Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Hôm Nay Lại Không Có Ly Hôn
  3. Chương 47
Trước /54 Sau

Hôm Nay Lại Không Có Ly Hôn

Chương 47

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Edit: Chovay-HVHT

“Ngồi đi, không cần khách sáo.” Thẩm Huyên cười nói.

Ít nhiều cũng có chút mất tự nhiên, Tô Họa từ từ đi đến sô pha ngồi xuống, nghĩ đến chính mình thiếu người khác hai trăm vạn, Tô Họa không khỏi lên tiếng trước: “Lúc trước…… Cảm ơn ngài giúp đỡ, Bạch tiểu thư cũng đã thay bà tôi tìm tốt bác sĩ, qua mấy ngày nữa bà tôi sẽ làm phẫu thuật, có điều ngài yên tâm, tiền tôi thiếu ngài tôi nhất định sẽ nhanh chóng trả hết!”

Giọng nói Tô Họa có chút gấp gáp, nhưng lại nghĩ đến tình huống hiện giờ của bản thân, không khỏi chậm rãi cúi đầu, “Tuy rằng hiện tại tôi nhất thời còn chưa có, có điều tôi đã cùng công ty ký hợp đồng, tôi ở công ty làm việc sẽ không cần tiền lương.”

Lại còn có thể giúp bản thân học tập thêm kinh nghiệm, tuy rằng ánh mắt của Lục tổng nhìn cô ta luôn có chút kì quái, nhưng lại cho cô ta rất nhiều cơ hội học tập, mấy cái này khi ở công ty lớn đều không có cơ hội, hơn nữa các đồng nghiệp đều rất tốt, cũng không có lục đục với nhau nhiều, cô ta thực thích bầu không khí nơi này.

Nhưng mà Thất Thất vẫn luôn không tán thành mình tới nơi này, cô ta không rõ Thất Thất hiểu lầm cái gì với Thẩm tiểu thư mà lại lớn như vậy, nhưng cô ta cảm thấy Thẩm tiểu thư tuy rằng tính cách ngay thẳng, nhưng so với rất nhiều người mà nói thì đã rất đáng quý, hơn nữa cũng không có so đo qua chuyện của Thất Thất, có thể thấy được lòng dạ của Thẩm tiểu thư nhất định rất rộng rãi.

Thẩm Huyên liếc Lục Tố Tố một cái, người sau nhún nhún vai, không ký hợp đồng thì cô ấy sao có thể sẽ yên tâm tận tâm bồi dưỡng cái cô Tô Họa này, vạn nhất người này đi được nữa đường liền chạy, vậy cô ấy chẳng phải là thiệt thòi lớn.

“Tiền không vội, có điều nếu cô cảm thấy không thoải mái, cũng có thể trả nợ dựa theo ngân hàng. Nếu có liền hoàn lại cả vốn lẫn lời.” Thẩm Huyên thuận miệng nói.

Nhưng lời này lại chọc vào tâm Tô Họa, chỉ thấy cô ta vội vàng gật đầu, “Đây hẳn nên như vậy.”

Nếu không như vậy, trong lòng cô ta ngược lại sẽ không dễ chịu.

Thẩm Huyên đã sớm sờ thấu tính cách của đối phương, dừng một chút, bỗng nhiên nghiêm túc nói: “Gần đây cô còn liên lạc với Phương Khâm sao?”

Nói đến đây, sắc mặt Tô Họa không khỏi né tránh, cúi đầu do dự nói: “Hắn…… Vẫn luôn đều đến tìm tôi, nhưng mà tôi không dám nói cho hắn là tôi đã có bạn trai, tôi sợ hắn sẽ gây bất lợi đối với anh Lâm.”

Không nghĩ tới nữ chính lại thật sự cùng nam ba ở bên nhau, Thẩm Huyên đè xuống độ cong nơi khóe miệng, trên mặt ngược lại nghiêm túc lên, “Chuyện này cô không cần lo lắng, bố của bạn trai cô không phải là cấp trên của viện nghiên cứu sao? Phương Khâm không dám động hắn.”

Nam ba đương nhiên không phải là một bác sĩ bình thường, bằng không như thế nào xứng với một quyển sách Mary Sue.

