Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chương 91: Tiếp cận kẻ tình nghi
#hosophapy
#linhlinh
Ai đó đã từng nói rằng trên đời này không tồn tại vô duyên vô cớ yêu, và tất nhiên cũng không tồn tại vô duyên vô cớ ghét. Tôi ăn mì gói, nghĩ mình đã làm gì, tại sao lại bị kẻ sát nhân chú ý tới.
Lôi Chính Long không thể bình tĩnh, đi lại liên tục, tất nhiên là đang chờ đợi hồ sơ vụ án của tên nhà giàu.
"Có phải cậu đoán sai rồi không, cậu thử nghĩ lại xem." Lôi Chính Long đi tới trước mặt tôi nói: "Cậu vừa nói có liên quan đến vụ nhà giàu, vậy tại sao bây giờ lại trở thành người vô gia cư?"
"Anh cho rằng hắn thực sự là một kẻ vô gia cư sao? "Từ ánh mắt, tôi chắc chắn rằng hắn nhất định không phải kẻ gia cư, nhưng tôi phải khâm phục khả năng cải trang và dũng khí của hắn, thậm chí dưới ánh mắt của tôi hắn vẫn dám giở trò.
Đây chắc chắn là một kẻ rất khó đối phó.
"Ý anh là hắn ta giả vờ?" Lôi Chính Long cuối cùng cũng hiểu ra.
Tôi hỏi: "Anh có muốn ăn mì không, để tôi làm cho anh một bát?"
Lôi Chính Long dùng ánh mắt kỳ quái nhìn tôi, một lúc sau mới hỏi: "Tôi ngày càng không hiểu nổi cậu, tôi lo lắng đến mức sắp phát điên rồi, sao cậu vẫn có thể bình tĩnh được vậy? "
"Bởi vì tôi đã nhìn thấu kẻ sát nhân! "Tôi nuốt mì tôm, ăn xong suýt chút nữa nôn ra. Lần này nó rất ngon. Quả nhiên khi đói bụng ăn gì cũng thấy ngon.
"Ý cậu là gì? Mau nói cho tôi biết đi?"
"Không cần tôi phải nói, anh nhất định có thể tự mình nghĩ ra, chỉ là bây giờ anh đang bực bội, không đủ bình tĩnh, nên mới không nhìn thấy và bỏ lỡ rất nhiều thông tin quan trọng. "
Lôi Chính Long không vui: "Tôi phát hiện ra cậu ngày càng đáng ghét, nói mau! "
Ăn hết một bát mì ăn liền, tôi vẫn cảm thấy hơi đói, định làm một tô khác, nhưng lại bị Lôi Chính Long ngăn lại không cho đi. Tôi không còn cách nào khác, đành phải nói: "Anh không phát hiện ra kẻ sát nhân đang gϊếŧ người theo thứ tự vụ bắt cóc sao? Tiểu Kiều bị bắt cóc nhưng hung thủ lại gϊếŧ một người khác, kẻ sát nhân thông qua phương thức này đã truyền tin cho chúng ta."
Lôi Chính Long gật đầu nói: "Nghe thì có vẻ là như vậy, nhưng cậu có chắc chắn không?"
Tôi xé mì gói, đổ nước vào, sau đó nói: "Từ màn biểu diễn hiện tại, kẻ sát nhân rất cố chấp. Mặc dù phương pháp gϊếŧ ngườ tàn nhẫn, nhưng lại theo quy luật, điều này có thể liên quan đến cuộc sống và kinh nghiệm của hắn ta, tôi chắc chắn sẽ tìm thấy tên này trước khi kịp gϊếŧ Tiểu Kiều, thậm chí là trước khi anh ta kịp ra tay lần tiếp theo, đương nhiên điều này chủ yếu phụ thuộc vào thông tin của anh. "
"Tôi đi đây, việc quan trọng như vậy sao cậu không nói sớm hơn! "Lôi Chính Long lập tức nhấc điện thoại giục thông tin.
Tôi pha cho mình thêm một gói mỳ, pha luôn cho Lôi Chính Long một gói, tên này cũng như tôi, đã lâu không ăn gì.
