Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Học Viện Pháp Sư - Xử Nữ Thành
  3. Chương 3: Lễ khai giảng
Trước /5 Sau

Học Viện Pháp Sư - Xử Nữ Thành

Chương 3: Lễ khai giảng

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Nghĩa Lộ sau khi biết ác linh ấy là con mình cũng rất giận, tà nhân kia không phải đối thủ của Đông phương võ thần nhanh chóng đại bại. Vì tội phản bội lẫn dẫn người phái khác vào Thiên cung nữ tử thanh lâu ấy bị trục xuất khỏi Thiên giới. Còn ác linh kia được Huyền Ngọc thanh tẩy rồi trả về cho Nghĩa Lộ.

Nghĩa Lộ đặt tên ác linh ấy là Nghĩa Thác và nhận Huyền Ngọc làm nghĩa phụ. Đáng tiết Huyền Ngọc với tính tình chó má mèo ghét chó chê Nghĩa Thác từng thật lòng nói với Tâm Hiên rằng nó gọi Huyền Ngọc hai tiếng "Nghĩa Phụ" cũng là vì ơn cứu giúp ngày đó chứ thật lòng nó không hề thích Huyền Ngọc, một chút cũng không thậm chí có thể nói nó ghét người cha nuôi này

Nghĩa Thát giống cha nó, chỉ ăn chơi, lạc quan yêu đời, mặc kệ ánh mắt dò sét của người ngoài nó cứ thích gì là mặc đấy, ăn gì thì ăn ấy chẳng quan tâm. Nhưng khi Huyền Ngọc xuất hiện thì nó biết bản thân nó phải kiềm chế, phải sống giả tạo, thảo mai cực điểm tới mức kiến nó buồn nôn. Nó ghét nhất là về nhà dịp nghĩ đông vì cả ngày phải đối diện với cái vị hung thần kia. Nên cứ thừa dịp là nó lại chạy về Đông điện chơi bời với người cha chưa lớn kia.

Hai ngày vội vả trôi qua, Liên Đào bị đánh thức bởi một tiếng chim Sơn Ca cất tiếng hót vang bên cửa. Nay là lễ khai giảng.

Một con hổ răng kiếm to lớn lao vung vút trên đường cái của thành Xử Nữ. Nó thắng gấp trước cổng thành nguy nga, bước xuống khỏi con hổ lại chính là tam Minh Hạ quỷ quân bằng hữu chí cốt của Thượng thần Hạ Ly. Theo sau là một thiếu niên độ mười sáu vô cùng nhã nhặn.

Gami vừa trở về ngày hôm qua đã bước ra đón:"Quỷ Quân đại nhân, Minh Đồng công tử"

Thiếu niên ấy tên Minh Đồng Hy Trạch cũng là một phân thân. Tam Minh Hạ nhìn Gami một cái không lạnh không nhạt hỏi:"Hạ Ly đâu rồi?"

Gami cuối đầu:"đang đợi ngài ở phòng riêng"

Tam Minh Hạ không nói hai lời liền sải bước đi. Hy Trạch đưa dây cương hổ cho người trông giữ vừa xong thì một con bạch hổ lại lao xuống, đánh xe lại là Đông Phương Võ Thần Nghĩa Lộ. Ra khỏi xe là Thừa Huyền Ngọc với sắc mặt vô cùng tệ tựa như đã mất vui cùng Nghĩa Thát lao ngay xuống xe rồi bỏ đi chẳng thèm nhìn lấy hai người kia. Nghĩa Thát đi thẳng đến chỗ Hy Trạch hỏi:"huynh cũng mới tới à?"

Hy Trạch liếc nhìn qua Huyền Ngọc đã hiểu ra điều gì mà dè dặt tìm lời:"đệ... Với Thừa tướng quân có gì nữa sao?"

Nghĩa Thát tức giận đến giậm chân:"khốn khiếp cứ bắt ta phải quàn khăn với đeo ngọc bội. Thích thì tự đi mà đeo cứ bắt người khác đeo bằng được"

Bên kia, Huyền Ngọc vẫn còn cầm khăn choàng trong tay, y im lặng một chút không biết y nghĩ gì, rồi y quay sang đưa khăn cho tiểu tư chăm lo cuộc sống hằng ngày của Nghĩa Thát dặn dò gì đó rồi mới rời đi.

