Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Edit: Pi sà Nguyệt
Thi Ân quay đầu nhìn Ivan rồi hỏi mọi người trong hệ thóng: “Nếu tôi ăn người quản lý Trung tâm này
thì có thể kế thừa toàn bộ học viên của ông ta không nhỉ? Đường tắt này cũng hay á!”
Tengu: “! Còn có kiểu đường tắt này à?”
Ivan: “Ân Ân, không được đâu! Con đến xin lỗi mà, con làm thế là làm nhục giấc mơ Học viện Phản
diện của cha con đấy!”
Thi Ân: “Được rồi, tôi chỉ hỏi chơi thôi, chắc kèo ông ta dở lắm!” Ivan: “….”
Người quản lý Trung tâm Phản diện Hoàng gia đập bàn đòi gọi bảo vệ vào bắt Thi Ân, ông ta bảo muốn
báo cho tổ chức Phản diện để tổ chức giám sát cô!
Ivan đưa tay lên, cửa phòng đóng lại cái rầm, ông đi tới đẩy Thi Ân ra sau để bảo vệ rồi lễ phép
gật đầu nói với quản lý, “Chào ngài, tôi là người giám hộ của Thi Ân, tôi thay mặt con bé xin lỗi
ngài vì con bé đã ăn học viên của ngài.
Nhưng con bé không chủ động ra tay mà do học viên của ngài
chủ động đến tìm con bé để gây chuyện, còn bảo ‘Cô giỏi thì thử chút xem’ nên con bé mới kích động
làm theo.” Ông khách khí, nói chuyện có bằng chứng rõ ràng, “Mặc dù báo lên tổ chức cũng không thể
trách con bé được, vấn đề của con bé là không hiểu kỹ năng nên thử ăn môt chút, sau đó không thể
điều khiển kỹ năng để nhả học viên kia ra được, đợi đến khi con bé điều khiển được kỹ năng thì sẽ
nôn ra học viên của ngài.
Tôi nghĩ rằng nếu báo cho tổ chức thì đến 80% là lỗi của học viên bên
Trung tâm của ngài, ngài thấy sao?”
Thi Ân ngạc nhiên vô cùng, cô không ngờ chú Ivan có thể đổi trắng thay đen được như vậy! Hay lắm!
Người quản lý cũng bối rối, ông nghe hiểu được những lời này nhưng kết hợp lại… có chút không hiểu
á, sao lỗi lại của học viên ông rồi? Còn bảo ông đợi một thời gian nữa là có thể nôn ra học viên đã
bị ăn?
“Theo tôi nghĩ, một khi tổ chức tham gia kiểm tra thì trung tâm cũng phải kết hợp để làm kiểm tra,
tạm thời không thể kinh doanh được và dẫn đến việc tổn thất cho trung tâm của ngài.” Ivan đi tới
trước bàn làm việc, ngón tay trắng xám của ông đè lại bàn tay đang bấm điện thoại của ông ta, “Tôi
đề nghị ngài nên lựa chọn phương án ít tổn hại nhất, chấp nhận lời xin lỗi và chấp nhận đề nghị bồi
thường của cô bé, hoàn toàn không gây ra bất cứ tổn thất nặng nề nào cho ngài cả.”
Đáng cmn tin quá!
Thi Ân không hề keo kiệt mà khen ngợi trong hệ thống: “Chú Ivan, hôm nay chú là cha con!”
Tengu: “….
Hiệu trưởng, liêm sỉ của cô đi đâu hết ròi?”
Ivan: “Đừng nói bậy, không được ăn thịt học viên của người ta nữa, cũng không được có suy nghĩ ăn
thịt người quản lý của trung tâm này.” Ông sợ Thi Ân nổi giận rồi ăn ông quản lý này thôi!
Thi Ân: “Không ăn, không ăn.” Ra ngoài ăn người có năng lực thì hay hơn.
Người quản lý bị câu nói của Ivan thuyết phục, ông ta im lặng suy nghĩ cảm thấy khá đúng, ăn thì ăn
rồi, đợi qua thời gian nữa có thể điều khiển kỹ năng thì phun ra cũng được….
Còn có thể kiếm một ít
tiền bồi thường, huống chi ông còn chả biết học viên kia là ai?