Lôi Chính Long gọi điện thoại xong, thấy tôi đang ăn mì rất ngon lành, chắc anh ta cũng thấy đói, liền cầm tô mỳ lên và bắt đầu ăn.
Vừa ăn mỳ xong, tài liệu cũng gửi tới, bởi vì vụ án đã qua lâu và không có gì nổi bật nên khá khó tìm. Một đồng nghiệp dựa trên cơ sở dữ liệu đã tìm ra, quét nó và gửi đến hộp thư của tôi.
Lôi Chính Long vọt lên trước, tự mình xem thông tin.
Người đàn ông giàu có nhập viện sau một cơn đau tim và đột ngột qua đời khi đang chuẩn bị gây mê trước ca phẫu thuật. Người nhà bệnh nhân còn xô xát với bệnh viện khiến hiện trường bị hư hỏng nặng, gây khó khăn lớn cho công tác thu thập chứng cứ sau này. Vì vậy mà không thể kết thúc vụ án, không thể đánh giá đó là một vụ tai nạn bất ngờ hay một vụ án mạng. Vụ án đã gây ra chấn động lớn vào thời điểm đó.
Không lâu sau, một số phương tiện truyền thông đã đưa tin vợ lão nhà giàu mưu sát chồng, cảnh sát cũng nghi ngờ người vợ gϊếŧ chồng để lừa số tiền bảo hiểm khổng lồ, tuy nhiên, do không có bằng chứng nên tòa án không thể buộc tội, cuối cùng đã trả tự do cho người vợ. Sau đó, vợ ông ta đã bán công ty và chuyển ra nước ngoài với số tiền này. Sau đó không còn thông tin gì nữa.
Đây là phần giới thiệu chung của vụ án. Khi tôi và Lôi Chính Long đọc những điều này, chúng tôi biết rằng cái chết của tên nhà giàu nhất định có vấn đề, hơn nữa vụ án này với vụ tiếp viên hàng không hiện nay hẳn có liên quan. Chỉ là sau thời gian quá lâu, nhiều bằng chứng quan trọng đã biến mất, muốn tìm ra chân tướng lại càng khó hơn.
Tiếp tục lướt xuống dưới, một thông tin quan trọng xuất hiện, tôi và Lôi Chính Long đều nhìn chằm chằm.
Vợ của người đàn ông giàu có trước đây là một tiếp viên hàng không!
Đây là một thông tin rất quan trọng, chúng tôi đã nắm được động cơ phạm tội của nghi phạm, sau khi giải quyết xong thì việc phá án sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Lôi Chính Long rất phấn khích, không thể kìm chế được: "Như vậy xem ra nhất định tên nhà giàu là do tiếp viên hàng không hại chết. Hung thủ đang thay tên nhà giàu báo thù sao?"
Điều này hơi xa vời. Nếu muốn báo thù cho tên nhà giàu, chỉ cần gϊếŧ người phụ nữ kia, không cần liên quan đến nhiều người khác với phương pháp gϊếŧ người tàn nhẫn như vậy. Những nữ tiếp viên hàng không thiệt mạng có nhiều điểm chung, hẳn có mối liên hệ với nhau. Nhưng chúng tôi vẫn chưa điều tra được.
Lôi Chính Long tiếp tục lướt xuống, chúng tôi nhìn thấy bức ảnh người vợ của tên nhà giàu, quả thực rất giống với nữ tiếp viên hàng không bị sát hại. Chúng tôi lại tiến gần hơn một bước tới kẻ sát nhân. Chỉ là thông tin đã biến mất ở đây.
"Sao lại có ít thông tin như vậy, quan hệ xã hội của nhà giàu, tung tích của vợ, sao lại không có những thông tin quan trọng như vậy?" Tôi có chút tức giận.
Lôi Chính Long cũng bất lực nói: "Phần còn lại vẫn đang được thu thập và phân loại. Sau một thời gian dài như vậy, tìm được thông tin cũng là tốt rồi. Các mối hệ xã hội của tên nhà giàu phức tạp như thế nào chắc tôi không cần phải nói. Các đồng nghiệp vẫn đang phụ trách thu thập thêm thông tin! "
Tôi cảm thấy mình đúng là có chút vội vàng, thế nhưng việc này có liên quan đến tính mạng của Tiểu Kiều và hai cô gái khác, họ đang gặp nguy hiểm. Nghĩ đến điều này, tôi nói: "Hãy lấy thông tin liên hệ của người vợ trước, cô ấy chắc chắn có thể cung cấp thông tin quan trọng. Còn cả những người thân của tên nhà giàu nữa."
