Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Hoàng Thượng, Có Gan Một Mình Đấu Bản Cung?
  3. Chương 17: Chap 20-21
Trước /300 Sau

Hoàng Thượng, Có Gan Một Mình Đấu Bản Cung?

Chương 17: Chap 20-21

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Spoiler “Ân, quả nhiên có phù dung chi tư.” Hắn quan sát một phen, “Ngươi tên gì?”

“Dân nữ Thôi Bích Ảnh.”

“Nga ~” Quân Khanh Vũ ý vị thâm trường cười cười, “Phụ thân ngươi là Giang Nam thương nhân buôn bán tơ lụa lớn nhất, có được một nữ nhi như ngươi, cũng thực hảo phúc khí.”

Nói xong, hắn lại đi tới trước mặt nữ tử kế tiếp, cũng tựa như chọn vật phẩm mà quan sát một phen.

A Cửu đem tất cả nhìn ở trong mắt, nghĩ đến trước khi tiến cung đã nghe nói hoàng đế là kẻ túng – tình – dục – sắc. Lần này xem ra có thể sáng tỏ.

Cảm giác được Quân Khanh Vũ đang hướng chính mình đi tới, nàng liền thu hồi ánh mắt, giả ý nhìn dưới mặt đất.

“Lúc trước, ma ma không dạy ngươi quy củ trong cung?”

Thanh âm lãnh trào thình lình từ đỉnh đầu vang xuống, A Cửu sửng sốt, lúc này mới nhớ tới nhất định phải hai tay chồng lên nhau, trán đặt ở phía trên.

Mà nghĩ đến động tác này, lưng nàng theo bản năng lại thẳng lên.

Quá khứ ở cô nhi viện, lúc ăn xin, ký ức khuất nhục chậm rãi hiện lên…

Động tác rất nhỏ này rõ ràng đã rơi vào mắt Quân Khanh Vũ, hắn nhận được nữ tử này.

Khi vào cửa đã thấy trong đám người có một khuôn mặt tái nhợt, hai mắt song dám nhìn thẳng ánh mắt hắn.

Nữ tử mặc dù cúi đầu, nhưng lưng lại thẳng tắp, có một loại kiên nhẫn cùng quật cường.

“Ngươi tên gì?” Quân Khanh Vũ cúi người, ghé sát vào A Cửu. Thanh âm rất nhẹ, cơ hồ chỉ có nàng nghe thấy, lại ẩn ẩn uy nghiêm đế vương.

“Mai Tư Noãn.”

“Mai Tư Noãn?!” Thanh âm hắn không thể nghe thấy sự kinh ngạc, mắt phượng nhíu lại, sau đó không chút suy nghĩ dùng ngón tay tuyệt trần xinh đẹp nâng cằm A Cửu, tỉ mỉ quan sát nàng.

Động tác này, khiến Thập Nhị Vương gia, Thừa tướng, thậm chí cả Cảnh Nhất Bích đều cả kinh.

Thái hậu từ vị trí đứng lên, xuyên thấu qua bức rèm che, nhìn tất cả những gì phát sinh phía dưới.

Mười mấy nữ tử đi qua, Quân Khanh Vũ cúi người nhưng đều giữ khoảng cách. Mà lúc này, hắn thế nhưng nâng lên khuôn mặt tú nữ.

Ai cũng biết hoàng đế tính cách khác người, chán ghét bị người khác đụng chạm, chớ nói chi là muốn chủ động chạm vào một người chưa từng gặp mặt.

“Ngươi nói, ngươi là Mai Tư Noãn?”

“Đúng vậy.” A Cửu đón nhận ánh mắt chất vấn của hắn.

“Nga.” Mắt phượng mị thành sự thâm thúy, hắn nhớ tới hôm qua nàng đối với Cảnh Nhất Bích nói qua câu nói kia: Không người nào là kẻ hèn hạ. Bắt người ta quỳ xuống cúi đầu, giẫm trên lưng người ta, không phải là cách thể hiện sự tôn quý của mình, cũng như khiến người ta phục tùng.

“Ngươi đã là Mai Tư Noãn, kia, ngươi biết viết thơ sao?” Hắn lại lần nữa ghé sát, khuôn mặt đẹp cùng nàng chỉ cách có một chút, thậm chí có thể cảm giác được hắn lúc nói chuyện mang theo hương khí long diên thổi trên mặt nàng. Không có mùi dược.

Mà ngón tay hắn sạch sẽ thon dài, càng ái muội rơi vào môi nàng.

“Không.” Nàng tính toán tránh, lại bị hắn nắm lại.

“Vậy ngươi biết hát sao?”

Ngón tay bắt đầu vẽ trên môi nàng.

Quân Khanh Vũ, ở trước mặt khó dễ nàng! Chẳng lẽ bởi vì vừa nãy nàng không quỳ?!

