Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Lạc Hiểu Nhiên dựa vào lòng anh một lúc mới ngẩn mặt lên: “ em đi chuẩn bị nước cho anh tắm được không?”.
- “ không cần, em nằm xuống ngủ tiếp đi”. Hoắc Cao Lãng không đồng ý, nói xong liền đứng dậy đi thẳng vào phòng vệ sinh.
Đến lúc anh đi ra thì Lạc Hiểu Nhiên vẫn ngồi trên giường chờ anh.
- “ vẫn chưa ngủ”.
- “ em chờ anh”.
Hoắc Cao Lãng nhanh chóng đi lên giường kéo cô nằm xuống ôm cô vào lòng, hôn lên trán cô giọng trầm khàn: “em ngủ ngon”.
- “ừm”. Lạc Hiểu Nhiên ngoan ngoãn gật đầu.
Cả hai im lặng chìm vào giấc ngủ, nằm được một lúc Lạc Hiểu Nhiên ở trong lòng Hoắc Cao Lãng cứ nhích tới nhích lui làm anh cũng không ngủ được, anh lên tiếng hỏi cô: “ em làm sao vậy”.
- “ a” tiếng nói bất ngờ của anh làm cô giật mình. Hoắc Cao Lãng nghe cô hét lên thì nhanh tay bật đèn đầu giường lên anh lo lắng hỏi: “ em làm sao vậy”.
- “ không có sao, do gối cao quá em nằm không quen nên chỉ khó khăn một chút”.
Nghe cô nói, anh cau mày liền nhanh chóng đỡ đầu cô nằm lên tay mình, đồng thời lấy chiếc gối ném đi.
- “ như vậy đã ngủ được chưa”.
- “ không cần, anh để em nằm xuống giường là được rồi”.
- “ anh hỏi em như vậy em đã dễ chịu chưa”.
Lạc Hiểu Nhiên ngoan ngoãn gật đầu sau đó liền nói: “ nhưng ngủ vậy anh sẽ bị đau tay”.
Hoắc Cao Lãng trông thấy gương mặt trắng nõn của cô hơi ửng đỏ thì nuốt nước miếng một cái liền không kiêng kị gì mà hôn lên môi cô, nụ hôn của anh nhẹ nhàng, nâng niu làm cô trong vô thức cũng quên đi phản kháng anh. Hôn một lúc lâu anh mới buông đôi môi cô ra, nhìn cô thở hỗn hển dưới thân, anh kề sát môi cô thấp giọng trầm khàn hỏi: “ trên giường ngoài gối ra còn chỗ nào không quen nữa”.
Lạc Hiểu Nhiên bị nụ hôn của anh làm cho thở cũng khó khăn, cô chớp mắt nhìn anh nhỏ giọng trả lời: “ anh”.
- “ ha, cái này thì không được rồi”. Anh thì thầm bên tai cô: “ em nên tập làm quen dần là được rồi”.
Lạc Hiểu Nhiên im lặng chớp mắt một cái: “ ừm”.
Hoắc Cao Lãng không nói gì, chỉ vuốt ve gương mặt bị nụ hôn của làm cho càng lúc càng đỏ ửng, anh hít sâu một hơi: “ hôm nay có được không”. Hôm nay, khi trở về vốn định là buông tha cho cô, nhưng ở gần cô gái nhỏ này khả năng kiềm chế của anh gần như bằng không, cả buổi ôm cô vào lòng cứ phải dồn nén bản thân, nhưng hiện giờ thì không được nữa.
Lạc Hiểu Nhiên biết anh nói đến chuyện gì cô ngại ngùng né tránh ánh mắt của anh, một lúc lâu cũng không có ý định lên tiếng.
- “ hửm”. Hoắc Cao Lãng không còn đủ kiên nhẫn chờ đợi cô.
Lạc Hiểu Nhiên vẫn không có nhìn anh, ngại ngùng gật đầu: “ anh nhẹ một chút”.
Hoắc Cao Lãng không chần chừ gì nữa mà cúi đầu xuống hôn lên môi cô, nụ hôn lần này đầy dục vọng đầy chiếm hữu, anh không ngần ngại gì mà dùng lưỡi tách hàm răng cô ra sau đó lưỡi anh len lõi vào khoang miệng của cô mà tìm lấy lưỡi của cô mà cuốn lấy, không ai biết được bốn ngày qua anh nhớ cô đến mức nào.
Lạc Hiểu Nhiên bị anh hôn dồn dập khó lòng mà tiếp nhận, cô để tay lên ngực anh đẩy anh ra, anh chụp lấy bàn tay trên ngực mình sau đó kéo tay cô choàng lên cổ anh. Môi lưỡi quấn quýt anh càng ôm chặt cô vào lòng, anh đỡ lấy gáy cô để hôn cô sâu hơn.
Môi của hai người nóng lên, đồng thời nhiệt độ cả cơ thể của chính họ cũng nóng theo.
