Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Hữu Tướng đại nhân kia!
Nhìn thấy Diệp Huyên, Hữu Tướng cũng sững người!
Diệp Huyên cười nói: “Hữu Tướng đại nhân, lại gặp mặt rồi!”
Hữu Tướng nhìn Diệp Huyên, không nói gì.
Nàng ta đã nhận được mệnh lệnh, không được gây chuyện phiền phức với Diệp Huyên, đây là mệnh lệnh do đích thân Tín công chúa đưa ra! Không những vậy, vị đại công tử nhà Tả Tướng cũng bị Tín công chúa đích thân xử chết!
Chuyện này khiến nàng ta hiểu rõ một chuyện!
Người đàn ông này không đơn giản!
Hữu Tướng ngẫm nghĩ rồi nói: “Diệp công tử, chuyện trước kia, xin lỗi!”
Diệp Huyên đi đến trước mặt Hữu Tướng, khẽ cười: “So với ngươi hiện tại, ta càng thích ngươi trước kia hơn!”
Nói xong, hắn dẫn theo Trịnh điện chủ đi về phía xa!
Hữu Tướng bỗng nói: “Diệp công tử!”
Diệp Huyên quay người nhìn Hữu Tướng, Hữu Tướng khẽ cười: “Diệp công tử, thật ra ta đã điều tra ngươi, ngươi là viện trưởng thư viện Quan Huyên của Thiên Bộ Giới, đúng không?”
Diệp Huyên gật đầu: “Đúng!”
Hữu Tướng nhìn Diệp Huyên: “Ta nghe nói, sau lưng ngươi có núi dựa rất vững mạnh!”
Diệp Huyên chớp mắt: “Ngươi muốn nói gì?”
Hữu Tướng cười nói: “Ta cũng từng tu luyện, tuy không mạnh như Tín công chúa, nhưng thực lực cũng xem như tạm! Nói thật, ta rất muốn nhìn thấy núi dựa sau lưng Diệp công tử!”
Diệp Huyên vẫn chưa nói gì thì Trịnh điện chủ bên cạnh bỗng lên tiếng: “Ngươi điên rồi sao?”
Hữu Tướng nhìn Trịnh điện chủ: “Ngươi là ai?”
Trịnh điện chủ nhìn Hữu Tướng: “Ngươi nghĩ cái gì vậy?”
Hữu Tướng nhíu mày: “Ta rất yếu sao?”
Trịnh điện chủ bỗng nâng tay tát một cái.
Bốp!
Hữu Tướng còn chưa kịp phản ứng, cả gương mặt bên trái đã đỏ ứng!
Hữu Tướng ngây người tại chỗ!
Trịnh điện chủ nhìn Hữu Tướng: “Ngươi không yếu sao?”
Vẻ mặt Hữu Tướng cứng đờ.
Lúc này, Diệp Huyên bỗng nói: “Đi thôi!”
Nói xong, hắn quay người rời đi!
Trịnh điện chủ nhìn Hữu Tướng kia: “Ếch ngồi đáy giếng!”
Nói xong, hắn ta quay người rời đi!
Hữu Tướng đứng tại chỗ vẫn sững sờ!
Ở phía xa.
Trịnh điện chủ do dự, sau đó quay đầu nhìn Diệp Huyên: “Diệp công tử, tính cách ngươi thật tốt, loại người như vậy lại mạo phạm ngươi, ngươi cũng không giết nàng ta!”
Diệp huyên bình tĩnh nói: “Ngươi muốn nói gì!”
Trịnh điện chủ cười khổ!
Đối với chuyện thần điện Tuế Nguyệt bị diệt môn, hắn ta vẫn có chút suy nghĩ!
Bởi vì từ khi đi cùng Diệp Huyên, hắn phát hiện thật ra Diệp Huyên cũng rất dễ nói chuyện!
Diệp Huyên cũng không nói gì thêm, không lâu sau, hai người đã đến viện Tín công chúa!
Diệp Huyên nhìn bà lão đứng trước mặt không xa: “Làm phiền thông báo một tiếng!”
Bà lão nhìn Diệp Huyên, sau đó khẽ thi lễ, quay ngời rời đi.
Ngay sau đó, một cô gái đi ra!
Người đến, chính là Tín công chúa!