Nghĩ Lộ cũng với vẻ mặt không vui vừa đưa họ tới hắn đã vẫy tay tạm biệt với Nghĩa Thát rồi bay lại về trời. Hy Trạch thở dài nói:"Tây Phương tướng quân chỉ muốn chăm sóc đệ thôi"

Nghĩa Thát dậm dậm chân:"nhưng mà y quá phiền, phiền đến khiến đệ phát điên ý"

"Làm gì mới tới đã gây ồn rồi"_ Tâm Hiên bước tới nhìn hai kẻ không bình thường kia.

Hy Trạch nghe giọng y bổng giật nẩy cả mình, đôi mắt vẫn như mặt hồ tĩnh lặn bổng gợn sóng mạnh mẽ. Hắn còn chẳng dám nhìn thẳng vào Tâm Hiên. Tâm Hiên không để ý chuyện đấy lắm vì Hy Trạch không phải mới ngày một ngày hai như thế, cứ đứng trước y là hắn lại căng thẳng như vậy.

Nghĩa Thát lại thống khoái khoát vai Tâm Hiên:"ôi cuối cùng cũng giải thoát, làm lễ xong mình sang phố Thực ăn đi"

Tâm Hiên liếc nhìn y phục phong phanh của Nghĩa Thát mà ho nhẹ:"ngươi không lạnh?"

Nghĩa Thát đánh Tâm Hiên một cái:"đừng bắt chước Nghĩa Phụ ta, không là ta không chơi với ngươi nữa đâu"

"Đinh....Đinh....Đinh"

Ba hồi chuông báo triệu tập vang lên. Tất cả học viên tập trung lại trước hội trường rộng lớn của Xử Nữ thành. Trên đài cao là thân ảnh nam tử bạch y, khoát một tấm áo lông đen dầy. Mái tóc hắn đen nhánh cài trâm hoa, ánh mắt sáng như gương cùng đôi môi khẽ cong lên tựa như lúc nào cũng đang mĩm cười.

Thoạt nhìn qua thật chẳng nhận ra hắn vốn là nam hay nữ chỉ biết hắn quá đẹp. Hắn im lặng đứng đó như một bức tượng được nghệ nhân giỏi nhất khéo léo kì công nặn thành mà kiên nhẫn đứng đợi mọi người tập trung cả lại trong phòng hội trường.

Anh em họ Liên là nhân vật đặt biệt được sắp ngồi ngay hàng ghế trên cùng. Liên Đào nhìn cái vị trên đài kia mãi không chớp mắt, khác với em gái thưởng thức vẻ đẹp, Liên Tuân lại cau mài nhìn người đó tựa như trong rất quen nhưng không nhớ đã gặp ở đâu.

Hình như hắn cũng nhận ra ánh mắt của Liên Tuân nên hắn hạ mắt xuống nhìn cậu trai trẻ khẽ cười với hắn. Trái tim Liên Tuân đập bộp một tiếng rồi vội quay sang hướng khác.

Mọi người đã có mặt đông đủ, người trên đài với cất giọng nói:"niên khoá thứ 32, bản Thượng thật sự rất lấy làm hạnh phúc khi các trò không ngại thời tiết khắc nghiệp phương bắc là lặn lội tới đây. Nhắc lại với các trò đã gặp ta khoá trước và giới thiệu với các trò mới của khoá này. Bản Thượng Triệu Hạ Ly, người toàn quyền quản lý Xử Nữ thành...."

Chữ "Thành" bị lạc giọng, hắn chỉ im lặng một chút rồi mĩm cười tiếp lời:"các trò nếu gặp chuyện gì, rắc rối gì rất hoang nghênh các trò tới làm phiền ta. Còn phần lưu ý cho niên khoá này, mời Chủ Nhiệm Gami lên thay ta"

Gami được gọi tên, y đứng ngay dậy bước lên đài. Tâm Hiên nhìn theo Hạ Ly từ từ đi xuống, hắn một tay ôm ngực một tay bụm miệng ho kịch liệt. Tâm Hiên đứng phắt dậy muốn chạy sang nhưng bị Hoa Sinh Thần kéo ngay xuống lại:"Điện hạ dạo này bị nhiễm hàn, lúc nãy nói nhiều vậy đương nhiên phải ho rồi"

Tâm Hiên vẫn phóng ánh mắt lo lắng qua. Tam Minh Hạ cùng Huyền Ngọc đến bên xem xét Triệu Hạ Ly, lúc sau thấy hắn khoát tay ra hiệu mình không sao rồi khôi phục dáng vẻ tiên phong đạo cốt ngồi lại vào chỗ cũng mình. Lúc này Tâm Hiên với thở nhẹ ra mà tập trung những lời Gami nói

" Như mọi khi chia là bốn tháp nghĩ ngơi do bốn người quản lý sau.

