Võ hiệp chưa từng chết đi, hiệp, vẫn luôn tại trong lòng, hiệp không nhất định phải là xã hội phong kiến, thậm chí không nhất định phải là có môn phái, có giang hồ, hiệp, kỳ thật là mộng của chúng ta, gặp chuyện bất bình, rút dao tương trợ, mộng mười năm mài một kiếm.
Quyển sách này bắt đầu có tên Thập Niên Nhất Kiếm, chuyện xưa phát sinh tại đại học Nhất Kiếm . . .
Đôi lời người dịch: Khi dịch chương này phải nói thật là mình vừa dịch vừa cười lăn, lão Zh viết rất tếu, rất sinh động. Đây sẽ là một bộ rất đáng đọc đấy! Mọi người đọc xong rồi trả lời xem mình nói có đúng không nhé :3