Ông lạnh mặt hừ một tiếng, làm bộ mắng Thi Ân hai câu, làm phản diện cũng có quy tắc chứ bộ, mặc dù
con nhỏ tuổi nhưng không được lấy cớ để phạm pháp, “Các ông muốn bồi thường thế nào?”
Thi Ân đi thẳng vào vấn đề, “Ông giao nhiệm vụ khó nhất và có tiền công cao nhất của Trung tâm ra
cho chúng tôi, tôi sẽ làm giúp trung tâm ông, sau đó mỗi bên một nửa, vừa có thể giải quyết nhiệm
vụ ở trung tâm các ông còn có thể giúp ông kiếm tiền, bồi thường này hợp lý chưa?”
Ông nghĩ một lát, cảm thấy khá hợp lý, trung tâm bọn ông có một nhiệm vụ không ai hoàn thành được,
ba học viên cao cấp đi làm nhưng đều thất bại hết, nhiệm vụ này cứ để mãi trong bảng nhiệm vụ như
vậy sẽ làm ảnh hưởng điểm danh vọng của trung tâm, nếu cô gái này nhận nhiệm vụ này vừa giải quyết
được phiền phức của trung tâm còn kiếm ít tiền về nữa.
“Có một nhiệm vụ sáu sao.” Người quản lý đánh giá cô một lát, “Nhưng cô chắc mình làm được chứ?
Điểm danh vọng phản diện của cô bao nhiêu? Có thuộc tính sợ hãi không? Nhiệm vụ này rất khó làm, ba
nhân vật phản diện trước kia của tôi có hơn mười vạn điểm giá trị danh vọng còn không hoàn thành
được.”
Mắt Thi Ân sáng lên, sáu sao thì tốt rồi, độ khó càng cao thì càng tốt, “Tốt, nếu như tôi không làm
được nhiệm vụ này thì tôi sẽ đền toàn bộ tiền thuê cho ông.”
Mắt người quản lý cũng sáng lên, “Cô gái nhỏ, làm phản diện không được nói dối.” Ông bảo Thi Ân và
Ivan ngồi xuống, bắt đầu nói nhiệm vụ này cho hai người.
Nhiệm vụ này vốn chỉ có độ khó bốn sao thôi nhưng không ngờ lại khó làm vô cùng, ba học viên cao
cấp của ông đã làm rồi nhưng đều thất bại, nhiệm vụ bị đẩy lên độ khó sáu sao, tiền thuê cũng cao
gấp đôi, bây giờ đã có giá thuê là 6 triệu.
Thi Ân liếc nhìn Ivan, số tiền thuê này có đủ để sửa lại học viện không? “Thuộc tính nhiệm vụ là gì
mà khó làm thế?” Ivan cẩn thận hỏi, “Thuộc tính sợ hãi hả?”
“Thuộc tính ngược tra và thuộc tính sợ hãi.” Người quản lý nhìn Thi Ân, “Nhưng trong nhiệm vụ này
là cô chịu ngược, cô sẽ nhập vào tra nữ.”
“Nhiệm vụ tra nữ?” Thi Ân lần đầu nghe tới nhiệm vụ như này, trước kia cô chỉ nghe việc đi vào
ngược tra báo thù thôi, bây giờ cô đi chịu ngược hả?
Người quản lý gửi thông tin nhiệm vụ cho Thi Ân, “Cô đọc cho kỹ…” Nói chưa xong thì hệ thống báo
một tiếng: Nhiệm vụ ngài tuyên bố [Nữ đế bệnh yêu cặn bã cấp đế quốc] đã bị hiệu trưởng Học viện
Phản diện Thi Ân nhận.
Ông ta ngạc nhiên nhìn Thi Ân, “Cô là hiệu trưởng Học viện Phản diện à??” Kẻ
địch cạnh tranh của Trung tâm ông!
“Ông không biết à?” Thi Ân ngạc nhiên nhìn ông ta, “Ngay cả ai ăn học viên của ông cũng không biết
á? Xem ra cậu học viên này không có cảm giác tồn tại tí nào nhỉ?”
