Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Tác:” Trương Minh Hiếu”.
Sau khi vị trong tài nói xong, cả hai đội liền đưa ra quyết định chọn người. Vì còn người nữa đâu mà lựa với chả trọn.
Cả hai đội đả trọn xong. Bên phía của Đàm Liên Hoa chọn Quyền Ngọc Minh. Hắn trong cũng tuấn tú nam nhân.
Bên phía Thanh Mạng, nàng đã chọn Đới Lâm Minh. Một người nam nhân trong cũng Tuấn tú như người kia.
Cả hai người nam nhân này bước lên võ đài. Vị trọng tài bắt đầu nói: “ các ngươi đã lên, vậy thì trận đấu bắt đầu!”.
Cả hai người nam nhân quan sát nhau, vào thế thủ trong một cách lạ lùng. Cả hai bắt đầu xuất võ hồn của mình ra.
Quyền Ngọc Minh xuất võ hồn ra. Hắn võ hồn thuộc loại hồn thú. Võ hồn của hắn là Ưng phong. Dung hợp vào hắn đôi cánh tự nhiên mọc ra sau lưng hắn, hai cái chân trong như chân đại bàng. Hắn có một hồn hoàn đó là vàng
Còn Đới Lâm Minh hắn võ hồn là một thanh kiếm màu xanh tỏa ra một luồng khí lạnh. Hắn có một hồn hoàn đó là màu vàng.
Quyền Ngọc Minh liền hét to nói: “ Ưng Quyền “. Hắn bỗng nhiên bay lên không chung và từ trên không lao đến Lâm Minh một cách nhanh chóng. Tiến lại gần hắn dùng chân đá một cú thật mạnh.
“ keng”.
Tiếng của Đới Lâm Minh dùng kiếm đỡ đòn chân đó. Lúc này cái chân đá Đới Lâm Minh tê cứng lại, giống như là đóng băng.
Mọi người đều nhìn Quyền Ngọc Minh nói: “ đây là loại hồn thú có thể bay, hiếm lắm nha! Tên này yếu mà hên thật!”.
Quyền Ngọc Minh liền dùng chân còn lại và chân còn lại nắm vai của Đới Lâm Minh. Hắn bắt đầu chuyển động theo quỷ đạo xoay.
Lúc này, Đới Lâm Minh cả thân người đang xoay theo Quyền Ngọc Minh. Hắn chóng mặt, bất động. Bỗng nhiên hắn cảm nhận mình hết bị kiềm chế, hắn bắt đàu cử động chân để tránh né. Nhưng hắn không thể, bởi vì hắn lúc này đang ở trên không trung.
“ keng” tiếng kiếm hắn cấm thật sâu vào lòng đất, trấn động đó làm tay hắn lúc này gần như tàn phế.
Quyền Ngọc Minh từ trên cao từ từ bay thấp xuống nói:” ngươi chịu thua đi, ngươi bây giờ tay như bị tàn phế! Lẽ nào nguoie còn muốn đánh! Đánh nữa ngươi có thể bị tàn phế đó”.
Đới Lâm Minh lưỡng lự thì Thanh Mạng phía bên phải võ đài hô to nói: “ ngươi chịu thua đi, ngươi bị gì phận làm giáo viên như ta đây sẽ bị ngươi liên lụy. Còn nữa, ngươi không biết nghĩ đến gia đình ngươi sao?. Vì vậy ngươi xin nhận thua đi, ta không trách ngươi đâu!. Kể cả, cả lớp cũng vậy!
Các thành viên trong lớp F đều nói: “ phải phải chúng ta không trách ngươi đâu. “.
Đới Lâm Minh khuôn mặt buồn bã nói: “ ta xin nhận thua”,
Vị trọng tài nói: “ lớp F1 chiến thắng!”.
Các khán giả đều hô to chúc mừng và đều khen ngợi cả hai lớp.