A Cửu trong lòng hung ác mắng, mắt nhìn về phía Cảnh Nhất Bích cách đó không xa, ở đối phương nhìn thấy một tia thương hại.

“Không.”

“Nga.” Hắn theo ánh mắt nàng nhìn, cũng thấy được Cảnh Nhất Bích, trong tay không khỏi dùng sức. Bên môi cười trở nên tà ác hơn, “Vậy ngươi biết đánh đàn, khiêu vũ sao?”

“Không.”

“Phải không?” Quân Khanh Vũ châm biếm, “Quân quốc Tam đại mỹ nhân, người người đều biết, chỉ có Mai Tư Noãn cầm kỳ thư họa, ca vũ từ phú mọi thứ tinh thông, dung mạo thanh tú tuyệt mỹ, có thể nói là đệ nhất thiên hạ tài nữ.”

“Mà ngươi, thế nhưng trước sau đều nói không.” Ngón tay chậm rãi xoa mặt nàng, “Lại xem gương mặt, chỗ nào cân xứng được với thanh tú tuyệt mỹ? Nữ nhân của trẫm ai ai cũng khuynh quốc khuynh thành, mà ngươi…”

Đáy mắt hắn hơn một tia chán ghét, “Có tư cách cùng Vinh quý phi xưng là mỹ nhân sao? Ta xem cung nữ tạp dịch đêm hương, đều đẹp hơn ngươi gấp mười lần.”

Ngón tay rốt cuộc cũng thả mặt nàng ra. Mà nàng, trên chiếc cằm trắng nõn đã có vết tay.

Ẩn chỉ vết.

“Mai Tư Noãn, ngươi đúng là nữ nhân xấu nhất trẫm từng gặp.”

Lời vừa nói, tú nữ bên cạnh mặc dù không dám cười, thế nhưng Thập Nhị vương gia cùng Tả Thừa tướng trên mặt đã có ý vị thâm trường tiếu ý.

Ngày mai, tin tức Mai Tư Noãn là xấu nữ sợ rằng sẽ truyền khắp toàn bộ Quân quốc, thậm chí là lục quốc.

Mà duy một người, trong mắt không có sự cười nhạo.

Cặp mắt kia vẫn như vậy tĩnh lặng nhìn nàng, mộng như nhau lam nhạt, thủy như nhau lệ chí.

A Cửu trên mặt không có biểu tình gì, không có phẫn nộ, cũng không có nịnh hót cười.

Lúc trước làm sát thủ, chỉ có một người mới có thể xứng đáng khiến nàng để tâm.

Mà ngẩng đầu nhìn yêu nghiệt tà ác Quân Khanh Vũ —— hắn còn chưa đủ để ảnh hưởng tới tâm tình nàng.

Ánh mắt nàng không đau khổ cũng không vui, Quân Khanh Vũ bị A Cửu nhìn thẳng, tựa hồ thấy hơi bực bội, “Ánh mắt ngươi nhìn nam nhân đều như thế sao? Thật không biết ngươi làm thế nào mà được tiến cung.”

“Dân nữ chỉ là phụng chỉ vào cung.”

A Cửu cũng không vội, liễm mày chậm rãi nói.

Quân Khanh Vũ đang xoay người muốn đi nhưng lại kinh ngạc dừng lại nhìn Mai Tư Noãn.

Kỳ thực Mai Tư Noãn ở xa biên vực, lần này vào cung thế nhân đều biết, là hoàng đế bổ nhiệm nàng vào cung .

Cảnh Nhất Bích thổi phù một tiếng nhịn không được bật cười, ánh mắt nhìn A Cửu, đảo qua một tia khen ngợi.

Quân Khanh Vũ sửng sốt chốc lát mới tỉnh ngộ chuyện mình lấy đá tự đập chân. Bất quá cũng rất nhanh vừa cười, vừa ưu nhã hồi long ỷ.

Ánh mắt lúc xoay người kia, lại dẫn theo một phần cảnh cáo.

A Cửu trong lòng đột nhiên có chút bất an, cảm thấy hoàng đế này sẽ không như thế bỏ qua.

“Hoàng thượng, ý người như thế nào?”

Thái hậu theo tiếng mà đến.

Hoàng thượng đăng cơ hai năm, mười sáu tuổi tuyển phi, bây giờ ba năm trôi qua, trong cung còn không người có bất kỳ con nối dõi nào.

“Ân.” Quân Khanh Vũ nheo mắt, lại lần nữa đảo qua mọi người, “Trẫm nhìn, ngoại trừ Mai Tư Noãn, những nữ tử này cũng được.”

Quảng cáo
Trước /300 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Vợ Yêu Ngọt Ngào Của Sếp Tổng

Copyright © 2022 - MTruyện.net