Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Trước mặt An Nhã, ông lão cúi đầu không dám nói gì nữa.
Ông ta chỉ là một người làm công, nghĩ Diệp Quân không đơn giản nên mới đưa ra đề nghị nhỏ.
Nếu người ta đã không nghe thì ông ta chỉ có thể nói là gia chủ nói gì cũng đúng, nhà họ An đứng đầu thiên hạ, nhà họ An lợi hại nhất.
An Nhã bỗng ngồi xuống, bà ta bưng tách ra ở một bên lên, nhẹ nhàng nhấp một hớp, sau đó bình tĩnh nói: “Ngươi lui xuống đi”.
Ông lão cung kính chào, sau đó lùi ra ngoài.
Lúc này một cô gái bỗng ở một bên bước ra.
An Đạo Tân.
Nhìn thấy An Đạo Tân, vẻ lạnh lùng của An Nhã lập tức dịu đi rất nhiều.
An Đạo Tân ngồi xuống bên cạnh, bình tĩnh nói: “Hơi xem thường hắn rồi, không ngờ hắn lại có thể trưởng thành một Đại Kiếm Tiên”.
An Nhã gật đầu: “Thiên phú của người này đúng là hiếm thấy, nếu tổng viện tìm được hắn rồi dẫn về tổng viện, lúc đó muốn giết hắn cũng khó.
Hơn nữa, một khi người này đến tổng viện, nếu nhất định có được tài nguyên tu luyện của bên đó thì với tài năng của người này, cũng không phải không thể trở thành Bán Bộ Kiếm Đế”.
Kiếm Đế!
Trong mắt An Đạo Tân cũng đã không còn sự xem thường nữa.
Dù là một Bán Bộ Kiếm Đế thì nhà họ An cũng không thể khinh thường chứ đừng nói là Kiếm Đế.
Vì chắc chắn tổng viện sẽ dốc sức đào tạo thiên tài yêu nghiệt ở cấp bậc này, lúc đó nhà họ An không dễ ra tay nữa.
Dù sao tổng viện cũng không đặt ở Trung Thổ Thần Châu.
An Đạo Tân bỗng nói: “Để thư viện mở cuộc chiến tranh giành số mệnh đại đạo trước thời hạn”.
An Nhã nhìn An Đạo Tân, An Đạo Tân bình tĩnh nói: “Nếu bây giờ chúng ta phái người đi giết hắn, cho dù giết được hắn cũng sẽ trở thành đề tài đàm tiếu của mọi người và bị chỉ trích, cho nên giết hắn ở cuộc chiến tranh giành số mệnh là thời cơ tốt nhất”.
An Nhã nhìn An Đạo Tân: “Ngươi có nắm chắc không?”
An Đạo Tân khẽ cười: “Dù hắn là Đại Kiếm Tiên, ta cũng chắc một trăm phần trăm”.
An Nhã sửng sốt: “Một trăm phần trăm?”
An Đạo Tân gật đầu: “Một trăm phần trăm”.
An Nhã hỏi: “Một trăm phần trăm ở đâu ra?”
An Đạo Tân khẽ cười, cô ta đi sang một bên, tay phải đột nhiên xèo ra ở phía dưới, ngay sau đó cả mặt đất rung chuyển dữ dội, tiếp đó vô số tia chớp màu đất xuất hiện trong lòng đất, những tia chớp màu đất này tung hoành bay nhảy hệt như màu bạc, tỏa ra một luồng khí tức mạnh mẽ cực kỳ đáng sợ.
“Đại Địa Thần Lôi!”
An Nhã híp mắt, phấn khích nói: “Đạo Tân, ngươi đã đạt đến cảnh giới Pháp Kiếp rồi, lúc nào thế?”
An Đạo Tân: “Vừa không lâu”.
An Nhã nở nụ cười: “Được đấy! Nhưng…”
Nói đến đây bà ta ngừng lại, rồi nói: “Vẫn không nên sơ suất khinh địch”.
Cảnh giới Pháp Kiếp!
Hiện giờ Diệp Quân chẳng qua là cảnh giới Phá Không, mà trên Phá Không là cảnh giới Diệt Không, sau đó là cảnh giới Địa Pháp, trên Địa Pháp là cảnh giới Thiên Kiếp, trên nữa là cảnh giới Tiểu Kiếp, tiếp đó là cảnh giới Đại Kiếp, cuối cùng là cảnh giới Pháp Kiếp.
