Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Hãy Khóc Và Cầu Nguyện Đi
  3. Chương 97: 97: Không Bao Giờ Hối Hận
Trước /148 Sau

Hãy Khóc Và Cầu Nguyện Đi

Chương 97: 97: Không Bao Giờ Hối Hận

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Chuyến dã ngoại mùa thu đã kết thúc khi bọn trẻ được đưa trở về nhà an toàn.Leyla nhận thấy cơ thể dường như đã kiệt sức khiến cô vô cùng buồn ngủ, nhưng cô thực sự rất vui với chuyến dã ngoại đầu tiên cùng bọn trẻ.Trớ trêu thay, người mà cô lo lắng nhất lại là nhân tố dẫn đến sự thành công của chuyến dã ngoại mùa thu của họ, Công tước Herhardt.“Hiện tại, ta nghĩ Claudine sẽ là người phụ nữ đáng ghen tị nhất trên thế giới.”Bà Grever thở dài khi đi bên cạnh Leyla.“Cô ấy sẽ có được quý ông đẹp trai đó và toàn bộ Arvis.

Thế giới thật bất công.

Cô có biết khi nào họ kết hôn không?”“Tôi nghe nói là vào khoảng mùa hè năm sau.”“Đó sẽ là một đám cưới hoành tráng sẽ khuấy động cả đế quốc.

Ta thực sự ghen tị với cô ấy.”Leyla mỉm cười trước sự ngưỡng mộ thái quá của bà Grever.Bỗng họ phải chia nhau đi ở một ngã ba trung tâm thành phố.Leyla quay lại Arvis sau khi mua một đống hàng tạp hóa.

Cô chuẩn bị nấu một bữa tối thật ngon cho chú Bill - người đã giúp đỡ cô rất nhiều trong hôm nay.Mình sẽ làm thật nhiều món ăn mà chú Bill thích.Sự thiếu kiên nhẫn khiến bước đi của cô nhanh hơn.

Cô ấy bắt đầu đi bộ nhanh sau khi đi vào con đường dẫn đến Arvis.Nhưng đột nhiên, chân cô khựng lại giữa đường khi một phụ nữ trung niên từ phía đối diện đi tới.

Người phụ nữ đó cũng đồng thời dừng lại khi nhìn thấy Leyla.Đôi mắt của người đó khiến cô gợi nhớ đến Kyle.Bàn tay đang cầm túi hàng tạp hóa của cô bắt đầu tái nhợt.Mình nên làm gì?Leyla đứng bất động trước mắt bà ta.

Cảm giác thật kỳ lạ khi đi ngang qua bà ta như một người xa lạ nhưng thậm chí còn kỳ lạ hơn khi cô chào đón bà ấy.Sau nhiều do dự, Leyla cúi đầu chào mà không thốt ra lời nào, và bà Etman im lặng gật đầu chấp nhận.Nhưng khi giây phút ngột ngạt sắp kết thúc, bà Etman mới mở miệng.“Leyla.”Leyla quay lại vì sốc.“Mọi chuyện đã kết thúc rồi, nhưng ta thực sự không hối hận.”Bà Etman thở dài khi đứng trước mặt Leyla.

Trong mắt cô không hề có sự thù địch hay tội lỗi - chúng vô hồn không hề có một chút cảm xúc nào.“Ngay cả khi danh tiếng của ta sa sút và mối quan hệ của ta với Kyle trở nên tồi tệ thì dù sao ta vẫn cản trở cuộc hôn nhân.

Đó là tất cả là thứ ta cần."“…”Có lẽ Leyla sẽ cảm thấy dễ chịu hơn nhiều nếu giọng điệu của bà Etman có vẻ thù địch.Mỗi lời của bà Etman đều bình tĩnh thốt ra bằng giọng điệu mệt mỏi.Sau khi nói xong những gì cần nói thì bà Etman bắt đầu bước đi ngang qua cô.Người quản gia đứng sau với vẻ mặt bối rối cũng đi theo bà ta.Leyla vội vã bước đi sau khi im lặng chào người quản gia - người ném ánh mắt an ủi và thương xót về phía cô.Cô bước đi nhanh chóng và sải bước rộng, rồi dừng lại.Cô nhìn xuống hai chân mình trên mặt đất, duỗi tay và hít một hơi thật sâu.Mình có thực sự là một con người không?Một cảm giác xấu hổ xâm chiếm suy nghĩ của cô.Leyla từ từ mở đôi mắt nhắm nghiền và bắt đầu đi về phía căn nhà gỗ nơi chú Bill đang đợi.*************().

Quảng cáo
Trước /148 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Thiếu Niên Hạnh Phúc

Copyright © 2022 - MTruyện.net