Tín công chúa đang định nói thì bỗng nhiên, nàng ta nhìn sang Trịnh điện chủ bên cạnh, ánh mắt bỗng kinh sợ: “Trịnh điện chủ?”
Nhìn thấy Tín công chúa, Trịnh điện chủ cũng ngây người: “Tín công chúa!”
Tín công chúa cũng rất kinh ngạc: “Trịnh điện chủ, người?”
Trịnh điện chủ cười nói: “Gọi ta là lão Trịnh được rồi, hiện tại điện chủ là Diệp công tử!”
Diệp Huyên!
Nghe thấy lời của Trịnh điện chủ, Tín công chúa càng kinh ngạc!
Nàng ta biết chuyện Diệp Huyên đến Hư Thời Không, nàng ta cũng cho rằng Diệp Huyên có thể thông qua hải vực Tử Vong, cuối cùng đến được thời không Tuế Nguyệt!
Mà Diệp Huyên lại trở thành điện chủ thần điện Tuế Nguyệt rồi?
Diệp Huyên cười nói: “Tín công chúa, chuyện này nói ra thì rất dài, nói chung, hiện tại thời không Tuế Nguyệt thuộc về ta rồi! Sau này Tín công chúa nếu muốn đến, lúc nào cũng có thể!”
Tín công chúa lắc đầu cười: “Diệp công tử, ngươi đúng là khiến ta kinh ngạc!”
Diệp Huyên cười nói: “Tín công chúa, lần này đến, là muốn rèn luyện với ngươi một chút!”
Rèn luyện!
Tín công chúa thấp giọng nói: “Diệp công tử muốn xem thử thực lực hành giả Tuế Nguyệt sao?
Diệp Huyên gật đầu.
Hiện tại hắn đã hoàn toàn từ bỏ tu luyện cảnh giới, nhưng không có nghĩa hắn đã vượt qua tất cả cảnh giới!
Tín công chúa khẽ cười: “Có thể! Nói thật, ta cũng muốn xem thử thực lực của Diệp công tử!”
Nói rồi, nàng ta nhìn xung quanh, sau đó nói: “Đổi địa điểm?”
Diệp Huyên gật đầu: “Được!”
Ba người đang định rời đi thì lúc ấy, chân trời phía xa bỗng xuất hiện một luồng hơi thở mạnh mẽ, tiếp đó, một người đàn ông trung niên bỗng đạp không đi đến.
Nhìn thấy người đến, Tín công chúa lập tức nhíu mày.
Diệp Huyên nhìn người đàn ông trung niên, không nói gì.
Trên trời, ánh mắt người đàn ông trung niên nhìn thẳng Diệp Huyên: “Ngươi là Diệp Huyên?”
Diệp Huyên gật đầu.
Ánh mắt người đàn ông trung niên lạnh băng: “Ta đợi ngươi rất lâu rồi!”
Diệp Huyên nói: “Ngươi là từ Tân Nguyệt Giáo?”
Vẻ mặt người đàn ông trung niên vô cảm: “Ngươi nghĩ sao?”
Diệp Huyên gật đầu: “Hiểu rồi! Ta hiểu rồi! Ngươi có thể ra tay rồi!”
Người đàn ông trung niên quay đầu nhìn Tín công chúa bên cạnh, sau đó nói: “Tín công chúa, người này giết liên tục mấy người của Tân Nguyệt Giáo ta, thì này, Tân Nguyệt Giáo ta không thể không báo, vì vậy, ta hy vọng ngươi đừng nhúng tay vào, tránh phá vỡ hữu nghị giữ Tân Nguyệt Giáo và Đế quốc Cổ!”
Tín công chúa do dự chốc lát rồi nói: “Ngươi có muốn cân nhắc lại không? Diệp công tử… Hắn không phải một mình đâu!”
Người đàn ông trung niên lạnh nhạt nói: “Vậy thì sao chứ? Hôm nay, hắn nhất định phải chết!”
Tín công chúa hoàn toàn cạn lời!
Nhắc nhở ngươi đến vậy rồi! Ngươi vẫn cố chấp!
Chậc!
Tín công chúa thở dài trong lòng: “Hắn thật sự không phải một mình…”
Nói rồi, nàng ta còn nhìn sang Trịnh điện chủ bên cạnh.
Trên trời, người đàn ông trung niên bình tĩnh nói: “Tín công chúa yên tâm, ta cũng không phải một mình!”
Tín công chúa: “…”