Nghe vậy, Tô Họa cũng sửng sốt, nửa ngày, mới lẩm bẩm nói: “Tôi…… Tôi không biết……”

Cô ta chỉ nhớ rõ từ nhỏ đến lớn rất ít khi nhìn thấy bố của anh Lâm, ngẫu nhiên cũng chỉ là thời điểm ăn tết mới nhìn qua một lần, nhưng anh Lâm chỉ nói bố mình chỉ là một nhân viên nghiên cứu thuốc bình thường, lại không nghĩ rằng là làm việc ở Chính phủ, “Cô gặp phải rắc rối gì, không cần một mình nghẹn ở trong lòng, nếu đã lựa chọn cùng ở bên nhau với bạn trai cô, liền phải lựa chọn tin tưởng đối phương, cô lựa chọn đem chính mình giao cho anh ta, vậy anh ta giúp cô cũng là đương nhiên, chờ sau khi hai người kết hôn liền tuy hai mà một, có cái gì phiền toái cũng muốn cùng nhau đối mặt, cho nên cô không cần kiêng dè Phương Khâm, hẳn là nên nói cho bạn trai cô là cô đang gặp khó khăn, anh ta khẳng định sẽ giúp đỡ hơn nữa sẽ cùng cô đối mặt.”

Thời điểm đọc sách, Thẩm Huyên liền đặc biệt tức giận, không rõ vì sao chuyện gì nữ chính cũng luôn nhịn không chịu nói, luôn để cho người khác đi đoán, thật ra cũng có khả năng do lòng tự trọng của đối phương quá mạnh, không có thói quen phiền toái người khác, nhưng lại luôn vô tình khiến người khác phiền toái.

Vẻ mặt Lục Tố Tố khác thường nhìn cô, giống như đang nhìn thấy quái vật.

Tô Họa cuộn chặt tay lại trầm mặc hồi lâu, nửa ngày, mới nghiêm túc ngẩng đầu, “Ngài nói rất đúng, là tôi hồ đồ, tôi sẽ nói hết với anh Lâm, ngay cả Phương tổng kia…… Tôi cũng sẽ không tiếp tục trốn tránh, tôi sẽ nói cho hắn, tôi đã có bạn trai, chờ sau này chúng tôi kết hôn, có con, hắn khẳng định sẽ không còn theo đuổi tôi nữa.”

Thấy Tô Họa lại có thể nghĩ thông suốt, Thẩm Huyên cũng vui mừng gật gật đầu, rõ ràng một trăm tập cốt truyện cẩu huyết, nhưng thật ra thì mười tập liền có thể giải quyết.

“Thật ra cô có nghĩ đến vì sao lúc trước cô vẫn luôn không tìm được việc làm hay không?” Thẩm Huyên ý vị sâu xa nhìn Tô Họa.

Người sau chợt sửng sốt, nhưng cũng không phải ngu ngốc, phương thức tư duy cơ bản vẫn phải có, lập tức sắc mặt liền trắng nhợt.

“Cô không cần lo lắng, chỉ cần cô yên tâm ở chỗ này làm việc là được, không có người nào tay có thể duỗi đến nơi này của tôi đâu.” Thẩm Huyên nhàn nhạt cười.

Đối diện với bộ dáng thanh lệ của người phụ nữ, Tô Họa đột nhiên đứng dậy đối cô cúi đầu, “Cảm ơn ngài Thẩm tiểu thư, tôi nợ ngài thật sự là quá nhiều.”

Thẩm Huyên chỉ cười không nói gì, cô giúp nữ chính cũng không phải đơn thuần là có lòng tốt, chỉ là không nghĩ muốn nhìn thấy nam hai quá tốt thôi, cùng nam ba ở bên nhau thật tốt a, so với cái nam hai buồn nôn kia còn tốt hơn.

Sau khi chờ Tô Họa rời đi, rốt cuộc Lục Tố Tố không kiềm chế được, tràn đầy kinh ngạc nhìn cô nói: “Cậu không sao chứ? Lại còn nổi hứng tư vấn tình cảm cho người ta? Trước kia sao lại không thấy cậu có lòng tốt như vậy? Còn nữa chuyện tình cảm của chính cậu giải quyết xong rồi sao?”

Biết Lục Tố Tố sẽ không tin tưởng lời nói của mình, Thẩm Huyên cũng không có ở lại lâu, chỉ giơ tay gõ xuống mặt bàn hai cái, “Chờ Mục Đình đi công tác về, cậu có thể đến ăn một bữa cơm, đến lúc đó cậu liền có thể nhìn xem rốt cuộc trong nhà là ai định đoạt!”

Lục Tố Tố “Phụt” một tiếng thiếu chút nữa là cười ra tiếng, cuối cùng vẫn kiên nhẫn một chút gật đầu, cảm thấy Thẩm Huyên chính là đang mạnh miệng, cho dù quan hệ của bọn họ có hòa hợp, vậy cũng hẳn là đối phương thời thời khắc khắc bám lấy Mục Đình mới đúng.

