một đấm vào giữa người Đức vào ngay giữa chấn thủy.

Không lùi, không tránh, qua đợt giao chiến vừa rồi, Đức hiểu rõ chênh lệch của mình và gã này là bao nhiêu, nếu trực chiến hắn sẽ chẳng có chút cơ hội nào. Đức hét lớn một tiếng, dậm chân nhảy tới.

Cú đấm trúng ngay giữa người Đức, nhờ hắn lao tới, nên đòn đánh vẫn chưa đạt điểm phát lực tối đa, cũng chệch ra chấn thủy một đoạn, dù vậy lồng ngực vẫn từng trận đau nhói bức bối.

Bất chấp tất cả, Đức giơ hai tay khóa chặt hai chân của hắn như kìm sắt, dùng hết sức bình sinh và sự thù hận giận dữ của mình ghìm chặt hắn xuống đất.

Tên đó biến sắc, hành động của Đức quá bất ngờ và đột ngột, hai chân bị khóa lại trong khoảnh khắc khiến hắn không thể di chuyển được, cùi chỏ từ trên nhắm thẳng giữa đỉnh đầu của Đức đánh xuống.

Đúng lúc này, cô gái phía sau cũng đã tới nơi, cô tung người nhảy lên tung một cú đá ngay giữa ngực khiến tên đó bay ngược về phía sau, người bị Đức hạn chế hành động khiến hắn không thể nào né tránh nổi, lãnh trọn cú đá, lực đá cực mạnh hất hắn ngã ngay xuống đất, cùng lúc đó, cùi chỏ cũng đã đập mạnh xuống đầu Đức.

Không ngừng lại, cô gái xoay người nhảy lên, hai chân mạnh mẽ đạp xuống xoay mạnh, gãy cả khớp tay và khớp chân của hắn, tiếng xương gãy vang lên răng rắc nghe rợn người, hành động cực kỳ nhanh và dứt khoát, không hề có nửa phần do dự hay thương hại.

Đá mạnh một phát vào bụng khiến hắn cong người lại văng ra một đoạn, cô gái đặt chân lên ngực của hắn, lạnh lùng lên tiếng hỏi

“Lần hành động này, còn có bao nhiêu đứa tham dự nữa?”

“Hà hà” Tên đó nhìn cô gái, nở nụ cười nửa miệng, đau đớn khiến gương mặt hắn trở nên méo xệch, nụ cười rất khó coi, nhưng không hề ẩn chứa chút sợ hãi.

Tên đó trừng mắt nhìn cô gái, há miệng cắn mạnh một cái khiến cô gái biến sắc. Hắn giống như vừa nuốt phải độc dược, cơ thể hắn co giật một hồi, miệng phun ra từng đợt máu đen, hai mắt trợn trừng, chết ngay lập tức.

Đức lúc này, hai mắt đã trở nên mơ hồ, cú đánh của tên đó trúng ngay đỉnh đầu, mặc dù trúng đòn của cô gái khiến đòn đánh của gã không ra hết lực nhưng vẫn còn rất mạnh, nếu không phải như vậy hắn cũng có khả năng đã toi mạng rồi, Đức đưa mắt nhìn quanh, xác của tên đó nằm dưới mặt đất, miệng phun ra từng đợt máu đen, phía bên kia, Đạt nằm lại trên vũng máu, cổ họng bị xé ra một đoạn, Hùng ngã gục trên mặt đất, trên ngực vẫn còn cắm con dao găm, đôi mắt trợn trừng trừng.

Một cảm giác bi thương dâng lên trong lòng, Đức gục người ngã xuống, khung cảnh xung quanh chìm vào một màu tối đen.

…………………………….

Đức mở choàng mắt, mồ hôi rịn ra trên trán, thở hồng hộc, đầu óc chập chờn trở về với hiện thực.

Hắn đang ở trong lều, bên ngoài gió đang vần vũ, tuyết rơi bao phủ khắp nơi.

Lồng ngực hơi có cảm giác bức bối, vừa nãy, không hiểu tại sao, hắn đột ngột nhớ lại hồi ức ngày xưa, tâm thần không duy trì được trạng thái nhập định, năng lượng trong người chạy lộn xộn một hồi, khiến cơ thể có chút cảm giác khó chịu.

Thở ra một hơi, Đức vận chuyển năng lượng trong lõi Rise - Burst – Trance một vòng, cảm giác bức bối mới giảm bớt, hắn kéo màn vải chiếc lều cầm Lạc phong kiếm bước ra ngoài, lúc này chắc đã tầm hai giờ sáng, xung quanh vẫn đang tối đen như mực, chỉ có tàn lửa đống củi trước mặt còn leo lét tỏa ra chút ánh sáng, gió thổi qua khiến lớp than củi hồng lên một chút rồi lịm dần trong bông tuyết tan.

Chắp hai tay sau lưng, ánh mắt hắn nhìn vào màn đêm dài thăm thẳm, ánh mắt trợn trừng không cam lòng của Hùng, của Đạt một lần nữa hiện lên trong tâm trí, cảm giác bất lực, vô vọng đó, hắn không bao giờ muốn lặp lại một lần nữa.

Đức lắc lắc đầu, xiết chặt nắm tay, hít sâu một hơi bình phục tâm tình của mình, ánh mắt kiên định nhìn về phía trước, Lạc phong kiếm xoay một vòng trên tay, tung người tiến vào khu rừng phía trước, bắt đầu tập luyện.

……………………………

(*) Kim giao tiễn: Thế bắt chéo hai tay hình cây kéo, thường dùng để khóa đòn, cũng có thể dùng để thủ trước các đòn tay và đòn đá.

Quảng cáo
Trước /187 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Vạn Giới Ngụy Tạo

Copyright © 2022 - MTruyện.net