Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
"Chậc, hai người đúng là... chậc chậc."
Thương Thành Đông liếc nhìn Hàn Tiểu Hy nằm bẹp trên giường không nhấc nổi một ngón tay cùng với Khương Thiên diện vô biểu tình xem thông tin về việc xuất tinh đột xuất.
Hàn Tiểu Hy trợn mắt nhìn y. "Chậc cái gì mà chậc? Còn không phải do cậu!"
Thấy Khương Thiên không lên tiếng, Thương Thành Đông mới ho khan một tiếng rồi trả lời. "Thì cũng là tôi muốn tốt cho các người còn gì?"
Khương Thiên lạnh lùng lên tiếng. "Miệng chó không mọc được ngà voi."
Thương Thành Đông: ". . ." ヽ( ̄д ̄;)ノ
Hàn Tiểu Hy: (。≖ิ‿≖ิ) 🖒 Good job!
Khóe môi Khương Thiên cong lên, tâm tình lập tức trở nên vui vẻ.
Dù là dòng chữ "Bạn bị yếu sinh lý" hiện ra trước mắt cũng không hề thay đổi nụ cười trên môi.
Chỉ là gương mặt tối sầm và gấp lại laptop.
Thương Thành Đông ho khan lần nữa, vẻ mặt y lập tức trở nên nghiêm túc. "Nơi này sớm muộn gì cũng bị Long Thiên Phùng tìm ra. Hai người không có dự tính gì sao?"
Hàn Tiểu Hy nhếch đuôi mày lên một chút, hỏi. "Dự tính gì là dự tính gì?"
Khương Thiên lại đột nhiên phun ra một câu. "Nơi này, tại sao hiện tại Long Thiên Phùng chưa tìm ra? Cậu và hắn, có quan hệ gì?"
Có vẻ như Thương Thành Đông không hề ngạc nhiên trước câu hỏi của hắn, y mím môi một lát rồi bắt đầu.
...
Năm năm về trước, đó là lúc Thương Thành Đông mười tám tuổi, y được tụng xưng là thiên tài khoa thí nghiệm linh hồn.
Lần đầu tiên y và Long Thiên Phùng gặp nhau, đó chính là vào ngày sinh nhật tròn mười tám tuổi của y, cũng là ngày đầu tiên y bước vào phòng thí nghiệm cao tầng chính phủ.
Ngày đó, Long Thiên Phùng đã nói. "Chào mừng đến với tầng thí nghiệm cao tầng."
Hắn đã cười, rất đẹp.
Nhưng trong mắt y, đó là thứ xấu xí nhất y từng thấy.
Y không quên được, người gián tiếp lấy đi mạng sống của cha y, là hắn.
Còn người trực tiếp, không nói cũng biết là cha hắn.
Thương Thành Đông cảm thấy đây chính là thất bại lớn nhất đời y.
Đáng lẽ y chỉ muốn tránh xa hắn rồi tự túc sống cho mình, cái gì thù, cái gì hận, đều trôi qua hết rồi, cũng không muốn đào lên để làm gì nữa.
Thế nhưng, ngày nào y cũng gặp phải hắn.
Đáng lẽ y chỉ nên nhẫn nại, chờ đến khi hệ thống thay đổi nâng cấp, y sẽ lập tức chuyển sang phòng khác.
Thế nhưng, y lại không nhẫn được đến lúc đó, y xảy ra tranh cãi với hắn.
Y nghĩ rằng cả hai đều ghét bỏ nhau thấu xương, theo lẽ bình thường là thế.
Nhưng hắn lại ngày càng càn rỡ, thậm chí còn tìm đến nhà y chỉ để cười một cái rồi bỏ đi mất.
Một thời gian sau, y cũng không thèm quan tâm nữa.
Nhưng, vào một buổi tối, hắn ép y uống viên thuốc đang trong tình trạng thử nghiệm.
Y thất thân.
Ngày hôm đó, y nhận được tin linh hồn Hàn Tiểu Hy thoát ly thân thể ở Trái Đất để trở về.
Ngày hôm sau, y vào buồng máy linh hồn, trở thành hệ thống của cậu.
...
"Cho đến bây giờ, tôi vẫn quên không nổi cái ngày đó, không ngờ viên thuốc đó lại có tác dụng phụ là làm thần kinh tê liệt và kích dục." Thương Thành Đông miễn cưỡng cười cười.
Hàn Tiểu Hy: ". . ." Cái này gọi là tình sử ngược luyến trong truyền thuyết hay sao? Cái motif kiểu thụ có thù giết cha với công sau đó muốn trả thù, công yêu thụ rồi chịu không nổi cưỡng hiếp thụ rồi máu chó táp liên tiếp vào mặt, tương sát tương ái, ngược luyến tàn tâm ngược thân các kiểu rồi cuối cùng về với nhau Happy Ending hay sao?
Khương Thiên không nói gì, laptop vừa tắt đi lại lần nữa mở lên, bấm bấm cái gì đó.
"Vậy bây giờ cậu muốn trả thù hắn sao?" Hàn Tiểu Hy đánh gãy cục diện trầm mặc.
Thương Thành Đông lắc đầu. "Tôi không biết, chẳng qua, cái gì cũng không có. Cứ coi như là bị chó táp một lượt vậy."
Hàn Tiểu Hy nói. "Vậy tôi phải làm gì đây? Ngăn cản hắn phá hủy thế giới và làm chủ không gian à?"
Thương Thành Đông nói. "Cậu thì không đủ trình độ để ngăn cản hắn rồi. Cậu nghĩ thái quá rồi, căn bản thế giới cao tầng không gặp nguy hiểm, như thế giới trước lại có. Hắn có một chút chấp niệm với huyết thống, vậy nên với những người hạ tầng thường muốn quét sạch. Cái bây giờ cậu cần làm, chỉ là mở ra không gian và giám sát không gian là đủ."
Khương Thiên bỗng nhiên chen vào. "Tiêu diệt thế giới hạ tầng?"
Thương Thành Đông gật đầu. "Đúng vậy."
Khương Thiên quay màn hình laptop lại cho y. "Hai người này là ai?"
Thương Thành Đông theo bản năng trả lời. "Lạc Thần và Mộc Hải, hai người này thuộc hai dòng họ lớn phụ tá cho Long Thiên Phùng..." Sau đó y kinh hãi đưa tay lên, run run chỉ vào màn hình. "Sao anh hack vào được! Sao lại hack vào được hệ thống tối mật!!"
Khương Thiên nhún vai. "Không có chút tính khiêu chiến nào."
Hàn Tiểu Hy liếc hắn một cái. "Cậu thì biến thái quá rồi."
Khương Thiên mỉm cười một tay bắt lấy Hàn Tiểu Hy đang lẩm bẩm kéo vào lòng, sau đó luồn một tay vào sau lưng cậu, phả hơi vào tai cậu. "Chỉ biến thái với riêng cậu."
Hàn Tiểu Hy lạnh sống lưng, đánh một cái vào cánh tay đang sờ soạng mình. "Cút cút cút!"
Thương Thành Đông: Show ân ái gì đó quả nhiên rất đáng ghét!