Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chương 838
Thấy Diệp Quân sững sờ, Trương Lão lấy ra một chiếc nhẫn không gian đặt vào túi Diệp Quân, nghiêm túc nói: “Vấn đề ngươi nói ta đã hiểu rồi, ngươi yên tâm, nội các ta sẽ cải thiện, nhân viên nội các cũng sẽ tự kiểm điểm lại. Để cảm ơn ngươi đã đưa ra ý kiến quý giá như vậy, ta quyết định thưởng cho ngươi, đây là phần thưởng cho vấn đề của ngươi”.
Nói xong, không đợi Diệp Quân trả lời, ông ta quay người rời đi.
Diệp Quân nhìn Trương Lão biến mất ở phía xa, đầu óc còn đang ong ong, lúc định thần lại, hắn lấy chiếc nhẫn không gian ra, trong nhẫn có năm trăm vạn tiên tinh.
Năm trăm vạn!
“Mẹ kiếp!”
Diệp Quân ngây người tại chỗ.
Lúc này, hắn hoàn toàn chết lặng.
Năm trăm vạn tiên tinh, không phải kim tinh, mà là tiên tinh!
Đặt một câu hỏi đã cho năm trăm vạn tiên tinh?
Hắn không tin nổi.
Diệp Quân trầm mặc một lát rồi nói: “Tháp gia, bọn họ nể mặt ngươi mới làm vậy, phải không?”
Tháp gia nhanh chóng đáp: “Đúng!”
Không thể để tên nhãi này nghĩ nhiều được, suy nghĩ của hắn quá đáng sợ.
Diệp Quân suy tư hồi lâu rồi hỏi: “Tháp gia, bọn họ vừa đối xử với ta rất ôn hòa, đặc biệt là Trương Lão, không chỉ ôn hòa với ta mà còn tôn kính, nhưng lại hơi bình đạm với ngươi, ngươi chắc là nể mặt ngươi chứ không phải nể mặt cha ta à?”
Tiểu Tháp: “…”
Lúc này, Lý bà bà vội vàng chạy tới đón: “Diệp công tử, cậu không sao chứ?”
Diệp Quân thu hồi suy nghĩ, lắc đầu cười nói: “Không sao!”
Lý bà bà thở phào nhẹ nhõm, gật đầu nói: “Không sao là tốt rồi, chúng ta đến Nam Uyển thôi!”
Diệp Quân gật đầu: “Được!”
Gặp Diệp Quan Chỉ cô nương trước đã.
Chuyện của Tháp gia sau này từ từ xử lý cũng được.
Sau khi Diệp Quân và Lý bà bà rời đi, đám học viên của học viện Quan Huyên đều đầy vẻ nghi ngờ.
Diệp Quân đã nói chuyện gì trong nội các?
Nội các sẽ thả Diệp Quan Chỉ sao?
Mọi người đều nghi hoặc.
…
Trong nội các.
Trương Lão cung kính đứng bên cạnh Lý Bán Tri.
Lý Bán Tri nhẹ nhàng nói: “Ông thấy cậu ta thế nào?”
Trương Lão đáp: “Thiên tài hiếm có, trăm vạn năm có một!”
Lý Bán Tri bật cười không nói gì.
Trương Lão cười khổ: “Ta không có ý nịnh nọt gì, ta nói thật!”
Lý Bán Tri nhẹ nhàng nói: “Thật sự rất xuất sắc!”