Tâm trạng của ông ta khá phức tạp, ông ta vừa cho kẻ địch một nhiệm vụ nhưng nghĩ lại, nhiệm vụ này
khó như vậy, chưa chắc cô đã hoàn thành, một khi không làm được nhiệm vụ này thì nó sẽ trở thành
thành tích thất bại của Học viện Phản diện! Tốt lắm, tốt lắm!
Thi Ân mở ra kiểm tra nhiệm vụ —–
Thể loại nhiệm vụ: Ngược tra + thuộc tính sợ hãi (để đạt dược hiệu quả bệnh yêu).
Yêu cầu: Nhân vật phản diện có thuộc tính cặn bã và sợ hãi (ưu tiên phái nữ).
Độ khó: Sáu sao.
Phần thưởng: Tiền thuê 6 triệu, tăng thuộc tính sợ hãi, danh vọng nhân vật phản diện và thuộc tính
cặn bã (có khen thưởng ẩn).
Mục tiêu nhiệm vụ: Xuyên vào thế giới xuyên nhanh, đóng vai nữ đế cặn bã của thế giới gốc, hoàn
thành yêu cầu ‘bệnh yêu’ làm nam chính yêu nữ đế, sau bị nữ đế phản bội rồi kết hợp với nam chính
xuyên nhanh ngược tra hợp lý, hoàn thành nhiệm vụ ngược tra của nam chính xuyên nhanh.
Yêu cầu thêm
— Kết thúc HE.
Kết thúc HE? Nghĩa là muốn kết thúc hài hòa viên mãn ấy hả?
Yêu cầu nhiệm vụ này không phải trở thành nữ đế cặn bã, yêu trước rồi ngược nam chính à? Sau đó còn
phản bội nhau rồi để nam chính xuyên nhanh nhập vào thân thể nam chính hành nữ đế, ngược lại nữ đế
à? Nhưng nếu đã thế thì sao còn đòi có kết thúc viên mãn nữa vậy?
Khó thật đấy, trước giờ chỉ có hành cặn bã xong mới HE được, bây giờ nữ đế là người cặn bã, nam
chính xuyên nhanh kia có bị dở hơi đâu mà yêu đương hả trời?
“Thế giới xuyên nhanh à?” Ivan cau mày nhìn nhiệm vụ, “Còn là thế giới xuyên nhanh với góc nhìn của
nam chính, thế giới này không phải là ngược cặn bã vả mặt nhau à?”
“Đúng thế.” Quản lý thở dài, “Lúc trước ba nhân vật phản diện cấp cao của tôi rất tự tin, nghĩ là
mình có thể khiến nam chính xuyên nhanh yêu bọn họ, hành bọn họ vài phát là ổn vì bọn họ cũng đã
làm không ít nhiệm vụ xuyên nhanh như vậy, chưa từng thất bại bao giờ, ai ngờ nam chính xuyên nhanh
kia lạnh lùng vô cùng, hắn không động lòng mà ba người kia lại rung động, kết quả bị ngược bị vả
mặt sống đi chết lại, cuối cùng còn bị nam chính
xuyên nhanh phá hủy đế quốc, hủy mọi thứ rồi trở thành một nữ đế làm mất nước bị mọi người thoái
mạ, sau đó bị hành đến chết với kết thúc BE.”
“Ba nữ phản diện cao cấp đều yêu nam chính xuyên nhanh kia á?” Ivan ngạc nhiên vô cùng.
Người quản lý nhìn ông với ánh mắt phức tạp, “Không, hai nữ phản diện một nam phản diện.”
Gương mặt Ivan trở nên khá vi diệu, ông không biết nói gì nên đành im lặng nói, “Cái này cũng lợi
hại lắm rồi….”
“Nhiệm vụ này là do nữ đế yêu cầu nhỉ?” Thi Ân không hứng thú với nam chính xuyên nhanh, cô nói,
“Tôi đoán vị nam chính xuyên nhanh này là người của Liên minh Chính phái, người bình thường không
có kỹ thuật như vậy đâu, nhưng Liên minh Chính phái thì khá chuyên nghiệp, có lẽ bọn họ đến làm
nhiệm vụ thay nam chính, đến để ngược nữ đế thay nam chính thật sự.”
Người quản lý nhìn cô ngạc nhiên, “Cô gái nhỏ cũng biết tổ chức Liên minh Chính phái này à? Nghe có
vẻ như cô khá hiểu tổ chức này nhỉ?”
