Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chương 831
Tào Bạch nhìn Diệp Quân rồi gật đầu: “Đúng vậy!”
Diệp Quân nhíu mày.
Sắc mặt của Lý bà bà u ám: “Bọn họ muốn làm gì?”
Tào Bạch lắc đầu: “Dù thế nào, bây giờ Diệp sư đệ ở lại Kiếm Tông mới là an toàn nhất!”
Diệp Quân suy nghĩ rồi cười nói: “Tào sư huynh, không sao đâu! Vì bọn họ không thể và cũng không cần phải ra tay với ta vào thời điểm này, trừ phi người mang thiên mệnh không có chút lòng tin nào chiến thắng được ta!”
Tào Bạch suy nghĩ, thấy cũng có lý nên gật đầu: “Thế ta đi với đệ tới Nam Uyển!”
Diệp Quân cười nói: “Không cần đâu, huynh yên tâm, dù có nguy hiểm gì thì ta cũng sẽ tự bảo vệ được mình!”
Sau một hồi im lặng, Tào Bạch gật đầu: “Vậy đệ cẩn thận đấy!”
Diệp Quân gật đầu, sau đó nhìn Lý bà bà: “Tiền bối, chúng ta đi thôi!”
Lý bà bà gật đầu, hai người cùng rời đi!
Sau khi rời khỏi Kiếm Tông, hai người đi về hướng Nam Uyển.
Trên đường đi.
Trong tháp, Tiểu Tháp bỗng nói: “Những khí tức trong bóng tối kia mạnh quá, lạ ghê!”
Giọng nói bí ẩn: “Không có ý thù địch, cũng không giống như đang giám sát, lại giống như đang bảo vệ!”
Tiểu Tháp trầm giọng nói: “Lẽ nào thân phận của thằng nhóc này bị lộ rồi? Không phải chứ! Ta giấu kỹ lắm mà!”
Giọng nói bí ẩn: “Ngươi có chắc là ngươi giấu kỹ lắm không?”
Tiểu Tháp nói: “Ta cảm thấy là rất kỹ, ngươi thấy không kỹ à?”
Giọng nói bí ẩn cạn lời.
Lý bà bà đi bên cạnh quan sát Diệp Quân, trong lòng thầm tán thưởng, phải công nhận chàng trai này không những có thiên phú yêu nghiệt mà trông cũng tuấn tú lịch sự, phong độ ngời ngời.
Diệp Quân bỗng hỏi: “Tiền bối, Quan Chỉ cô nương sống ở Nam Uyển có ổn không ạ?”
Lý bà bà hơi cúi đầu: “Bị giam lỏng, sao mà ổn được!”
Tải ápp ноlа để đọc full và miễn phí nhé.
Diệp Quân bỗng dừng chân, Lý bà bà nhìn hắn, hắn hỏi: “Lý bà bà, nội các ở đâu ạ?”
Lý bà bà sững sờ: “Cậu muốn làm gì?”
Diệp Quân đáp: “Cáo ngự trạng!”
Cáo ngự trạng!
Lý bà bà nhìn Diệp Quân, không nói gì.
Diệp Quân khẽ nói: “Nếu thư viện không một ai lên tiếng bất bình thay cho Quan Chỉ cô nương, thì để ta!”
Lý bà bà nhìn Diệp Quân với vẻ mặt phức tạp, lòng thầm nói: “Nha đầu, con không nhìn nhầm người!”