Mạnh Phất là phu nhân của Tuyên Bình Hầu, nàng lo liệu việc nhà, hiếu kính song thân, còn phải quản lý chuyện tranh giành tình cảm hậu viện của mấy tiểu thiếp cho hắn. Tất cả những việc của một phu nhân hầu phủ nên làm, nàng đều làm tốt, nhưng trước sau vẫn không được phu quân sủng ái.
Mạnh Phất không yêu Tuyên Bình Hầu, nên cũng không thương tâm, nàng có dự cảm rằng cả đời này nàng sẽ sống cuộc đời bình lặng như nước thế này, cho đến một ngày, nàng bỗng nhiên tỉnh dậy, có người ở bên tai nàng gọi nàng bệ hạ.
- ---
Cung nhân và các quan lại cảm thấy bệ hạ của bọn họ đã thay đổi, trước nay hắn vừa mở miệng là có thể mắng bọn họ đến đau đầu, hiện giờ lại nhìn bọn họ ấm áp như gió xuân, còn quan tâm bọn họ có đói bụng không, khát nước không.
Được! Ta còn có thể dốc sức vì bệ hạ thêm trăm năm nữa!
Tuyên Bình Hầu cảm thấy phu nhân mình thay đổi, trước nay nàng hiền lương thục đức, ôn nhu rộng lượng, hiện tại nàng giống như pháo trúc, động một chút liền nổ, ngày hôm qua nàng mắng tiểu thiếp hắn sủng ái nhất phát khóc, hôm nay còn đá hắn lăn xuống hồ.
- ----
Khi Tuyên Bình Hầu cùng Mạnh Phất hòa li, hắn tin nữ nhân này sớm muộn cũng có ngày hối hận, trong kinh thành này, ai nhà cao cửa rộng lại muốn một nữ nhân từng gả cho người chứ.