Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chương 829
Tiểu Tháp hỏi: “Sau đó thì sao?”
Diệp Quân nói: “Nhưng ta vẫn cảm thấy kiếm đạo của mình tốt hơn!”
Tiểu Tháp im lặng.
Diệp Quân: “Cảm ngộ được rất nhiều, cũng khiến ta hiểu ra rất nhiều thứ, bội thu!”
Giọng nói bí ẩn bỗng nói: “Tiểu Tháp, bảo hắn tuyệt đối đừng để người khác làm ảnh hưởng tới mình, để mình…”
Lúc này, Diệp Quân lại nói: “Nhưng ta thấy ta có thể học tập đạo của người khác, thậm chí có thể trở thành Võ Thần, nhưng ta buộc phải giữ được bản tâm của mình, giữ được đạo của mình, đây mới là trọng tâm của ta. Thế nên, sau khi cảm nhận được kiếm đạo của các vị tiền bối, ta càng kiên định hơn với kiếm đạo của mình!”
Nói rồi, hắn dừng lại một lát mới nói tiếp: “Đời này nếu không vô địch, cuối cùng cũng là người chết đạo tan! Nếu cuối cùng ta và người khác phải có một người chết thì vẫn nên để người khác chết đi tốt hơn!”
Tiểu Tháp: “…”
“Ha ha!”
Giọng nói bí ẩn bỗng bật cười: “Hay, quá hay! Tâm tính của thằng nhóc này, vô địch đương thời!”
Tiểu Tháp hỏi: “Hắn đã đạt đến Đại Kiếm Đế chưa?”
Giọng nói bí ẩn: “Đồ ngốc!”
Tiểu Tháp: “…”
Giọng nói bí ẩn: “Có biết điều gì đáng sợ nhất không?”
Tiểu Tháp: “Ngươi nói vào trọng điểm cho ta, đừng có vòng vo, nói cao thâm quá não ta không tiếp thu nổi, ngươi không biết đầu óc ta đơn giản à?”
Giọng nói bí ẩn trầm mặc một lúc rồi nói: “Đáng sợ nhất là sau khi một người đã trải qua phồn hoa mà vẫn giữ được bản tâm, không bị phồn hoa trước mặt làm mờ mắt!”
Sau một thoáng im lặng, Tiểu Tháp nói: “Nói một cách đơn giản là một người thành thật đã tới dạo chơi một lượt ở những nơi ‘không đứng đắn’ kia nhưng vẫn giữ được bản tâm của mình, không làm bừa, đúng vậy không?”
Giọng nói bí ẩn suy nghĩ rồi hỏi: “Không phải ngươi nói trước đây ngươi từng đi học à?”
Tiểu Tháp: “Trả chữ cho thầy rồi!”
Giọng nói bí ẩn: “…”
Tiểu Tháp lại hỏi: “Hắn đạt đến Đại Kiếm Đế chưa?”
Giọng nói bí ẩn: “Nếu ta đoán không nhầm thì chắc hắn còn thiếu một bước nữa!”
Tiểu Tháp nhíu mày: “Một bước?”
Giọng nói bí ẩn: “Đúng vậy! Ta thấy hắn có thể vượt qua được bước này, nhưng hắn không bước qua!”
Tiểu Tháp khó hiểu: “Vì sao?”