An Đạo Tân cao hơn Diệp Quân những sáu cảnh giới.
Sáu cảnh giới!
Diệp Quân lấy gì để so với An Đạo Tân?
An Đạo Tân bình tĩnh nói: “Gia chủ yên tâm, chỉ cần hắn dám tham dự cuộc chiến tranh giành số mệnh đại đạo, hắn chắc chắn sẽ chết vì ta không có một mình, một vài yêu nghiệt đến tranh giành số mệnh đại đạo lần này đều là bạn của ta.
Ta đến đây trước, đã nói chuyện với họ, lần này họ đều sẽ đứng về phía ta”.
Nói rồi cô ta khẽ cười: “Ở thời đại này, lấy gì so sánh? Là gia thế, chỗ dựa, quan hệ! So về gia thế, nhà họ An đã trải qua mấy ngàn vạn năm, đã có hai đời võ thần, hơn nữa có quan hệ khá tốt với hai người mang thiên mệnh, bối cảnh ngoài mấy gia tộc siêu cấp ở tổng viện, ai có thể so với chúng ta.
Dù mấy gia tộc lớn đó cũng không dám xem thường nhà họ An”.
Nói đến đây, cô ta lại cười gằn: “So về chỗ chống lưng? Nhà họ An có hai võ thần.
So về quan hệ? Bây giờ cả vũ trụ Quan Huyên, có gia tộc hay thế lực nào không nể mặt nhà họ An không? Hắn dựa vào cái gì mà đòi so với chúng ta?
Cảm giác ưu việt?
Không!
An Đạo Tân nghĩ không phải là cảm giác ưu việt, đây là cảm giác vẻ vang.
Mỗi người nhà họ An đều có cảm giác vẻ vang ngay từ khi sinh ra.
Nhà họ An từng có hai võ thần, sự vẻ vang này đáng để cho người nhà họ An tự hào.
An Nhã bỗng nói: “Để phòng bất trắc, chúng ta phải làm cho cuộc chiến tranh giành số mệnh đại đạo diễn ra trước thời hạn, cũng may là trước đó cuộc chiến tranh giành số mệnh đại đạo đều có sự thay đổi nhất định về thời gian, lần này có thay đổi thì người ngoài sẽ không nói gì nhiều”.
An Đạo Tân gật đầu: “Viện trưởng Cố đó cũng xem là người gia tộc chúng ta, có thể nói với ông ta, đương nhiên cũng có thể bảo tộc Thiên Long viễn cổ gây sức ép cho ông ta”.
An Nhã nói: “Lần này tộc Thiên Long viễn cổ có thái độ thế nào?”
An Đạo Tân cười mỉa nói: “Nếu không nhờ kiêng dè Diệp chủ tịch thì họ đã chạy đến Trung Thổ Thần Châu đánh chết Diệp Quân từ lâu rồi”.
Diệp chủ tịch!
Nghe thế sắc mặt An Nhã trở nên xám xịt.
Chính là Diệp chủ tịch ngày hôm đó đã chẳng chừa cho nhà họ An một chút mặt mũi nào, không chỉ giết chết một vị trưởng lão nhà họ An, mà còn cách chức gia chủ tiền nhiệm của nhà họ An, khiến họ khó chịu nhất là Diệp chủ tịch tước bỏ suất học sinh vào tổng viện của nhà họ An.
Chuyện này đúng là muốn sinh mạng của họ.
Lúc này An Nhã bỗng nói: “Diệp chủ tịch này không chỉ nhắm vào nhà họ An chúng ta mà cô ta còn nhắm vào tất cả các gia tộc.
Gia chủ yên tâm, các gia tộc lớn bên tổng viện đều đã bắt đầu gây áp lực cho cô ta rồi”.
An Nhã không cảm xúc: “Tâm địa người này độc ác, tại sao mấy gia tộc lớn tổng viện lại để cô ta sống trên đời này?”
An Đạo Tân trầm giọng nói: “Gia chủ, cẩn thận lời nói”.
An Nhã chưa từng đến tổng viện, không biết quyền uy của Diệp chủ tịch này ở tổng viện..