Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Bình minh lấp ló sau ngọn đồi phía xa, ánh ban man xuyên qua tấm rèm trắng và ngả xuống chiếc lá trầu bà trong căn phòng nhỏ.
Bình An nhíu mày, cảm thấy đầu đau như búa bổ. Cô miễn cưỡng ngồi dậy, ngơ ngác nhìn xung quanh.
Đây là…. Khách sạn? Kí ức mờ ảo ngày hôm qua len lỏi quanh tâm trí Bình An. Cô được Mộc Hoàn đỡ về khi bản thân say mèn.
Đồng hồ vừa tròn 6 giờ, tiếng động ở nhà tắm khiến cô nhận ra mình vẫn chưa muộn. Mộc Hoàn vừa vệ sinh cá nhân xong thì bước ra. Phát hiện cô đã tỉnh trong bộ dáng ất ơ, Mộc Hoàn trầm thấp hỏi: “ tỉnh?”
Không hiểu sao, Bình An thấy lời này có chút lạnh lẽo. Mắt mèo ngước lên, ngượng ngùng đáp: “ haha, chào buổi sáng”
Mộc Hoàn đã chuẩn bị xong, nàng quay ra cửa rồi bảo : “ tôi đi trước”
Tôi? Bình An khó hiểu. Trước đây, Mộc Hoàn luôn xưng chị… vì sao..?
Có khi nào cô đã khiến nàng giận? Bình An đen mặt lao xuống giường, vội vã chuẩn bị.
--------
Mang tiếng là người đại diện, nhưng cả buổi Bình An và Mộc Hoàn cũng chẳng nói với nhau được một lời. Thanh Ly kể với cô, vụ việc của cả hai đã bị nhấn chìm. Có lẽ là do Mỹ Loan làm, nhớ tới món gà nướng mà Bình An liếʍ liếʍ môi.
Không nghĩ Mỹ Loan lại dễ dãi với cô như thế, thoải mái bao ăn, cho đi xe nhờ, thực không hổ cái danh nữ chính. Chả bù cho Mộc Hoàn, cũng là nữ chính nhưng nó lạ lắm.
Mộc Hoàn cách cô một đám người, nàng ấy nồi cạnh Tiểu Hy. Hai người họ vậy mà quan hệ thực tốt. Có lẽ Bình An là khắc tinh của nàng mới phải.
Mặc kệ cô bắt chuyện, đưa đồ hay “ giả vờ” ngã, Mộc Hoàn đều như không thấy. Quả nhiên, nàng ấy giận cô. Nhưng tại sao? Bình An hoá ngốc
-------
Trên đường chở Mỹ Loan đi ăn trưa, Hoà Vy khó hiểu. Bình thường Bạch Tổng toàn bỏ bữa, hôm nay lại muốn ra ngoài ăn? Cô bật bản đồ, nhìn vào gương chiếu hậu: “ sếp, ngài muốn đến Delicious Foods?”
“ không, rẽ phải đi” Nghe thấy lời này, Hoà Vy bất ngờ. Mỗi khi có hẹn với khách hàng, Mỹ Loan chỉ tới nhà hàng Delicious Foods. Không những sạch sẽ, đắt đỏ mà còn đẹp mắt. Chẳng lẽ có quán đỉnh hơn?
Trong trí tưởng tượng của Hoà Vy, quán ăn mà Mỹ Loan chỉ chắc chắn vô cùng sang trọng. Nhưng nó lại nằm ở một con hẻm, quán xập xệ với chiếc biển quảng cáo đã phai màu. Ông chủ như rất quen thuộc nói: “ ồ hôm nay lại tới”
Hoà Vy: ???
Bỗng, Mỹ Loan giơ tay, giọng trầm thấp yêu cầu: “ gà nướng” thì ông ta đáp: “ ok ok”
Hoà Vy nghi hoặc nhìn Bạch Tổng. Một nơi nhỏ bé như thế này lại được ngài ấy lưu đến. Ông chủ với kĩ năng thượng thừa, mang ra con gà quay nóng nổi. Hoà Vy nuốt nước miếng.