Type: Mều; Lạc Vô Tình, Boringrain Công ty phát hành: Pavicobooks Thể loại: tâm kế, cung đấu, HE
Nội dung câu chuyện chỉ dùng hai câu ngắn gọn diễn tả khái quát:
- Mỗi một người có một đời danh thần, muôn vàn bộ mặt.
- Nhưng cũng bằng sức một người, khơi lên sóng gió.
Hắn không yêu nàng, nàng không thương hắn.
Hắn nhất quyết phải lật đổ nàng, nàng nhất định phải giày xéo hắn.
Hắn không muốn cưới nàng, nàng tuyệt đối không thèm lấy hắn.
….Nếu có một ngày, buộc phải động phòng thì nàng sẽ leo lên trên, đè đầu cưỡi cổ hắn.
*
Hoàng quyền vừa thay, tựa sóng xô cát.
Bên này có hắn, gian ngoan hiểm độc, sắt đá vô tình.
Bên kia có nàng, gia thế bất minh, che giấu tài tình.
Chiếm nước của ai, thành nhà của ai?
Ai ngậm cười uống chén rượu độc, để chu sa trước ngực* phải đổi dời?
Ai ngồi trên hoàng quyền mở lối hoàng tuyền, mưu cao kế hiểm, lật đổ đối phương?
Ai nhìn trân trối giữa Cửu Trùng cung, binh khí vang lên, chia tình đôi ngả?
Phồn hoa loạn thế, khuynh thành bại quốc, hắn không chịu lui, sao nàng phải nhường?
…. Rốt cuộc là nàng làm loạn thế gian hay thế gian làm loạn nàng đây?
Chu sa trước ngực: Chu sa có màu đỏ bán ở tiệm thuốc bắc, đó là vị thuốc bắc chữa bệnh tâm thần nhưng là chất độc bảng A, người ta thường nhờ thấy phù thủy vẽ bùa trừ tà rồi đeo nó lên chiếc ngực để tránh ma hành.
Phồn hoa: sầm uất.
Trích đoạn:
Ninh Dịch – Tri Vi
“Tiện thiếp xin kính ly này, chúc gia tộc ba trăm bảy mươi hai người của vương gia xuống suối vàng trong men rượu ngây ngất, say sưa mộng mị!” Mười ngón tay thon dài của nàng nhẹ nâng kim bôi, đôi cánh môi hồng non nớt khẽ mỉm cười ý nhị.
“Đa tạ!” Khẽ nhướng mày kiếm, hắn cười nửa miệng cầm lấy kim bôi, xoáy sâu cái nhìn vào ánh mắt chan chứa cảm xúc của nàng: “Có điều này, thật là có lỗi khi đến lúc này mới nói cho nàng hay, đường xuống suối vàng, buộc phải có nàng đi theo hầu hạ bổn vương…Tân vương phi của ta à!”
*
“Năm đó, tại Cổ Tự nghe tiếng mưa đêm, giữa lúc đèn tàn sương nhạt, thoáng vẳng lại tiêu khúc ‘Giang Sơn Mộng’, lời rằng: mộng có giang sơn, giang sơn như mộng…Kết thúc cuộc hỗn chiến một mất một còn này chúng ta sẽ thu được lợi lộc gì đây? Chẳng phải chỉ là nửa vò rượu lạt, mấy khúc tiêu sầu, đôi bên rệu rã, chí khí kiệt quệ, tóc mai điểm bạc, nhiêu đó thôi sao? Chi bằng, ngay lúc này đây, hai ta cùng rút tay về, ngai vị của ta đổi lấy quốc gia của nàng, bỏ lại cơ đồ bá nghiệp cùng ân oán lưỡng tộc cho người khác lao tâm khổ trí giải quyết là xong.”
“Tiếc là, cả đời ta chỉ muốn ngài lao tâm khổ trí vì nó mà thôi!”
*
Cố Nam Y – Tri Vi
“Ta muốn người bước ra khỏi chiếc lồng đang giam giữ mình, ta muốn người ngắm nhìn cả thiên hạ chứ không phải một thước ba thốn ngay trước mặt. Ta không muốn người sống mãi trong vô cảm, mỗi bát cơm nhất định phải đòi tám miếng thịt. Ta muốn người dùng cảm xúc thật sự để nhìn thẳng vào ta, ta muốn người hiểu, thế nào là khóc, là cười, là ganh ghét so đo, là giận hờn cãi vã, là yêu thương thật lòng.”
“….Đợi đến lúc ta thoát khỏi chiếc lồng tâm lý chật hẹp để nhìn thế giới bên ngoài có người yêu kiều ủy mị thướt tha; cởi lớp áo choàng che thân kín kẽ để học được mỗi bữa cơm có thể ăn ngoài tám miếng thịt; biết tận hưởng thế gian bao la rực rỡ sắc màu bằng cái nhìn mới mẻ thích thú; học cách hiểu thế nào là khóc, là cười, là ganh ghét so đo, là giận hờn cãi vã, thế nhưng khi ta muốn tâm sự những điều này với nàng thì trời đất mênh mông, biển người vô tận, lúc ấy, ta biết tìm nàng chốn nao?”
“Nếu đã như vậy, ta còn cần cuộc sống ‘phá kén chui ra’ vô vị này để làm gì? Thà dùng một cỗ áo quan, một manh vải lụa để người khác đem đi chôn cho xong!”
*
Hách Liên Tranh – Tri Vi
“Tri Vi, ta vẫn luôn đứng đợi tại chốn này, nàng không qua bên đây, cũng không cho ta bước sang bên đấy, vậy thì ta sẽ mãi chờ nàng ở nơi này. Chỉ mong nàng nhớ rằng, những lúc mệt mỏi, hãy lùi một bước, quay đầu ngoảnh lại, sẽ thấy ta luôn đứng đợi nàng.”
* Một thước = 33,3 cm
*Một thước ba thốn: 1 thước ba thốn = 43,33333 cm
* Cổ Tự: hay còn gọi là Tiên Phong Tự (đầu thời Minh), dựng dưới vách đá núi Nga Mi tỉnh Tứ Xuyên.