Lạc Hiểu Nhiên bị hôn đến nỗi thở dồn dập lui về phía sau. Hoắc Cao Lãng thuận thế đẩy cô ngã xuống giường, nụ hôn nóng bỏng triền miên khiến cô hoa cả mắt.
Thậm chí cô có thể cảm nhận rõ ràng thân dưới của anh biến đổi, nguy hiểm chĩa vào cô!
Đẩy cô nằm xuống giường, anh vẫn chưa rời khỏi đôi môi cô, anh vừa hôn bàn tay vừa thuần thục cởi bỏ chiếc váy ngủ trên người cô, chiếc váy ngủ nhanh chóng được ném xuống đất.
Chiếc váy ngủ vừa rơi xuống đất, lúc này mới rời khỏi đôi môi cô, thân thể trắng muốt lập tức xuất hiện trước mắt anh, anh phải thừa nhận một điều, Lạc Hiểu Nhiên đẹp đến mức anh không thể tưởng tượng được, làn da trắng ngần như sứ, chiếc eo nhỏ, bầu ngực đầy đặn, nhìn gương mặt ửng đỏ của cô lúc này cô càng có sức quyến rũ mê người, Hoắc Cao Lãng nhanh chóng vùi đầu vào cổ cô **** *** trượt dài xuống dưới ngậm lấy nơi mềm mại của cô vào miệng mà mút. Bên còn lại anh cũng không buông tha, anh dùng tay trêu chọc tới mức *** *** *** ửng đỏ.
- “ á….ưm…anh nhẹ lại…”.
Cảm giác ẩm ướt trước ngực như có dòng điện chạy qua khiến cô tê người, Lạc Hiểu Nhiên hét lên đẩy đầu anh ra, uốn éo thân chống cự, nhưng sức lực của cô chỉ để gãi nhẹ anh hoàn toàn không có khả năng chống cự. Anh kéo tay cô đặt lên cúc áo trên người mình, anh tà ác liếm ngực ướt một mảng, sau đó vẫn giữ miệng ở đó khàn giọng lên tiếng: “ cởi chúng ra giúp anh”. Dứt lời anh liền tiếp tục ngậm lấy ngực cô mà trêu đùa.
Lạc Hiểu Nhiên dưới thân anh không còn sức phản kháng, giọng nói trầm khàn của anh làm cô như bị mê hoặc, ngón tay mảnh mai của cô từ từ cởi nút áo của anh, vừa cởi cô vừa uốn éo thân mình vì bị từng đợt kích thích của anh ập tới, cô ngửa cổ ra thở dốc, miệng phát ra tiếng rên nhẹ: “ anh chậm lại…ưm..”.
Chiếc cúc áo cuối cùng bị Hoắc Cao Lãng bứt đứt, cả người anh nóng bừng khó chịu, cô thì chẳng còn đủ tỉnh táo để cởi giúp anh, anh nhanh chóng cởi bỏ lun chiếc quần, phía dưới cứng rắn của anh, đã tỉnh dậy từ lúc nào. Cảm giác được vật nóng hổi cứng rắn ma sát vào nơi mẫn cảm qua chiếc quần lót của mình, Lạc Hiểu Nhiên run người lên bần bật.
Môi lưỡi thay phiên nhau dỗ dành thân thể trắng ngần của cô, anh hôn dần xuống bụng cô, bàn tay vuốt ve hai bên eo cô dần dần trượt xuống dưới, nhanh chóng tháo bỏ chiếc quần lót còn xót lại trên người cô.
Thân thể bất ngờ lạnh toát, Lạc Hiểu Nhiên nhanh chóng khép chặt chân lại, hai tay cũng nhanh chóng đẩy đầu anh ra khỏi bụng mình.
Hoắc Cao Lãng nắm lấy tay cô, ngước mặt lên nhìn cô, lúc này anh cũng nhìn thấy rõ trong mắt cô ươm ướt, nhìn gương mặt đỏ ửng quyến rũ của cô, anh càng thêm hứng thú, dục vọng trong lòng anh càng dâng cao, nhưng anh vẫn từ tốn dỗ dành, anh hôn lên môi cô, sau đó trầm giọng: “ ngoan, đừng khép chặt như vậy, cho anh vào được không?”.
Lạc Hiểu Nhiên im lặng nhìn anh, một lúc cô mới từ từ tách hai chân mình ra, Hoắc Cao Lãng thấy cô nhẹ nhàng tách chân ra, anh hôn mạnh lên môi cô, nụ hôn dây dưa, lưỡi cuốn lấy lưỡi cô, bàn tay nóng như lửa lần theo cơ thể của cô mà dần dần trượt xuống trêu chọc nơi đẫy đà của cô một lúc dần trượt xuống bụng của cô mà vuốt ve, bàn tay điêu luyện của anh trong phút chốc đã đặt lên nơi bí mật của cô, anh xoa nắn nhẹ nhàng, trêu chọc một lúc anh mới đẩy ngón tay vào nơi kín đáo của cô…
- “ a… đừng… đừng mà”.