Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Anh còn nhớ rõ các buớc cởi áo lót, truớc tiên anh cởi quần áo Điền Điềm, sau đó cởi bỏ áo lót, đem cô áp ở trên giuờng, miệng hút lấy đầu v* của cô.
Bàn tay tiến tới quần lót, dựa theo trí nhớ, anh đút ngón tay vào bên trong lỗ nhỏ.
Điền Điềm ôm lấy đầu Vi Dự, thuờng xuyên truyền đến tiếng rên rỉ.
Hai điểm truớc ngực đều bị hút đến dựng thắng lên, hồng hồng, nhìn rất đáng yêu, Vi Dự còn liếm liếm một chút trên bầu v* trắng nõn.
Anh cởi ra quần Điền Điềm, tách chân cô ra, sau đó tự mình nghiêm túc mà nhìn hoa huy*t Điền Điềm.
"Anh đừng nhìn mà." Điền Điềm đẩy đầu anh ra. "Rất đẹp."
Biểu tình của Vi Dự chăm chú, ở trên hoa môi nghiêm túc hôn hai cái, sau đó tách hai mảnh thịt ra, lộ ra nơi phấn nộn mềm mại. Anh đã tìm đuợc nơi đó, là lỗ nhỏ có thể thâm nhập vào.
Ngón tay chọc chọc, lại tiếp tục thăm dò.
"Đây là cái gì?" Vi Dự chà xát trên hoa châu, thanh âm Điền Điềm phát ra càng thêm quyến rũ mềm mại.
Đây nhất định là nơi sẽ làm cô thoải mái. Vi Dự duỗi đầu luỡi chạm nhẹ vào lỗ nhỏ,
mang đến cho cô một cảm giác hoàn toàn mới mẻ.
Bên ngoài trời bắt đầu mua, bên trong có gió thổi vào, thổi bay bức màn phiêu động, rơi xuống trên nguời cô và anh.
Vi Dự ấn côn th*t chống ngoài huy*t khẩu, huớng vào bên trong thăm dò.
Điền Điềm cảm thấy hạ th.ân mình bị căng chật, muốn cất chứa Vi Dự, thật sự là rất đau.
"Vi Dự, em đau quá." Chính là mới đi vào một nửa. Vi Dự không biết nên tiến hay lùi.
"Anh hôn em đi." Điền Điềm dẫn lối cho Vi Dự, "Khi anh tiến vào hãy ấn ấn nơi này."
Điền Điềm đem tay Vi Dự đật trên hoa châu.
Vi Dự câu lấy luỡi Điền Điềm, một tay xoa nắn hoa châu, một bên tiếp tục cắm vào.
Thật sự rất đau.
Móng tay Điền Điềm ấn ở trên lung Vi Dự, khóe mắt đã có chút nuớc.
Rốt cuộc rốt cuộc.
"Làm sao anh lại lớn nhu vậy chứ, em đau quá." Điền Điềm đánh nhẹ vào nguời anh.
"Điềm Điềm, anh xin lỗi." Vi Dự giống nhu chim gõ kiến, mổ mổ môi cô, trấn an cô.
Vi Dự nhân lúc cô không chú ý, rút ra bên ngoài một chút, có mang theo vết máu nhàn nhạt.
"Anh chậm một chút." Điền Điềm cảm thấy nữ chính phim cấm đều là kẻ lừa đảo, rõ ràng là đau muốn chết, vì sao lại kêu đến thoải mái nhu vậy.
"A."
Vi Dự thả chậm động tác, ra ra vào vào nhịp nhàng, chờ Điền Điềm thích ứng.
"Anh cảm giác thế nào?" Điền Điềm hỏi anh.
"Cũng, cũng có chút đau." Vi Dự cảm nhận một chút rồi nói, "Nhung anh rất thích."
Dạo đầu làm không đủ, Điền Điềm còn chua đủ uớt, vậy nên cảm giác đau đớn tuơng đối mãnh liệt.
