Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chương 860
Phải công nhận rằng uy lực của chúng nó thật sự rất khủng bố, khí kiếm không thể nào bì được.
Diệp Quân nhìn mười hai thanh phi kiếm kia, trong lòng không khỏi cảm thán, có tông môn vẫn tốt hơn.
Chứ mà đơn thương độc mã thì đến cọng lông cũng không có!
Có tông môn cho tiền cho trang bị!
Trần Quan Tử bỗng nói: “Vẫn còn một tháng nữa!”
Diệp Quân nhìn Trần Quan Tử, y cũng nhìn hắn: “Cần gì cứ nói với ta, ta có sẽ cho đệ hết!”
Diệp Quân gật đầu: “Vâng!”
Trần Quan Tử không nói thêm gì, quay người rời đi.
Diệp Quân đứng ở đó từ từ nhắm mắt lại.
Một tháng!
Dài quá!
Đúng lúc này, Tào Bạch bỗng xuất hiện trước mặt Diệp Quân, y nhìn Diệp Quân: “Xảy ra một chuyện, có liên quan đến đệ!”
Diệp Quân thu hồi suy tư, hỏi: “Chuyện gì?”
Tào Bạch trầm giọng nói nói: “Đệ có còn nhớ Lâm Càn không?”
Lâm Càn!
Tải ápp ноlа để đọc full và miễn phí nhé.
Diệp Quân nhíu mày, nghe quen lắm nhưng vẫn chưa nhớ ra là ai.
Tào Bạch nhìn Diệp Quân: “Lâm Càn của Thượng Tiêu Tông!”
Nghe thế, Diệp Quân kinh ngạc: “À!”
Lúc trước ở Huyền Giới, khi hắn và Diệp Khải giết đệ đệ của Lưu Băng Hám Thiên Tông thì vẫn giữ lại mạng cho một người, chính là Lâm Càn.
Suýt chút thì hắn đã quên mất tên này rồi!
Tào Bạch gật đầu: “Tình cảnh bây giờ của hắn ta rất tệ!”
Diệp Quân nhíu mày: “Là sao ạ?”
Tào Bạch trầm giọng nói: “Thượng Tiêu Tông đứng về phe người mang thiên mệnh, mà Lâm Càn ngang nhiên chống đối, hắn ta nói hắn ta và đệ là huynh đệ, dù có chết cũng phải đứng về phía đệ. Sau đó hắn ta bị Thượng Tiêu Tông tước bỏ thân phận đệ tử, trục xuất khỏi tông môn. Mà bây giờ hắn ta là đệ tử của thư viện Quan Huyên, ở trong thư viện thường xuyên bị những đệ tử của mấy thế gia và tông môn đứng về phía người mang thiên mệnh kia ức hiếp, sống khổ lắm!”
Diệp Quân im lặng.
Tên khốn này, ngươi liều mạng thật đấy!
Tào Bạch nhìn Diệp Quân: “Đệ phải lo chuyện này, nếu không sẽ bôi nhọ danh tiếng của đệ”.
Diệp Quân lắc đầu cười, sau đó hỏi: “Huynh ấy ở đâu?”
Tào Bạch nói: “Ở Võ Viện”.
Diệp Quân gật đầu: “Ta tới Võ Viện một chuyến”.
Tào Bạch: “Ta đi với đệ”.