Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Sau khi dứt lời, đám người ở bàn bên kia lập tức truyền ra tiếng nén cười.
Giang Lê Thanh hơi nhướn mày, chút hảo cảm vừa xuất hiện lập tức biến mất, giác quan thứ sáu nói cho cô biết chuyện này có vấn đề.
“Hệ thống.” Giang Lê Thanh nói: “Dựa theo kinh nghiệm nhiều năm của tao, một thiếu niên đẹp trai như thế đột nhiên theo đuổi tao nhất định không phải chuyện tốt, mày thấy thế nào?”
Hệ thống im lặng như chết, sau đó mới chậm rãi lên tiếng: [Kí chủ, đây là nam hai.]
Ồ.
Thì ra là nam hai.
Trong kịch bản ngôn tình, hầu như nam hai đều có hình mẫu si tình không thay đổi.
Nhưng đây là truyện ngược, không thể dùng kịch bản ngôn tình để phán đoán được.
“Anh ta cầm kịch bản gì?”
Hệ thống không dám nói chuyện, chỉ lén lút gửi cho Giang Lê Thanh một phần cốt truyện liên quan đến Tô Húc.
Sau khi xem qua, Giang Lê Thanh khẽ giật mình.
Không ngoài dự đoán, vị này là lãng tử quay đầu, nói đơn giản hơn thì chính là trap boy dự bị.
Tô Húc là thiếu gia của nhà họ Tô, thành tích không tệ, đầu óc thông minh, là học sinh xuất sắc đứng đầu trường trung học số một.
Đối với bên ngoài, anh ta giấu kín thiết lập thiếu gia nhà giàu của mình, bởi vì tính cách hòa đồng, thích giúp người làm vui, kết giao không ít bạn bè, sau lưng có rất nhiều người theo đuổi.
Vị thiếu gia này cũng chưa bao giờ để bản thân chịu ấm ức, từ hồi cấp hai đã không thiếu những cô bạn gái xinh đẹp.
Vào một buổi học nào đó của năm lớp 9, Tô Húc và Hoắc Bạch cãi nhau, hai người coi như đã kết thành kẻ thù không đội trời chung.
Trong nguyên tác, Tô Húc tìm hiểu được Hoắc Bạch có một cô vợ chưa cưới, anh ta luôn âm thầm quan sát nữ chính Giang Lê Thanh, sau đó nổi hứng, bèn cá độ với đám bạn, trong vòng ba tháng sẽ cua đổ nữ chính.
Sau khi cá độ, anh ta trực tiếp chia tay bạn gái hiện tại, bắt đầu tiến hành kế hoạch tán tỉnh của mình.
Ngày mưa đưa ô, đói bụng đưa cơm, mệt mỏi đưa tặng bờ vai, mỗi lần nữ chính xích mích với Hoắc Bạch, Tô Húc sẽ luôn ở phía sau lưng nữ chính.
Dần dần, nữ chính có ấn tượng tốt với anh ta.
Cuối cùng, vì có Hoắc Bạch nhúng tay nên hai người không thể thành đôi, nhưng Tô Húc cũng dần thích nữ chính, từ đó trở thành lãng tử quay đầu, si tình không đổi.
Tóm lại chính là một tuyến phụ đầy máu chó.
Giang Lê Thanh khẽ run lên: “Nếu bây giờ tao đồng ý với anh ta…”
Hệ thống nghe xong thì tức giận: [Kí chủ, cô đừng làm loạn!]
Giang Lê Thanh càng nghĩ càng thấy thú vị.
Cô chỉ tay vào ghế: “Ngồi đi.”
Tô Húc sửng sốt, quay đầu nhìn đám bạn cùng phòng, sau đó chậm rãi kéo ghế ra, từ từ ngồi xuống.
Giang Lê Thanh tháo găng tay ra: “Anh muốn theo đuổi tôi? Tức là anh thích tôi đúng không?”
“Ừm…”
“Vì sao anh lại thích tôi?”
“Anh thấy em xinh đẹp.” Có lẽ là cảm thấy câu trả lời quá nông cạn, Tô Húc lại bổ sung thêm: “Tính tình hòa đồng, hợp với anh.”
“Được!” Giang Lê Thanh gật đầu.
Tô Húc trừng mắt: “Hả?”
Giang Lê Thanh lặp lại một lần: “Tôi nói là được.”
Bồ Giai vừa uống hơi ngà ngà say nghe vậy cũng sợ hãi, trợn tròn mắt: “Giang Lê Thanh, cậu định yêu đương với anh ta à?”
Giang Lê Thanh không nói chuyện, coi như ngầm thừa nhận.
Tô Húc không ngờ mọi chuyện lại thuận lợi như vậy, anh ta cũng bị dọa cho choáng váng.
Giang Lê Thanh mở mã Wechat ra: “Thêm bạn đi.”
Tô Húc ngẩng đầu nhìn cô, sau đó ngơ ngác kết bạn.
Sau khi kết bạn xong, Giang Lê Thanh gọi chủ quán: “Chú ơi, tính tiền.”
Chủ quán nhanh chóng chạy tới, đồng thời đưa ra hóa đơn: “Tổng cộng 758 tệ.”
Tô Húc nhìn vỏ tôm hùm đất và xương xẩu đầy bàn, hơi sửng sốt.
Giang Lê Thanh thản nhiên chỉ vào Tô Húc đang tròn mắt: “Anh ta thanh toán.”
“Nhóc con, quét mã đi.”
Chủ quán nướng đưa mã QR ra, Tô Húc vẫn đờ đẫn ngồi đó.
Anh ta không tưởng tượng được hai nữ sinh lại ăn được hết 758 tệ.
Giang Lê Thanh tưởng anh ta không bằng lòng, bèn lên tiếng: “Nếu anh không nguyện ý thì thôi…”
“Nguyện ý…” Cuối cùng, Tô Húc cũng lấy lại tinh thần, nhanh chóng quét mã.
Tán gái mà, sao có thể keo kiệt được.
Anh ta cũng nhận ra, cô vợ chưa cưới này của Hoắc Bạch đúng là không dễ chọc.
Lúc đầu anh ta đã chuẩn bị tinh thần bị từ chối, ai ngờ cô lại đồng ý?
“Anh gọi cho tôi chiếc xe đi, bạn tôi uống say rồi, tôi phải đưa cô ấy về ký túc xá.”
Tô Húc liếc nhìn Bồ Giai, sau đó dứt khoát đứng ra ven đường gọi xe.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");