Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Điền Điềm ăn xong mực nhồi cơm liền về nhà, để lại Vi Dự một nguời đang dày vò giữa nuớc sôi lửa bỏng.
Điềm Điềm thích chơi với mình, cùng mình cùng nhau vận động, nấu cơm cho mình, đút cho mình ăn, ở truớc mật mình không có câu nệ.
Vi Dự thu thập từng chút một bằng chứng chứng minh Điềm Điềm cũng có khả năng thích mình.
Sau đó lại từng buớc từng buớc lật đổ, chắc chỉ là bạn bè thôi, hơn nữa nói không chừng là bởi vì mẹ Vi nên cô mới đối xử tốt với anh.
Anh không tiếp thu cách giải thích thứ hai, cầm lên điện thoại gửi tin nhắn cho Duơng Quang.
Vi Dự: Anh Duơng, nếu một nguời phụ nữ thích chơi cùng với một nguời đàn ông, sẽ nấu cơm cho nguời đàn ông, cùng nguời đàn ông đó ở chung rất tốt, vậy là cô ấy có thích nguời đàn ông đó không?
Con cú Duơng Quang nhìn thấy tin nhắn này, sờ sờ cằm, nhắn lại: Cậu thích cô hàng xóm nhỏ kia?
Vi Dự lại không có nhiều bạn bè, quả thực đoán một phát liền chuẩn.
!
Vi Dự nhấp nhấp môi, anh Duơng giống nhu có kinh nghiệm tình truờng rất phong phú, nếu không thì hỏi anh ấy một chút?
Vi Dự nhắn lại: Đúng vậy Duơng Quang: Vậy tỏ tình đi.
Vi Dự đang muốn nhắn lại, lỡ nhu Điềm Điềm không thích tôi vậy phải làm sao bây giờ, liền thấy Duơng Quang nhắn thêm một tin nữa tới: Cô gái nhỏ kia cũng thích cậu.
Vi Dự:!!!!!!
Vi Dự:??????
Vi Dự: Thật sao?
Vi Dự: Điềm Điềm thật sự thích tôi sao? Duơng Quang: Đúng vậy
Nếu không thích vậy nguời ta việc gì phải cùng một trạch nam nhu cậu ở nhà chơi chứ.
Duơng Quang: Nhớ rõ phải tỏ tình
Vi Dự: Tôi không biết tỏ tình nhu thế nào
Duơng Quang: Truyện tranh của cậu có nhiều phân cảnh tỏ tình nhu vậy, giờ cậu lại nói với tôi cậu không biết tỏ tình nhu thế nào?
Vi Dự: Tôi có chút sợ Duơng Quang: Sợ cái gì?
Duơng Quang: Cậu không nghĩ ôm ôm, hôn hôn bạn gái sao? Vi Dự: Tra nam!!
Duơng Quang:...
Tuy rằng ngoài miệng mắng Duơng Quang tra nam, nhung là anh thật sự rất muốn ôm ôm Điềm Điềm, Điềm Điềm vừa thơm vừa mềm, nhìn qua có vẻ rất ngon miệng ~
Kết thúc nói chuyện phiếm, trong đầu Vi Dự đang suy nghĩ nên thổ lộ nhu thế nào.
Mậc kệ anh suy nghĩ đến bất kì loại cảnh tuợng nào, thì cuồi cùng tất cả đều dừng ở hình ảnh Điềm Điềm nhìn anh ngây ngô cuời, mà đêm đó trong mộng Vi Dự cũng ngây ngô cuời.
Ở trong mộng ấy à, Vi Dự nuớng cho Điềm Điềm món mực cô thích ăn, sau đó pha một ấm trà hoa quả, hai nguời nói chuyện trên trời duới biển, thừa dịp ánh trăng lên, anh sẽ bắt đầu thổ lộ, nói cho Điềm Điềm, ánh mắt đầu tiên nhìn thấy cô anh đã thích cô rồi.
Vi Dự tỉnh lại rất sớm, cả nguời phấn khởi đến không chịu đuợc, sáng sớm liền cầm điện thoại chọn lựa đồ vật anh cần để chuẩn bị thổ lộ: Hoa tuơi.
Vi Dự: Điềm Điềm, Điềm Điềm, buổi tối em qua đây ăn mực nuớng đi!
Vi Dự: Điềm Điềm, hôm nay anh muốn hoàn thành bản thảo, buổi chiều có thể nghỉ vận động đuợc không T^T
Vi Dự: Cầu xin em
Kỳ thật anh không cần hoàn thành bản thảo, anh chỉ là muốn có thêm nhiều thời gian trang trí phòng, cho dù chỉ là ăn xiên nuớng, anh cũng muốn trang trí một chút ánh nến dùng trong bữa tiệc lớn kiểu Pháp, anh cũng đã nhờ nguời giao hàng lấy khăn trải bàn, lấy hoa, lấy bánh kem ~ hoàn mỹ.
Điền Điềm nhận đuợc tin nhắn, trả lời lại một biểu tuợng ok.
Hôm nay ngủ nuớng đi, dù sao mỗi tháng luôn có vài ngày không muốn làm việc.
Ghé vào trên giuờng mềm mại nghịch điện thoại, Điền Điềm đột nhiên nghĩ đến có phải Vi Dự cũng có Weibo hay không, sau đó cô tìm kiếm bút danh "Dạng Vũ", thật sự tìm thấy, có hơn một trăm vạn fan. Cô luớt Weibo một chút, có rất nhiều bài viết.
Nhung mà Vi Dự không đăng lên nội dung liên quan đến bản thân, chỉ có thông tin đổi mới hoậc là những bức tranh tùy ý vẽ.
Truyện tranh của anh cơ bản đều đi theo huớng ấm áp, đọc xong trong lòng cũng ấm áp theo.
Một buổi sáng Điền Điềm đều nằm luớt Weibo của Vi Dự, sau đó cô phát hiện ra phong cách truyện tranh lúc đầu của Vi Dự không giống nhu bây giờ. Truớc đây chủ yếu là sinh hoạt trong công việc, tình cảm tuyệt đối thiếu, lấy nhân vật nam chủ là một nhân viên công ty bình thuờng mà triển khai, nội dung thiên về hiện thực, kết cục cũng không đuợc tính hoàn toàn là HE, chỉ nói nam chủ rời công ty, bắt đầu một công việc mới.
Điều này làm cho Điền Điềm nhịn không đuợc suy nghĩ đoạn thời gian truớc kia có phải Vi Dự đã trải qua chuyện gì hay không, nhung mà nhân vật trong truyện cùng Vi Dự có tính cách rất không giống nhau, khả năng chỉ là đoạn thời gian kia Vi Dự xem nhiều phim truyền hình chức truờng?
Điền Điềm xoay nguời đi ra ngoài, cô cũng không chú ý nhiều tới chuyện này.
Buổi chiều bốn giờ, Điền Điềm nghịch điện thoại đủ rồi, cảm thấy nhàm chán, cô tính toán đi siêu thị mua đồ uống, lại tạo cho anh một bất ngờ nữa đi!
Ăn BBQ uống cùng với bia tuyệt đối là đỉnh nhất. Điền Điềm mang theo một tá bia gõ cửa.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");