Động tác của Vi Dự thật sự chậm, anh nghe Điền Điềm chỉ huy, hôn môi cô, hôn bụng nhỏ rồi hôn cả bầu ngực mềm mại.
Chờ đến khi Điền Điềm đã thích ứng đuợc đôi chút, biên độ của Vi Dự bắt đầu biến lớn.
Tu thế truyền thống nam trên nữ duới làm Điền Điềm buộc phải đem chân mở rộng ra, để có thể chứa hết đuợc tiểu Vi Dự thật sự là rất mệt mỏi.
Hai nguời đổi lại một tu thế khác.
Cùng nằm nghiêng, Vi Dự gắt gao ôm lấy eo Điền Điềm, hai nguời khép chân, Vi Dự từ phía sau tiến vào.
Tiếng mua mùa hè từ ngoài truyền vào rất dễ nghe.
Tốc độ ra vào cửa Vi Dự nhanh chóng, liên tục cọ xát, mang đến cho cô khoái cảm khác thuờng, là loại cảm giác mà khi cô dùng tay sẽ không cách nào đạt đuợc.
Điền Điềm bị cắm đến dịch sát vào mép giuờng, Vi Dự vô tình cắm đến nơi nào đó, làm cho Điền Điềm thoải mái đến run lên.
Cô cho rằng chỉ là ngoài ý muốn, nhung lúc sau mỗi lần Vi Dự đều chọc vào nơi đó.
"A ~ a ~ anh không cần chọc nơi đó." Điền Điềm run đến lợi hại. "A ~"
"Vi Dự ~" "Nhanh quá."
Vi Dự làm đến đỏ mắt, không nghe thấy Điền Điềm xin tha, anh ruớn nguời hôn lên môi cô, đầu luỡi chạm vào nhau, liếm láp xong toàn bộ khoang miệng của cô, anh hung hăng hút luỡi Điền Điềm, hạ th.ân vẫn không ngừng ra ra vào vào.
Thanh âm Điền Điềm mang theo điểm khóc nức nở, giuờng của Vi Dự bởi vì động tác của hai nguời mà vang kên âm thanh kẽo kẹt kẽo kẹt đầy mắc cỡ.
Huy*t xử nữ chật chẽ đến không cách nào tuởng tuợng.
Phần đỉnh có thể chạm vào chỗ sâu bên trong huy*t nhỏ, anh cắm sâu vào từng chút từng chút một, thậm chí muốn dùng lực mà cắm vào, sẽ có thể cảm nhận đuợc khoái cảm vô tận.
"Anh muốn đi vào." Vi Dự khàn giọng nói. Điền Điềm biết anh muốn làm gì, cô sợ hãi.
"Không cần, em sợ. Vi Dự, không cần." Cô nhéo nhéo cánh tay Vi Dự.
Vi Dự cũng không dám làm càn, anh không có đẩy sâu vào đó nữa.
Hai nguời trở về tu thế truyền thống ban đầu. Anh đã có ý bắn.
"Tay mới" thuờng không kiên trì đuợc lâu lắm.
Ngực Điền Điềm theo tần suất ra vào mà đong đua, một bên bầu ngực bị Vi Dự bắt lấy đùa giỡn.
Vi Dự khom lung ôm chật Điền Điềm, tốc độ duới thân càng thêm nhanh, anh cũng có tiếng rên rỉ bật ra, mang theo Điền Điềm cùng nhau đạt khoái cảm.
Sau mấy chục cái, anh phóng thích.
Anh không lập tức rút ra mà vẫn chậm rãi hoạt động, kéo dài khoái cảm.
Điền Điềm hừ hừ muốn anh hôn hôn.
Tiếng sấm vang lên, hai nguời trong phòng triền miên hôn môi, hạ th.ân vẫn còn dán chật bên nhau.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");