Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Hoa Hồng Xanh Vụn Vỡ
  3. Chương 4
Trước /5 Sau

Hoa Hồng Xanh Vụn Vỡ

Chương 4

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Editor: ngtc (seivys)

"...Đây là sân thể dục, ở giữa đường chạy là sân bóng, còn bên kia có một cái sân bóng rổ trong nhà. Đối diện sân bóng rổ chính là quầy bán quà vặt (căn tin), có thể mua đồ ăn vặt và nước uống ở đó, nhưng mà tôi nói thật thì thời gian đi xuống cầu thang còn chả có nữa chứ đừng nói tới căn tin."

"...Bên này là toà hành chính, văn phòng của giáo viên và phòng sinh hoạt câu lạc bộ đều ở đây. OK, giới thiệu xong rồi."

Tôi miễn cưỡng dẫn cậu ta đi một vòng tham quan từng địa điểm trong trường, sau đó ôm vai (tạm hiểu là khoanh tay đi he) nhìn cậu: "Nhiệm vụ hoàn thành, tôi về lớp làm đề trước đây, tạm biệt bạn học Bạch."

Cậu ta duỗi tay ngăn tôi lại: "Đừng vội đi như thế chứ, bạn học Lam."

Hai chúng tôi cứ bạn học này bạn học họ, nghe thật quái dị, nhưng nếu tôi gọi thẳng tên cậu ta thì lại thân mật quá, nên chỉ đành tiếp tục sử dụng kiểu xưng hô kì cục này thôi:

"Nhưng tôi muốn về làm bài tập."

"Bài tập về nhà môn tiếng Anh tôi chỉ mới làm được có một nữa, nếu như bạn học Bạch cảm thấy nhàm chán thì có thể đi chơi bóng rổ một lát."

"..."

Bạch Thanh trầm mặc một chút.

Tôi cho rằng cậu ta đã ngầm đồng ý với phương án kia, quay người muốn rời đi, ai ngờ chỉ hai giây sau, một giọng trầm ấm của thiếu niên như được gió thổi vào tai tôi:

"Án Án."

Là một người vừa không có tiền đồ vừa là thanh khống, lòng bàn chân của tôi nhất thời bị dính chặt tại chổ như bôi keo 502.

Thấy tôi không quay đầu lại, cậu ta gọi thêm tiếng nữa: "Án Án, cậu cùng tớ đi xem trường mới được không?"

Giọng điệu muốn có bao nhiêu tủi thân liền có bấy nhiêu, muốn bao nhiêu trà xanh cũng liền có bấy nhiêu 'trà', hết lần này đến lần khác làm cho tôi không thể cự tuyệt, giống như việc từ chối cậu ta là một việc làm phạm pháp, là tội ác tày trời không thể tha thứ nào đó vậy.

"Bạn học Bạch." Không thể để mình bị sắc đẹp dụ dỗ được, tôi quay đầu lại, nhìn thẳng vào mắt cậu ta: "Tôi thật sự không rảnh."

"Thôi được rồi, tôi sẽ tự tìm việc để làm vậy."

...Tôi nhìn bộ dạng giống như một tiểu tức phụ gặp chuyện bực bội nhưng không dám nói ra của cậu ta mà cảm thán, trên đời thật có lắm kiểu người.

(tiểu tức phụ = con dâu nhỏ)

Rõ ràng lúc nhắn trên Wechat cậu ta còn đóng vai một chàng trai lạnh lùng, khi mới gặp mặt thì liền biến thành một cậu trai phúc hắc + kỹ năng trào phúng max điểm, bây giờ lại bắt đầu làm một trà xanh thượng hạng.

"Nhưng mà, thời gian để tản bộ với bạn học Bạch thì vẫn có nha." Tôi mang theo lòng từ bi, lập tức bổ sung thêm.

Ai có thể từ chối một trà xanh lớn lên đẹp mã mà giọng nói còn dễ nghe nữa cơ chứ!

Không · một · ai!

Chúng tôi đi lại vài vòng dọc theo sân thể dục, trong lúc đó hầu như ánh mắt của mọi nữ sinh trên đường đều hướng về phía cậu ta, trong số đó cũng không ít người cầm điện thoại ngo ngoe rục rịch.

Tôi dùng chân cũng đoán được lí do bọn họ chậm chạp không dám tiến lên là bởi vì chưa xác định được mối quan hệ giữa tôi và vị Hotboy mới đến này.

Hừ, chẳng lẽ ở trong lòng bọn họ tôi còn không xứng với Bạch Thanh sao?!

Ngay từ cái nhìn đầu tiên thì nên cảm thấy bọn tôi rất xứng đôi rồi sau đó hãy từ bỏ ý định xin phương thức liên lạc được không??

Kỳ lạ thay, đối mặt với những đánh giá của mọi người, tôi lại nảy sinh cảm giác muốn so sánh/ phân cao thấp với Bạch Thanh, thậm chí còn tin tưởng ở trên mọi phương diện bọn tôi đều có thể bất phân thắng bại, ngang tài ngang sức.

Nhưng trọng điểm cũng không phải vấn đề kỳ lạ này...Mà trọng điểm là Bạch Thanh được hoan nghênh quá đi!

Bị cậu ta 'trà' một hồi nên tôi cũng không thấy ngại nữa (dù sao thì ngay cả tên thân mật của tôi cậu ta cũng gọi rồi, giờ còn cái gì đáng xấu hổ nữa đâu), tôi khẽ hạ giọng nói với cậu ta: "Bạn học Bạch, độ nổi tiếng của cậu cao thật đấy."

"Hả?" Cậu ta cái hiểu cái không, đưa mắt nhìn tôi.

"Rất nhiều nữ sinh đều đang âm thầm nhìn cậu đấy." Tôi bất mãn với sự thiếu nhạy bén của cậu ta, "Tôi dám cam đoan, hôm nay diễn đàn trường nhất định sẽ bị cậu càn quét. Ây, có phải cậu không biết diễn đàn trường đúng không?"

Bạch Thanh lắc đầu.

Sau đó mở miệng nói: "Vậy thì làm phiền bạn học Lam gửi liên kết cho tôi với nhé."

"Tôi cũng muốn nhìn thử..... mình càn quét diễn đàn trường như thế nào."

Quảng cáo
Trước /5 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Tây Du Nhất Mộng

Copyright © 2022 - MTruyện.net