Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Phượng Di Dao là một người tính cách bộc trực, thẳng tính, nói một câu bách phát bách trúng, lại cố tình thích bao đồng ôm việc vào người, đặc biệt là có ác cảm với Phượng Thất Tầm cực kỳ sâu sắc.
Này thì tốt rồi, nàng vừa nghe thấy Phượng Thất Tầm mắng nàng là ghê tởm, liền tức khắc bạo nộ: "Ghê tởm? Ngươi nói ai ghê tởm? Hừ...kể cả là ta giả bộ từ bi, cũng tốt hơn ngươi gấp trăm lần! Lén lút gặp mặt nam tử xa lạ không nói làm gì, lại còn bức tử nha hoàn trong phủ. Phượng Thất Tầm, ngươi đúng là có năng lực hơn người nha!"
"Đa tạ đại tỷ đã khích lệ, chẳng qua..."
Phượng Thất Tầm ngước mắt nhìn Phượng Di Dao, ánh mắt vô cùng khinh miệt nói: " Buổi tối hôm đó, đại tỷ phải chăng quên mang lỗ tai theo? Sự tình đã nói minh bạch rõ ràng là vậy, sao hiện giờ đại tỷ vẫn còn ở nơi này hồ ngôn loạn ngữ?"
Phượng Di Dao hừ lạnh một tiếng: " Hiện tại, Cẩn Nhi đã chết, chết vô đối chứng, ngươi muốn nói như thế nào liền như thế ấy! Ta cứ muốn nói, mọi chuyện đều là do nha đầu Cẩn Nhi kia nhát gan, người khác tùy tiện uy hiếp hai ba câu, liền lập tức thay lời. Cái gì mà nhìn nhầm bóng cây thành bóng người, theo ta thấy, chắc hẳn phải là đem người nhìn thành bóng cây ngọn cỏ đi! Ha ha ha ha!"
Tựa hồ cảm thấy Phượng Di Dao có chút quá phận, Phượng Di Khanh đi cùng với nàng sắc mặt có chút biến đổi. Nàng kéo kéo ống tay áo Phượng Di Dao: "Đại tỷ, nói như vậy tựa hồ.."
Phương Di Dao gạt tay Di Khanh, hung hăng trừng mắt liếc nàng ta một cái, nói: "Ngươi cản ta làm cái gì?"
Phượng Thất Tầm nâng chung trà lên, nhấp một ngụm trà xanh, nói: "Tứ muội muội chắc là đang muốn nhắc nhở đại tỷ. Dù là muốn vu khống người vô tội, cũng không nên nói chuyện lung tung, họa là từ miệng mà ra!"
"Vu khống cái gì? Như thế nào là vu khống? Đây không phải là Cẩn Nhi tận mắt nhìn thấy sao? Bằng không, ngươi sao có thể bức tử Cẩn Nhi, giết người diệt khẩu được đây!"
" Nga? Tận mắt nhìn thấy?" Phượng Thất Tầm mỉm cười, nghiêng mắt nhìn về phía Thận Nhi đang đứng một bên, khẽ lẩm bẩm, giống như đang nói chuyện phiếm với nàng. "Thận Nhi, ta nhớ rõ ngươi đã từng nói, chính mắt đã nhìn thấy đại tỷ cùng một thư sinh bạch y lôi lôi kéo kéo tình tứ ở cửa sau của Vương phủ, đúng không?"
"Tiểu thư...." Thận Nhi buồn bực nói, mình nói ra những lời này bao giờ?
"Phượng Thất Tầm, ngươi nói hươu nói vượn cái gì? Ta cùng thư sinh lôi lôi kéo kéo bao giờ?" Phượng Di Dao tiến lên một bước rít gào nói.
" Muội tự nhiên cũng muốn hỏi đại tỷ, lén gặp nam tử xa lạ, thật đúng là bại hoại thanh danh!"
"Ngươi căn bản là đang bôi nhọ ta. Thận Nhi ngươi nói là chính mình nhìn thấy sao? Lấy chứng cớ ra đây!"
Nhìn thấy Phượng Di Dao nhảy vào bẫy của nàng, Phượng Thất Tầm hơi hơi mỉm cười, ngước mắt khẽ nhìn Phượng Di Dao bởi vì sinh khí mà đỏ bừng mặt, nói: "Đúng vậy, chứng cứ! Đại tỷ cũng rõ, nói miệng chẳng bằng chứng cứ. Một khi đã như vậy, hà tất phải cưỡng ép bôi nhọ người khác đâu?"
Phượng Di Dao lúc này mới nhận ra, nàng chính là tự lấy đá đập chân mình.
" Phượng Thất Tầm, ngươi....!"
Phượng Di Dao còn muốn cãi cọ nữa, lại bị Phượng Di Khanh cướp lời. Nàng ôn nhu nói: "Nhị tỷ tỷ chớ có tức giận, đại tỷ bất quá cũng là vì suy nghĩ cho thanh danh của nhị tỷ cùng Ung Vương Phủ, không có ác ý. Đúng rồi, muội cùng đại tỷ còn có đại sự phải làm, không quấy rầy Nhị tỷ ngắm hoa nữa!"
Nói rồi, nàng nhìn về phía Phượng Di Dao, khẽ ra hiệu: "Đại tỷ, đi thôi!"
Phượng Di Dao theo ánh mắt Phượng Di Khanh nhìn về phía cách đó không xa, Phượng Cửu Dạ một thân áo tím đang chậm rãi đi đến.
Ung Vương Phủ không ai không biết, Phượng Cửu Dạ là bảo bối trong lòng của Vương gia và Vương Phi. So với Phượng Thất Tầm kiêu căng ngang ngược, Phượng Cửu Dạ càng là lật mặt liền trở thành Diêm La, lời nói nhẹ nhàng ôn nhu liền trực tiếp đẩy người ta vào mười tám tầng địa ngục. Chỉ cần nàng ta không cao hứng, trước mặt ngươi khẽ thay đổi sắc mặt, ngươi lập tức có thể bị Vương Phi đưa tới chỗ mama quản giáo, nghiêm khắc "dạy dỗ" một phen.
Cho nên, nhìn thấy Phượng Cửu Dạ đang thong thả đi tới, Phượng Di Dao tức khắc liền không còn khí thế kiêu ngạo như trước nữa, lập tức lôi kéo Phượng Di Khanh, mặt mày xám xịt rời đi.
Phượng Thất Tầm lúc này mới thu liễm khí thế vừa rồi, híp hai mắt nhìn về phía Phượng Cửu Dạ đang cách nàng không quá mười mét kia.
#VôƯu
#DaoDao
Theo dõi bọn mình để xem những chap mới nhất nhé. 💜💜💜
Nhớ bình chọn cho bọn mình nhé 😘
Luôn tiếp nhận ý kiến đóng góp của bạn❤️