Ivan nghĩ thầm, không chỉ hiểu biết không đâu, con nhóc này còn đang yêu đương với thành viên cao
cấp của tổ chức kia nữa kìa!
“Chúng tôi cũng từng đoán thế nhưng không rõ chân tướng lắm.” Người quản lý gật đầu, “Nhiệm vụ này
do nữ đế yêu cầu, cô ấy bị hành nhiều lần quá… chịu không nổi nhưng nam chính kia bảo muốn hành cổ
đủ bảy lần mới chịu bỏ qua, bởi vì cô ấy gạt hắn bảy lần, cô ấy bị ngược hai lần đã không muốn bị
ngược nữa rồi.” Ông nghĩ đến một điểm quan trọng, “Đúng rồi, thế giới này là một thế giới trong
sách, bối cảnh khá đặc thù, mặc dù vẫn phân giới tính là nam nữ nhưng người trong thế giới này
trước mười tám không có giới tính, sau mười tám mới dựa theo mong muốn và xu hướng tình dục của bọn
họ để lựa chọn làm nam hoặc nữ, nó khá giống như giao nhân [1] vậy.”
[1] Giao nhân là loại sinh vật mình người đuôi cá, là sinh vật thần bí trong truyền thuyết.
Giao
nhân khác với nàng tiên cá, có thể phân biệt hai loại này từ bên ngoài.
Nàng tiên cá là người cá
xinh đẹp, chủ yếu là giống cá, hiền
lành không nói được.
Giao nhân thì ác tính, có thể ngâm xướng mê hoặc lòng người.
Thi Ân khá thích thú, “Ông nói người ở thế giới này có thể chọn làm nam hoặc nữ vào năm mười tám
tuổi à?”
“Đúng, phần lớn bọn họ cả đời chỉ được chọn giới tính một lần vào năm mười tám tuổi.” Người quản lý
giải thích, “Nhưng nữ đế có một nhóm nhân viên nghiên cứu khoa học, nghiên cứu được thuốc đổi giới
tính lần thứ hai nhưng nó cực nguy hiểm, rất đắt nên chỉ có mỗi nữ đế có thể dùng được nó.” Ông ta
uống một ngụm trà đáp.
“Okay.” Thi Ân liếc nhìn nội dung của nhiệm vụ một lượt, đứng dậy, “Tôi đi làm nhiệm vụ.”
“Nhanh thế à?” Người quản lý ngạc nhiên nói, “Cô… cô không cần gặp ba người thất bại để hỏi kinh
nghiệm à? Chúng tôi đã làm một bản tổng kết.” “Hỏi han kinh nghiệm thất bại làm gì?” Thi Ân nói,
“Tôi không cần.”
Nhưng người quản lý không yên tâm, ông đưa tài liệu tổng kết kia cho cô, nhét xong thì hối hận, đây
là kẻ địch của ông mà, ông nên để cô gái này thất bại mới đúng chớ!
===================
Thi Ân và Ivan trở lại Học viện Phản diện, cô lướt nhìn tài liệu mà người quản lý kia đưa cho mình,
có lẽ do nữ đế thật sự quá cặn bã nên nội dung cũng rất máu chó.
Nữ đế thật sự gặp nam chính vào lúc sắp tròn mười tám tuổi, mà nam chính lúc đó đã hai mươi tổi
rồi, hắn có một người bạn gái.
Nữ đế cũng yêu hắn vì thế đã chọn làm phái nữ vào ngày thành niên, đồng thời còn cho hắn mọi thứ
tốt nhất có thể, theo đuổi hắn làm trời đất cũng phải cảm động.
Hắn cũng bị nữ đế làm cảm động và yêu nữ đế, muốn cưới nữ đế làm đế hậu cũng như sinh con, lúc hai
người ở bên nhau, hắn quyết định tiêm thuốc với nữ đế và nhận lấy bộ phận sinh dục của nữ tính để
sinh con cho nữ đế.
Chuyện này rất cảm động, ai ngờ khi hắn tiêm thuốc xong, chịu mọi đau đớn sau khi tiêm thuốc thì
ánh trăng trong lòng nữ đế xuất hiện!
