Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Người đàn ông bắt chuyến máy bay đến Singapore ngay trong đêm sau khi nghe được lời tường trình kể hết mọi sự vật, sự việc câu chuyện của ngày hôm qua cho anh. Đối với anh, thật sự rất không đồng tình với quyết định của Phong Linh (Uderline) khi không thông qua anh để đưa ra kế hoạch cụ thể, gián tiếp đưa người con gái anh thương đi vào nguy hiểm
Phong Linh (Uderline) được Lucas giao nhiệm vụ bảo vệ Khánh My khi cô vừa đứng lên thay mặt chủ tịch đương nhiệm cho công ty lớn của gia đình, lúc đó cô cần một người trung thành, thông minh giúp cô chu toàn mọi việc
Mà Uderline chính là nhân tố quan trọng nhất
Để phù hợp với tình cảnh thì phải lên kế hoạch tỉ mỉ và một quá khứ giả để người con gái anh thương không nghi ngờ
Máy bay đáp xuống sân bay khá muộn so với suy định, là do một số trục trặc về kĩ thuật. Tuy nhiên, chuyến bay vẫn đảm bảo về mặt an toàn cho du khách
...****************...
Gió đung đưa thổi qua làn tóc, Khánh My đang đi dạo trên bãi biển. Từng cảm giác khi nghe tiếng sóng biển nhẹ nhàng đập vào làn cát trắng, cùng với đó là âm thanh và hương vị biển trong lành
Khánh My bất giác nghĩ về mọi thứ đã xảy ra trong cuộc sống, về những chuyện của quá khứ, chuyện của hiện tại và cuối cùng là định hướng về tương lai. Dựa vào những việc hiện tại đang xảy ra, tương lai cô cần cẩn trọng hơn
Bất chợt tiếng chuông điện thoại trong túi áo vang lên phá vỡ sự im lặng cũng như là cắt đứt đi dòng suy nghĩ của cô. Không nhanh không chậm mà tay của cô vô thức đụng vào túi áo khoác, lấy chiếc điện thoại ra bên ngoài. Trên màn hình là tên một người rất quan trọng đối với cô
- My My, công việc ở bên đó như thế nào rồi con? Lâu lắm không thấy con gọi điện về, biết mẹ lo lắng như thế nào không hả?
Khánh My cười trừ cho qua đáp lại:
- Con xin lỗi mẹ, dạo này công việc ở đây lu bu xu quá. Muốn gọi cho mẹ lại không có thời gian. Chỉ là, hôm nay con rảnh được một chút thì quên mất
- Con đó, nay mẹ gọi cũng chỉ để hỏi thăm tình hình sức khỏe cũng như công việc của con thôi. Ngoài ra, cũng không có gì quan trọng. Nhưng mà sắp tới có cuộc bàn bạc của gia tộc mùa thu, tầm vào tuần sau. Con về kịp không?
Khánh My im lặng một lúc, cô đang suy nghĩ một vài thứ nên chưa thể cho bà một câu trả lời thỏa đáng được
Nếu như mà không về thì...
- Con sẽ về trung quốc vào ngày hôm kia. Để cho tình hình resort ổn định lại một chút nữa
Lâm Giai Tuệ mỉm cười nhưng mà vẫn có chút đa nghi
- Mẹ sẽ đặt vé cho con. Nói thật, sợ con bận bịu quá nên quên, đặt xong mẹ gửi cho con nha
Nói rồi người phụ nữ cúp máy trước sự bất ngờ pha lẫn bất lực của Khánh My. Nhưng cô cũng chẳng đứng hình lâu là bao, cất chiếc điện thoại vào túi ban nãy. Cô nhìn xung quanh như kiếm tìm ai đó
- Hình như Phong Linh hôm nay có công việc nhỉ?.
...****************...
- Bang Chủ mừng ngài tới Singapore
Người con gái đứng nép người vào, cúi đầu 90 độ để chào người đàn ông vừa bước vào cổng sân bay. Anh ta mặc một bộ vest đen bước vào, mái tóc vàng nhạt làm tăng thêm phần đẹp trai của anh ta. Nhận ra giọng nói cũng như người con gái trước mặt Lucas anh chỉ ậm ừ cho qua
Bên cạnh là người đàn ông tóc đen, bạn có mối quan hệ sâu sắc với Phong Linh. Luôn hộ tống ban chủ của mình đến nơi an toàn - Ambush
- Bang Chủ, chúng ta tối nay nên ở đâu ạ?
Ambush vẫn đang thắc mắc là tại sao bang chủ của anh lại đến chỗ này, là vì công việc hay là một ai đó quan trọng khác? Nếu là trường hợp số hai vậy thì bang chủ của anh lặn lội từ Mỹ đến đây chủ để tán gái thôi đó hả? Vậy thì tối nay anh ở đâu đây? Ăn ở đâu, ngủ ở đâu đây? Hay là ngủ ở ngoài đường xó chợ?
Lucas không dừng bước, anh vẫn cứ tiếp tục đi cho đến khi ra khỏi cổng sân bay. Bên ngoài, chiếc xe của Phong Linh đã đậu sẵn ở đó. Lucas và AmBush mở cửa ở ghế sau và bước vào trong nhưng Phong Linh thì ở bên ngoài
- Uderline vô trong
Giọng người đàn ông lạnh lùng vang lên khiến người con gái đã sợ hãi nay lại còn sợ hãi hơn nữa. Cô đứng ở ngoài cửa xe, gãi đầu đáp
- Bang Chủ tôi...không dám ạ
Lucas trầm ngâm, dáng vẻ của anh rất mê hoặc người khác
- Uderline, hồi lúc nay Ambush có hỏi một câu hỏi khá là hay. Cô có trả lời được hay không? Nếu đúng ý của tôi, hình phạt sẽ nhẹ đi rất nhiều
Phong Linh lục tung mảnh kí ức mới nãy khi đi ra sân, chợt nhớ đến những lời mà Lucas nói ban nãy
- Hay là... đến chỗ của Tiểu Thư Lâm Gia ạ?
Lucas cười mỉm, ánh mắt chan chứa sự thâm tình dành cho cô gái nào đó kia. Khuôn mặt cũng trở nên dịu dàng hẳn. Phong Linh thấy nét mặt bang chủ mình như vậy thì cũng phần nào đoán được bản thân đã được cứu sống rồi, hai za may mắn quá đi thôi. Bang chủ đúng là người đàn ông mà ai ai cũng hằng mơ ướccc
- Uderline vào xe ngồi đi. Tôi sẽ không phạt cô nhiều nữa, để Ambush muốn phạt cô như thế nào cũng được
Phong Linh mở cửa ngồi vào ghế lái, cô hơi run rẩy nhẹ. Đầu óc có chút loa loa, quay cuồng. Mà thôi kệ đi, Ambush phạt chắc là nhẹ nhàng hơn bang chủ rồi
- Ambush cậu muốn phạt gì? Tôi cho cậu ba giây suy nghĩ và 5 giây trả lời. Nếu không, cậu cũng sẽ bị phạt hay là phạt thay cho cô ấy
Chiếc xe bắt đầu nổ bánh và rời đi ngay sau đó. Ambush nghe lời nói phát ra từ miệng Lucas thì đổ hết cả mồ hôi
- Dạ...
- Hết 3 giây, đến 5 giây trả lời
- Gì nhanh vậy ạ??
Phong Linh lái xe cũng hoảng loạn luôn
- Thời gian không chờ đợi 1 ai
- 2
- 1
- Dạ làm nô lệ cho em 3 ngày ạ