Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
"Ting! Xin ký chủ chấp nhận nội dung tiểu thuyết!" Giọng nói máy móc của Hệ thống dường như vang lên rất đúng lúc.
Chậc, nếu hệ thống không nhắc thì quả thật cậu đã quên cậu xuyên vào một cái tiểu thuyết rồi.
Tiếp nhận nội dung truyện, Hàn Tiểu Hy chỉ muốn ngửa mặt lên trời cười ba tiếng.
Tên truyện "Yêu em." Chính là cuốn tiểu thuyết Hàn Tiểu Hy đọc trước khi xuyên không. Thể loại trọng sinh đầu năm nay rất thịnh hành. Mở đầu là, Khương Dương, Khương gia đại thiếu, trời sinh thể chất yếu ớt, cha mẹ vì bận công việc không có mấy thời gian, người em Khương Thiên, luôn tìm mọi cách để hãm hại anh trai, bên ngoài thì giả vờ vô hại, bệnh xà tinh phản diện chính hiệu. Đến khi bị hại chết, Khương Dương mới nhận ra em trai hắn xấu xa đến mức nào. Trọng sinh lại, hắn đối phó em trai, cẩn trọng với mọi thứ xung quanh, cuối cùng em trai hắn bị Diệp Khiêm - chân ái đời hắn xử lí gọn. Happy Ending.
Vậy Hàn Tiểu Hy là ai? Ai mà biết! Cậu ta còn chả xuất hiện trong truyện thì lấy đâu ra mà biết? Còn tệ hơn cả nam phụ, pháo hôi! Đơn giản chỉ là một đứa qua đường, hơn nữa là qua đường của qua đường, một mi - li - mét đất diễn tác giả còn chả chừa lại!
Hàn Tiểu Hy cay cú trong lòng, cậu chỉ là một nhân vật nhỏ bé đến mức chả có đất diễn, thậm chí gia tộc của cậu chỉ được nhắc đến mỗi một lần vào phần mở đầu.
Nếu thế thì còn xuyên làm gì? Hệ thống làm gì? Nguyên chủ có phải thê thảm thế nào đâu mà phải xuyên để thay đổi cuộc đời?
" Ting! Xin ký chủ kìm nén cảm xúc! Thực chất linh hồn của kí chủ là thuộc thế giới này!"
Giọng nói máy móc của hệ thống thành công cho Hàn Tiểu Hy một kích K.O!
- Tiểu Hy! Tiểu Hy!
Cậu ngất đi trước tiếng kêu lo lắng của hai vị phụ huynh.
...
Hàn Tiểu Hy chậm rãi tỉnh giấc, trước mắt cậu là một khoảng không màu vàng, chính bản thân cậu cũng đang lơ lửng trên không, đúng lúc này chứng sợ độ cao của cậu tái phát. Đôi mắt trợn ngược lên, thành công chuẩn bị ngất đi thì:
- Ký chủ! Ký chủ!
- H... hả??
- Bây giờ ký chủ chỉ cần nghe hệ thống giải thích thôi, ngươi cứ nằm im đấy!
Hàn Tiểu Hy định ừ một tiếng, lại phát hiện ra mình không nói được nữa, đành miễn cưỡng dóng tai nghe.
- Nhiệm vụ của hệ thống người qua đường chính là đưa những linh hồn ngày trước bị lạc nhập vào thế giới kia của các ngài về chính chủ thế giới của họ. Mỗi thế giới đều có một câu chuyện riêng của nó. Kể cả thế giới ký chủ đang sống, thực chất, tiểu thuyết ký chủ đọc qua chỉ là một mẩu truyện nhỏ ở thế giới này, còn có vô vàn mẩu truyện khác gộp lại mới có thể hình thành một câu chuyện ở mỗi thế giới. Ký chủ chính là một trong những linh hồn lạc đường. Hệ thống gọi là Thốn Đẹp Trai. Thốn Đẹp Trai phụ trách dẫn ký chủ về thế giới này. Chỉ là Thốn Đẹp Trai lấy làm lạ vì ngoài ký chủ thì không linh hồn nào ở thế giới này đi lạc hết. Thôi mà kệ, Thốn Đẹp Trai phụ trách đưa ký chủ về, và để ký chủ có thể hoàn toàn xác nhập linh hồn vào thân thể thì phải chờ thời gian, nhưng nếu làm thế thì những chỗ chưa xác nhập vào cơ thể hoàn toàn sẽ xuất hiện lỗ hổng linh hồn, vì vậy Thốn sẽ phải đưa ra những nhiệm vụ cho ký chủ, sau khi ký chủ hoàn thành mỗi nhiệm vụ, sẽ nhận được mức năng lượng bảo vệ linh hồn tương ứng, cũng giống như kinh nghiệm được tăng, đến khi ký chủ đến được level 10, cũng chính là lúc linh hồn của ký chủ hoàn toàn xác nhập vào thân thể của ký chủ. Thông qua nhiệm vụ của ký chủ, hệ thống chủ sẽ tự chấm điểm, đồng thời qua biểu hiện tiến độ, Thốn cũng sẽ nhận được năng lượng, đương nhiên không trừ bớt của ký chủ ra đâu. Vì vậy, ký chủ, hợp tác vui vẻ! À, ký chủ có thể giao tiếp với Thốn Đẹp Trai qua suy nghĩ đấy. Bây giờ, Thốn sẽ đưa ký chủ về lại hiện thực.
Hàn Tiểu Hy gật đầu một cái coi như đồng ý, sẽ hoàn toàn cảm thấy cậu là thanh niên bất cần đời lãnh cảm thật sự nếu không nhìn đôi vai đang run rẩy mãnh liệt vì buồn cười.
Có thể hiểu cảm giác của cậu ngay bây giờ. Tạm thời đừng để ý thân phận của Hệ thống nhân vật qua đường.
Hãy chú ý đến cái tên của nó.
Thốn Đẹp Trai.
Thốn Đẹp Trai.
Thốn Đẹp...
Thốn!
Đọc một lần cũng đủ làm người ta lăn ra cười rồi.
Hàn Tiểu Hy chậm rãi mở mắt, xung quanh toàn những âm thanh ồn ào khiến cậu nhíu mày. Hàn gia chi mẫu đang khóc như khóc tang nhà ai, Hàn gia chi phụ ôm Hàn mẫu, khuôn mặt thống khổ vạn phần, Hàn gia đại thiếu đấm thùm thụp vào tường tuyệt vọng, Hàn gia nhị thiếu thì ngồi bệt dưới đất, ánh mắt vô hồn...
Trời ạ! Dùng cái mông suy nghĩ cũng đủ biết vì cậu bỗng dưng lăn ra ngất nên cả nhà này bắt đầu suy nghĩ tiêu cực rồi.
- Cha, mẹ, con không sao! Anh cả, anh hai, em ổn!
Bất đắc dĩ lên tiếng, Hàn Tiểu Hy cảm thấy bản thân bị thiếu năng lượng trầm trọng, vô cùng trầm trọng.
Nhưng dường như câu này của cậu đã khiến không ít người bừng tỉnh khỏi thế giới tiêu cực mà trở về với hiện tại rồi.