Hóa ra nữ đến yêu hắn như vậy là vì hắn giống vị tướng quân mà nữ đế từng yêu thầm, hắn luôn bị nữ
đế xem là thế thân của vị tướng quân kia.
Mà sau khi tướng quân kia xuất hiện, người thế thân như hắn không còn giá trị nào nữ, nữ đế cho hắn
số tiền lớn rồi thả hắn đi, bảo là cho hắn tự do để hắn theo đuổi giấc mơ của mình.
Nhưng máu chó hơn là lúc hắn rời đi, hắn phát hiện mình đã mang thai!
“Trời ạ, đây là tình tiết máu chó gì vậy nè!” Thi Ân chà tay khen ngợi, “Tôi sống lâu vậy vẫn luôn
hi vọng sự bình đẳng của nam nữ là đàn ông cũng sinh con được! Không ngờ đến giấc mơ đấy đã được
hoàn thành trong quyển sách này.”
Ivan chảy mồ hôi không dứt, “Cái này… cái này không ổn, thế giới này nhiều giả thiết hoang tưởng
quá.”
“Có gì không ổn chứ? Đàn ông và phụ nữ đều có thể sinh con thì mới bình đẳng chứ.” Thi Ân nói, “Tôi
cảm thấy rất tốt.” Cô nhìn tài liệu của ba người thất bại kia, tất cả đều động lòng rồi chấp nhận
sinh con, sau đó bị nam chính xuyên nhanh hành chết mịa.
“Nhiệm vụ này tôi tự làm.” Thi Ân nói, “Tôi thích làm nữ cặn bã nhất.” Ivan: “?”
Vừa hay Đắc Kỷ cũng lên tiếng trong hệ thống, “Cô chủ, đã xong rồi.” Thi Ân: “Nhanh vậy à?”
Đắc Kỷ: “Đương nhiên, chút chuyện nhỏ.
Tôi nói sau khi cậu ta tham gia vào thế giới phản diện thì
có thể giúp cậu ta kiếm được tin của cố chủ Lục
Mạn trong tài liệu khách hàng, cậu ta muốn gặp lại Lục Mạn một lần, cậu ta không ngờ mình đã làm
Lục Mạn tổn thương như thế.”
Tengu: “A, loại trai cặn bã lại cho mình thâm tình này đúng là không có ý thức chút nào.”
Đắc Kỷ: “Nhưng tôi lại thích loại đàn ông này á, tôi muốn phát triển tình cảm với cậu ta.
Cô chủ,
mau tới kết nối cậu ta.”
Thi Ân: “Tôi tới ngay.”
Thi Ân nói với Ivan: “Lần này để Lâm Huân này đi làm nhiệm vụ chung với tôi với thân phận người
giám sát, để cậu ta làm ánh trăng sáng của nữ đế rất hợp.”
Ivan: “Hai người các con thôi hả? Không có người lớn thì chú không yên tâm.”
Thi Ân đành phải xin thêm một tấm thẻ xanh cho Ivan để ổng có thể lén đến thế giới kia, như này
Ivan mới chịu đồng ý.
Thi Ân vội chạy đến thế giới của Lâm Huân, nhanh chóng kết nối Lâm Huân với hệ thống sau đó thấy
tên của hắn trên bảng kết nối nhân vật phản diện của mình, lúc này mới cảm thấy thành công.
Nhiệm vụ học viện trong hệ thống của cô cũng thể hiện — Nhiệm vụ thứ hai: Sửa lại học viên, thuê
giáo viên (Đã hoàn thành).
Sau đó nhiệm vụ mới xuất hiện — Nhiệm vụ thứ ba: Kinh doanh lại học viện, tuyển sinh (Thời hạn: 3
tháng).
Lâm Huân lần đầu được tham gia vào hệ thống tổ chức kỳ lạ như vậy, lúng túng chào hỏi mọi người
trên hệ thống thì bị Đắc Kỷ đùa giỡn.
Thi Ân nói: “Sau này mọi người đều là đồng nghiệp, không cần ngại gì hết.
Lâm Huân, anh đi làm
nhiệm vụ với tôi.”
Lâm Huân ngạc nhiên: “Nhân vật phản diện cũng phải làm nhiệm vụ à?” Thi Ân: “Đương nhiên, nhân vật
phản diện không phải tự phong đâu, phải làm chút chuyện của nhân vật phản diện nên làm chứ.”
