Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Sau một hồi náo loạn , khiến Hiên đế giận dữ , ngất đi , Ngọc Vân lôi kéo Sơ Ảnh cùng Lâm Phong ra Ngự hoa viên.
Nàng lo sợ Sơ Ảnh vẫn còn yêu Hiên đế , nàng làm vậy không biết Sơ Ảnh có đau lòng không . Ai ngờ vừa tới Ngự Hoa viên thì Sơ Ảnh đã nhào qua hỏi nàng .
" Lời người nói là thật xao , người muốn gả ta cho Lâm Phong là thật".
Híc thấy chưa nàng yêu Hiên đế mà ,tội Lâm Phong qúa , lúc còn ở hiện đại nàng đọc truyện này người nàng thật đau lòng là Lâm Phong , đã không được Sơ Ảnh yêu mà còn phải tay không đấu với sói để giữ lại thi thể nàng , còn bên cạnh nàng tới già mà không một lời oán trách. Híc nếu không phải ta lỡ yêu Hàn Thiên rồi thì ta dớt Lâm Phong rồi.
Sơ Ảnh mà đọc được suy nghĩ của nàng ta chắc lăn đùng ra ngất luôn qúa .
Sơ Ảnh thấy hoàng hậu đang thất thần bèn nhỏ giọng kêu :"hoàng hậu , người không xao chứ".
Hoàng hậu yêu Hiên đế lắm mà sao hôm nay người lại chọc cho Hiên đế ngất , khoang không lẽ lúc nàng té xuống vực , hoàng hậu đã chết , bây giờ trong thân xác nàng cũng giống như ta có một người cũng xuyên qua xao".nghĩ vậy mắt Sơ Ảnh sáng lên.
Hoàng hậu trở về thực tại , cười thật xinh đẹp nói : " vậy Sơ Ảnh ngươi có đồng ý không" . Không đồng ý , mơ đi.
" Đa tạ hoàng hậu ". Nói đoạn Sơ Ảnh lôi Lâm Phong cùng quỳ.
Hở Sơ Ảnh cũng thích Lâm Phong sao , cốt truyện đâu phải vậy. Mà nếu theo cốt truyện thì Sơ Ảnh chết rồi Lâm Phong cũng bỏ đi mất mà, không lẽ có người xuyên qua trước mình xao.Nghĩvậy Ngọc Vân chợt nhìn Sơ Ảnh chăm chú.
Sơ Ảnh bị nhìn như vậy cảm thấy thật không thoải mái , đang định lên tiếng thì đã nghe hoàng hậu nói .
" Ta đói rồi , cùng nhau ăn bữa cơm . Được chứ " . Nghe như đang hỏi nhưng lại không cho phép từ chối.
Hai người cùng đồng thanh :"Thuộc hạ tuân mệnh".
Ngọc Vân sai nha đầu Tuyết nhi dặn Ngự Thiện làm vài món mang lên . Tuyết nhi không tình nguyện nghe lời.
Trong lúc vô tình , Sơ Ảnh hỏi hoàng hậu :"có gà rán KFC không ạ". Nói xong biết mình lỡ lời , nàng cười trừ. Lâm Phong nhìn nàng , hắn quen với việc nàng nói những lời khó hiểu rồi nhưng mà hoàng hậu đang ở đây. Hắn quay qua nhìn hoàng hậu , thấynàng không có gì mới thở phào yên tâm.
Ngọc Vân kích động.Nàng ta cũng xuyên giống mình , ôi tuyệt qúa.. Nghĩ thì nghĩ vậy nhưng ngoài mặt nàng làm như không có gì.
Lúc dùng bữa , Lâm Phong ăn từ tốn , vừa mới gắp hai đũa lúc ngó lên , hắn đứng hình . Một bàn đồ ăn giờ chỉ còn lại đĩa không , quay qua nhìn thì thấy Sơ Ảnh đang nhai một miệng như bị bỏ đói từ lâu. Hắn lắc đầu quay qua cười trừ với hoàng hậu . Không nhìn thì thôi , vừa nhìn hắn há hốc miệng . Hoàng hậu cũng chẳng khác gì Sơ Ảnh .Không lẽ nàng ta cũng bị bỏ đói sao.
(Tác giả : này này ăn từ từ thôi mất mặt qúa *che mặt ho dám nhìn*.).
Ăn xong , Ngọc Vân bảo Lâm Phong lui xuống nàng có chuyện muốn nói với Sơ Ảnh. Lâm Phong tuân lệnh , rời đi tìm đồ nhét dô cái bụng đang kêu gào của mình.
Ngọc Vân khá thẳng thắn nên vào thẳng vấn đề . " Ngươi xuyên không".
Sơ Ảnh giật mình nhưng vẫn trả lời " Đúng vậy ".
bỗng hoàng hậu nhào tới làm Sơ Ảnh hết hồn , tưởng nàng ta động thủ đánh nàng , ai ngờ bị nàng ta ôm . Giờ nàng mới nhớ ra hỏi lại . " Không lẽ , người cũng vậy". Lấy được cái gật đầu của Ngọc Vân , hai người mừng như điên ôm nhau nhảy tưng tưng , làm thái giám với cung nữ tưởng họ bị động kinh.