Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chương 881
Chẳng mấy chốc, một chàng trai đã đáp xuống một cột đá cách Lục Thiên vài trăm trượng.
Chính là Diệp Quân!
Sau lưng Diệp Quân, mấy trăm kiếm tu đồng loạt đáp xuống, người dẫn đầu chính là Trần Quan Tử!
Diệp Quân bỗng nhìn sang bên phải, trên cột đá bên phải, hắn nhìn thấy các cường giả của động thiên Tuế Nguyệt và phúc địa Linh Hư, dẫn đầu chính là Nam Ly Âm và Trương Vân Thiên!
Thấy hai tộc này, Diệp Quân ôm quyền, mỉm cười.
Nam Ly Âm khẽ cười rồi gật đầu.
Trương Vân Thiên thì siết tay phải thành quyền, làm tư thế cổ vũ cố lên.
Diệp Quân mỉm cười, sau đó thu hồi ánh mắt. Lúc này, như phát hiện ra điều gì, hắn bỗng nhìn sang bên trái, trên một cột đá xa xa bên trái, hắn nhìn thấy một người quen.
Tiêu Qua!
Nhìn thấy Tiêu Qua, Diệp Quân chợt sững người!
Thấy ánh mắt của Diệp Quân, Tiêu Qua cười ha ha: “Diệp huynh, ta tới cổ vũ cho huynh đây!”
Diệp Quân cười nói: “Đa tạ Tiêu huynh!”
Tiêu Qua chỉ cười chứ không nói thêm gì.
Diệp Quân lại nhìn xung quanh một vòng. Rất nhanh, hắn đã nhìn thấy Nam Lăng Nhất Nhất, cô ấy cũng mỉm cười với hắn, một nụ cười tươi như hoa.
Diệp Quân khẽ cười, sau đó vẫy tay với cô ấy. Tiếp đó, hắn nhìn về phía bên phải, hắn lại thấy một bóng người quen ở trên một cột đá.
Chính là chủ tịch thư viện Thanh Châu – Mục U U!
Đó là cô gái song tu thần thuật và kiếm kia!
Bắt gặp ánh mắt của Diệp Quân, Mục U U hơi ngẩn người, gật đầu, xem như đã chào hỏi.
Diệp Quân khẽ cười rồi quay đầu, rất nhanh, hắn lại sửng sốt.
Hắn lại thấy một người quen nữa đứng trên một cột đá bên phải.
Một cô gái mặc bộ váy trắng, đẹp như tiên, cô ấy đứng đó với một khí chất xuất thần, khiến người khác hổ thẹn không bằng.
Cô gái này chính là người đã tặng tàu vũ trụ cho hắn trên đường tới Thanh Châu!
Thấy cô gái này, Diệp Quân cũng rất bất ngờ.
Nhìn thấy ánh mắt của Diệp Quân, cô gái hơi ngẩn người, cô ấy do dự một lát rồi mới gật nhẹ đầu, xem như chào hỏi.
Diệp Quân mỉm cười. Hắn lại nhìn xung quanh, lúc hắn không thấy người nào đó, ánh mắt hơi thất vọng.
Đúng lúc này, Lục Thiên trên đài sinh tử bỗng mở mắt ra. Gã chỉ vào Diệp Quân, cười lớn: “Diệp Quân, còn không mau xuống chịu chết?”
Xuống chịu chết!
Bỗng chốc, bầu không khí sôi trào, tiếng hò hét vang lên không ngớt!
Bá đạo!
Xung quanh, những người ủng hộ Lục Thiên giống như bị kích thích, đồng loạt phẫn nộ gào lên.
Thanh thế dấy lên từng đợt, trời đất cũng vì thế mà rúng động!