Thứ nhất tháp Sinh: Quản lý là Hoa Sinh Thần là nơi các học viên nghĩ ngơi, tuyệt đối không rời khỏi tháp Sinh sau 11h đêm nếu không muốn chết không toàn thây.

Thứ hai tháp Tử: Quản Lý là Hoa Vô Thần là nơi các quan văn minh giới và tiểu tử thần nghĩ ngơi. Khuyến kích các học viên có ý định về nhà bằng hủ cốt vào tháp này.

Thứ ba tháp Sư: không có quản lý vì đây là nơi các Giáo Sư và Đạo Sĩ dạy học tại thành nghĩ ngơi

Thứ tư tháp Quân: do Lệ Chi quản lý, nơi những người lính trong quân đội Xử Nữ thành nghĩ ngơi

Nói sơ về quy trình học cho các học viên mới. Học viện này chia làm ba cấp:

Cấp 1: võ thuật cơ bản do Lan Tống Yên phụ trách

Cấp 2: lý thuyết cơ bản do Lan Ôn Kỳ phụ trách

Cấp 3: chia môn theo năng lực từng học viên

- thứ nhất là Dược: do y trưởng Hiểu Minh phụ trách

- thứ hai là Kiếm Thuật nâng cao: do Lan Tống Yên phụ trách

- thứ ba là Cầm Đạo và lý thuyết nâng cao: do Lan Ôn Kỳ phụ trách và Minh Đồng Hy Trạch làm trợ giảng

(Nói tới đây đám học viên đều ồ lên nhìn về phía học viên ưu tú nhất kì trước Hy Trạch)

- thứ tư là Đao pháp: do Quỷ Quân Minh Hạ Tri Tình (tam Minh Hạ á mọi người) phụ trách

Nghiêm cấm học viên có hành vi thiếu chuẩn mực đạo đức, vi phạm nội quy, không trêu đùa các quan văn và tiểu tử thần, không khinh rẻ đồng môn...."

Bên dưới Hạ Ly xoa xoa mi tâm:"hắn đi thì thấy thiếu thiếu về một cái là đau đầu"

Tam Minh Hạ nhún vai:"là ngươi lôi hắn về mà tự lãnh đi"

Tri Tình giống như không muốn bàn lâu về Gami liền lảng sang chuyện khác:"ngươi ổn hơn chưa?"

Hạ Ly thở ra một hơi:"ta nuốt máu của mình được ba lần rồi, nếu không phải lúc nãy Huyền Ngọc chạy xuống mang thuốc cho ta thì nãy giờ ta đã nằm bẹp dưới đất rồi, ngươi tin không?"

Tri Tình cau mài:"nội thương của ngươi quá nghiêm trọng, tiểu thúc của ta có tới thăm ngươi không?"

(Tiểu thúc của tam Minh Hạ chính là Minh Vương và là người đã thành thân với Hạ Ly do hôn ước)

Hạ Ly lộ nét mặt hơi sầu não:"ngươi nghĩ sao vậy? Còn lâu ngài mới nhìn tới ta"

Tri Tình nghĩ tới tên khốn Triệu Hạ Ly này cùng tới con chó trung thành Thừa Huyền Ngọc thật giống nhau quả là chủ nào tớ nấy mà. Đều hết lòng vì người mình yêu chẳng tiếc hy sinh mạng sống nhưng nhận lại toàn là lời phủ phàng của đối phương.

Nếu như Nghĩa Lộ là quá vô tâm vô phế thì Minh Vương Bạch Sát lại là kẻ si tình, người hắn yêu thật sự mất đã hơn năm mươi năm thế mà vẫn chưa giây nào hắn quên được người đấy thành ra để chính thất Hạ Ly cứ như vật trang trí xinh đẹp trong hậu cung của hắn vậy

Quảng cáo
Trước /5 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Ngã Gia Sư Huynh, Tuyệt Bất Khả Năng Thị Ngọa Để

Copyright © 2022 - MTruyện.net