Lâm Huân: “Này… Tôi nên làm sao? Tôi không có kinh nghiệm gì cả.” Thi Ân: “Không sao, đi theo tôi
là được, tôi sẽ hướng dẫn anh.”
Thi Ân móc thẻ xanh vứt xuống mặt đất, cánh cửa màu xanh lục xuất hiện trước mặt cô lần nữa, cô đẩy
cửa bước vào thế giới mới — Thế giới Nữ đế.
Nhân vật phản diện bọn họ không thể lựa chọn thời gian và tình tiết của nhiệm vụ khi đến thế giới
nên chỉ có thể login bị động theo yêu cầu của nam chính xuyên nhanh, nói chung họ là người phục vụ
của nam nữ chính á.
=======================
Lúc Thi Ân nhập vào cơ thể nữ đế thì nhận được gợi ý từ hệ thống: Lần này là lần bị hành thứ 6 của
nữ đế, xin hãy cố gắng.
Thi Ân mở mắt ra thì nghe có người nhỏ giọng nói, “Bệ hạ, mời ngài thay đồ, thủ tướng đại nhân đang
ở ngoài đợi ngài cùng đi vào buổi lễ trao giải ở Học viện Quân Hoàng để trao huân chương cho những
người ưu tú.”
Ồ?
Thi Ân nhìn người đó một cái, là một cô hầu xinh xắn chuyên hầu hạ cô, cô ta mặc quần áo cho cô, cô
dựa vào chút ký ức sẵn có của nữ đế nghĩ một lát, thời gian này là lần đầu nữ đế và nam chính gặp
nhau.
Vào hôm nay, trong buổi trao huân chương cho các học viên ưu tú của học viên ba năm một lần, đồng
thời những học viên ưu tú này sẽ được giới thiệu vào quân đội để làm việc, nam chính Bạch Vũ của
chúng ta là người ưu tú nhất trong khóa này, hắn vốn nên tham gia vào quân đội rồi phấn đấu vì giấc
mộng vì đế quốc chứ không nên bị nữ đế yêu trúng vì có bề ngoài giống với ánh trăng sáng của nữ đế
trong buổi trao huân chương này.
Sau này nữ đế sẽ bắt đầu theo đuổi một cách điên cuồng — Lúc trao huân chương có ý thử thách hắn,
thử thách là môn bắn súng do ánh trăng sáng của nữ đế dạy cho nữ đế.
Nữ đế và hắn cùng nhau để một lông chim trên vai, hai người đứng cách nhau hơn trăm mét rồi bắn
cùng lúc, ai bắn trúng lông chim của đối phương thì thắng.
Người thắng có quyền yêu cầu người thua làm một chuyện.
Trong nội dung kịch bản thì nữ đế thắng, cô ở trước mặt mọi người yêu cầu: Trước khi cô thành niên
thì Bạch Vũ không được quen bất cứ ai, cô mong Bạch Vũ đợi đến khi cô trở thành cô gái.
Mà nam chính xuyên nhanh thì không giống nhau, lần này hắn thắng nữ đế và yêu cầu: Mong nữ đế nhớ
kỹ tên hắn — Bạch Vũ, hắn không phải là thế thân của ai cả.
Chiêu này thật sự rất hiệu quả, nữ đế thật sự nhớ kỹ tên hắn.
Thi Ân mặc chính trang đi ra khỏi cung điện của mình, liếc mắt nhìn thủ tướng của cô ở nơi hành
lang.
Thủ tướng mặc quân trang màu bạc, trong tay là một chiếc mũ quân đội, quay đầu nhìn cô rồi mỉm cười
đưa tay ra, “Bệ hạ của tôi, hãy để tôi trở thành người bảo vệ của ngài hôm nay.”
Thi Ân nhìn một ít tóc bạc và con ngươi màu đỏ của ông dưới mái tóc đen kia, cô biết đây là Ivan.
Cô cầm tay ông nói nhỏ, “Chú Ivan mặc quân trai đẹp trai lắm á.”
Ivan cúi đầu cười, nhỏ giọng đáp, “Hiệu trưởng của chúng ta cũng rất giống nữ đế đó.”