Nói xong, mắt tôi sáng lên, nghĩ đến một khả năng và nói: "Kiểm tra xem tên nhà giàu này có con cái không, đặc biệt là con gái! Chuyện này chắc không thành vấn đề chứ?"
"Đương nhiên rồi!" Lôi Chính Long cầm điện thoại di động ra ngoài gọi.
Chỉ còn lại mình tôi ở trong phòng, căn phòng yên tĩnh trở lại. Tôi lầm bầm với không khí: "Tiểu Kiều, cố gắng lên! Tôi nhất định sẽ cứu em ra ngoài!"
Chưa đầy năm phút sau, Lôi Chính Long trở lại, nhìn sắc mặt của hắn, tôi biết tình hình không tốt lắm.
"Nếu anh có chuyện gì thì cứ nói, chúng ta không còn thời gian để lãng phí nữa đâu!"
Lôi Chính Long nói: "Đồng nghiệp đã tìm cách liên lạc với vợ của tên nhà giàu, sau khi định cư nước ngoài cô ta đã chuyển nhà vài lần nên vẫn chưa thể liên lạc được. Về phần họ hàng, chỉ tra được hắn có một người con với người vợ trước. "
Tôi nghe vậy liềm mừng rỡ, mắt sáng lên, vội hỏi:" Con trai hay con gái? "Nếu là con gái, tôi tin đây là kẻ sát nhân mà chúng ta đang tìm kiếm."
Lôi Chính Long bất lực nói: "Là trai! Cũng đã định cư ở nước ngoài. Sau khi được thừa kế một phần tài sản, tên này sang nước ngoài và mất liên lạc!"
"Haizxxx!" Tôi thở dài, tra được manh mối quan trong như vậy nhưng cuối cùng lại bị cắt đứt.
Lôi Chính Long tiếp tục: "Tôi đã báo cáo những điều này với anh Ba. Anh ấy nói rằng những suy luận này rất có giá trị nên đã cử người đi điều tra. Tôi vẫn còn một manh mối chưa nói. Tên nhà giàu ở thành phố này vẫn còn một tài sản, nghe nói là của để dành cho gia đình vợ cũ. "
" Sao anh không nói sớm hơn! "Tôi đứng dậy hỏi:" Tài sản này ở đâu? Chúng ta xem thử đi. "
"Còn cần anh phải nói sao!" Lôi Chính Long cũng đứng dậy nói: "Địa chỉ là một nơi rất hẻo lánh, hình như là chính hắn tự xây dựng."
Càng nghe càng nghi hoặc, nơi phù hợp với yêu cầu của hiện trường vụ án. Tiểu Kiều và hai tiếp viên còn lại có thể bị nhốt ở đây.
Lôi Chính Long và tôi chạy ra khỏi đồn cảnh sát, lao đến nơi ghi trên địa chỉ với tốc độ nhanh nhất, chiếc xe chạy càng lúc càng xa. Bên đường trông thật hoang vắng, tôi đến một nơi mà mình chưa bao giờ nghe nói đến.
Sau khi rẽ qua một ngã tư, một tòa nhà nhỏ ba tầng hiện ra trong tầm nhìn, mặt ngoài vốn là màu trắng nhưng vì lâu ngày không được trông coi, tường bong tróc ra thành từ mảng đốm vô cùng lớn. Tòa nhà có sân rộng, cổng cũng được xây dựng rất sang trọng, hoàn toàn theo phong cách Châu Âu, nhưng hiện tại cổng đã mọc đầy cỏ.
Xe dừng ở cửa, tôi và Lôi Chính Long xuống xe, thấy ổ khóa sắt trên cửa đều đã hoen gỉ, rõ ràng ở đây đã lâu không có ai.
Lôi Chính Long từ khe cửa nhìn vào và nói: "Thực sự là ở đây sao? Có vẻ thời gian dài chưa có ai tới đây."