Khen ngợi thương mại tuyệt quá!
Thi Ân đi theo Ivan đến nơi gặp nhau lần đầu — Học viện Quân Hoàng.
Cô vừa liếc mắt một cái đã thấy
Bạch Vũ, nam chính luôn là người tài giỏi, nổi bật nhất và cũng đẹp trai nhất đám.
Cô làm theo quy trình của nội dung kịch bản, chú ý hắn một lát rồi yêu cầu thử thách vào lúc trao
huân chương.
Bạch Vũ cúi đầu cười, sáng mắt nhìn cô, “Nếu bệ hạ của thử thách tôi thì hi vọng bệ hạ tha thứ cho
sự thất lễ của tôi.” Nói xong nhỏ giọng nói, “Tôi sẽ không làm ngài bị thương.”
Thi  híp mắt, vừa mới bắt đầu đã thả thính rồi à?
Dưới sự phản đối của các vị tướng lĩnh, Thi Ân quyết định nhét lông chim vào rồi đi xuống sân đứng
cách Bạch Vũ khoảng trăm mét.
Ivan lo lắng hỏi cô trong hệ thống: “Ân Ân, con biết dùng súng à? Con phải cẩn thận đấy.”
Đắc Kỷ cũng kích động: “Livestream đi! Tôi muốn xem cô chủ tán anh giai nam chính này!”
Thi Ân mở chế độ livestream trong hệ thống, cầm súng nói với đám Đắc Kỷ, “Không dám giấu, tôi đã
từng ăn qua…”
Đắc Kỷ: “Một người biết bắn súng?” Ivan: “….”
Thi Ân: “Cái đó cũng không phải, tôi không ăn thịt người, lúc trước vì để thắng game nên tôi đã ăn
một cái máy bắn súng vì nó luôn bắn thắng tôi.” Đắc Kỷ: “…”
Tengu: “….”
Ivan: “… Lần sau không được ăn bậy nữa!”
Sau khi tiếng súng vang lên, Thi Ân lập tức bấm vào kỹ năng bắn súng của mình rồi đưa súng lên nhắm
vào Bạch Vũ ở đối diện với tư thế xinh đẹp —- Cô thấy Bạch Vũ nở nụ cười với cô, sau đó bóp cò một
phát.
Bạch Vũ ở đối diện hét lên rồi ngã gục, viên đạn găm vào tường ở sau lưng, vai của hắn bị bắn thủng
làm máu nhuộm đỏ quần áo, chảy đầy cánh tay….
Hắn bối rối.
Đám Đắc Kỷ trong hệ thống cũng bối rối theo.
Tengu: “???”
Đắc Kỷ: “???”
Ivan: “Ân Ân, con….
Độ chính xác của con không tốt lắm…” Không phải đã ăn máy bắn súng rồi à?
Thi Ân: “Không có, con nhắm vào tay hắn.”
Thi Ân giơ súng ném xuống đất, đi từng bước tới trước mặt hắn rồi cúi đầu nhìn gương mặt trắng bệch
xen lẫn sợ hãi kia, nhỏ giọng nói, “Người duy nhất có thể so tài với tôi trên đời này không phải là
anh.” Cô đưa tay đẩy gương mặt đầy mồ hôi của hắn, hỏi, “Có ai từng nói với anh rằng anh giống một
người lắm không? Anh cũng biết người tôi nói là ai rồi nhỉ? Nếu thế thì hãy làm thế thân của người
đó đi.”
Bạch Vũ sợ ngây người, sao cô có thể… sao cô có thể vừa mới vào màn đã cặn bã như vậy rồi!
Thi Ân cười khinh miệt, cô không tin hành hắn đến chết mà hắn không cầu xin giúp đỡ với tổ chức, cô
muốn Dịch Nhiên đến làm đối thủ của cô, chỉ có Dịch Nhiên mới xứng sánh vai đấu với cô thôi.
Đắc Kỷ cảm thán trong hệ thống: “Má ơi, cô chủ quá cặn bã rồi! Cặn bã làm người ta rung động!”
Tengu: “Cô là M à? Thích bị tra tấn à?”
Ivan ở trên sân khấu nhìn Thi Ân, có chút run trong lòng, Ân Ân… hư như này thì dạy kiểu gì?.