Thẩm Huyên rời đi, cũng không muốn tiếp tục nói chuyện với Lục Tố Tố, Mục Đình lừa gạt quá giỏi, nên ai cũng đều cảm thấy chuyện trong nhà đều là do anh định đoạt, còn mình chỉ là một người bị động mà thôi, có điều cô cũng không muốn giải thích quá nhiều, chỉ cần bản thân biết là đủ rồi.

Về đến nhà, lại ăn cơm một mình, không hiểu sao lại có chút không quen, tuy rằng tin tưởng đối phương sẽ không xằng bậy, nhưng Thẩm Huyên vẫn nhịn không được gọi điện thoại qua kiểm tra, nhưng điện thoại không liên lạc được, cho rằng đối phương có việc, Thẩm Huyên cũng liền không có gọi lại.

Nhưng cô cũng không có nhàn rỗi, mà tiếp tục thiết kế quần áo cho Mục Đình, có thể là bởi vì thiết kế cho anh nên tâm lý không có áp lực quá lớn, linh cảm cũng xông ra ào ào, một buổi tối cô cũng đã vẽ tốt bộ đồ, còn cố ý chụp lại gửi qua cho đối phương xem.

Thế nhưng thẳng đến ngày hôm sau khi cô tỉnh lại, Mục Đình cũng không có gọi lại cho cô, nghĩ đến đối phương bận cũng không có khả năng bận thành như vậy, cô lại gọi điện thoại qua, nhưng vẫn như cũ không liên lạc được, nghĩ đến trên người đối phương có hào quang của nam chính, đến xe đâm cũng bất tử, hẳn là sẽ không xảy ra chuyện gì, Thẩm Huyên cũng liền không có quá rối rắm.

Sau khi đến bệnh viện thăm ông, Bạch Tư lại đưa cho cô mấy phần văn kiện, nói là tương đối gấp, nhưng Mục Đình lại không ở đây, Thẩm Huyên cũng không có chú ý, chỉ có thể chờ trở về gọi điện thoại nói trợ lý Chung qua đây một chuyến.

Đối phương đến rất nhanh, thần sắc vội vàng, vừa vặn là giờ cơm chiều, Thẩm Huyên liền đem mấy phần văn kiện đưa cho hắn, “Lần này Mục tổng các người đi ra ngoài không phải là ở bên ngoài có phụ nữ chứ?”

Nghe vậy, trợ lý Chung chỉ cười một tiếng, nói một câu “Ở đâu nha”.

“Vậy cậu đem cái này đưa qua cho Mục tổng các người đi, hỏi anh ấy muốn ký tên hay không.” Thẩm Huyên liếc hắn.

Người sau tiếp nhận văn kiện, trên trán lại không tự giác chảy ra một tầng mồ hôi mỏng, một bộ muốn nói lại thôi.

Thẩm Huyên rất nhanh liền phát hiện hắn không thích hợp, lập tức hỏi: “Xảy ra chuyện gì?” Ánh đèn trên đỉnh đầu có chút chói mắt, trên mặt trợ lý Chung cũng xuất hiện một chút nôn nóng, đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của cô, cuối cùng vẫn cau mày ấp úng nói: “Mục tổng…… Ngày hôm qua ở du thuyền đã xảy ra chuyện.”

“……”

Trong nháy mắt Thẩm Huyên liền ngồi thẳng người dậy, trong lòng căng thẳng, “Cậu nói gì cơ?!”

Cô ôm chặt cái gối, không dám tin tưởng nhìn người đối diện.

“Cụ thể tôi cũng không rõ lắm, chỉ là chiếc du thuyền kia đột nhiên mất liên lạc, cảnh sát nước ngoài cũng đang toàn lực điều tra, bên trên còn có một số đối tác quốc tế của công ty, cũng không biết vì sao lại đột nhiên mất liên lạc.” Trợ lý Chung cũng lo lắng không thôi.

Chợt đứng dậy, Thẩm Huyên lập tức liền hướng trên lầu đi, một bên hô: “Cậu mau giúp tôi đặt vé máy bay gần nhất.”

Không nghĩ tới cô lại gấp gáp như vậy, trợ lý Chung cũng chạy nhanh đuổi kịp, “Không được a, việc này tạm thời còn đang bảo mật, nếu ngài cũng đi theo, các đổng sự khác của công ty khẳng định sẽ nghi ngờ.”

Dừng lại bước chân, Thẩm Huyên nắm chặt tay, hô hấp cũng đi theo dồn dập lên, dù cho cô tin tưởng nam chính có hào quang, nhưng mà trên đời không có tuyệt đối, nếu Mục Đình thật sự đã xảy ra chuyện làm sao bây giờ.

“Tại sao bây giờ cậu mới nói với tôi?!” Vẻ mặt cô phẫn nộ trừng mắt với người trước mặt.

Người sau không khỏi cúi đầu, ấp úng nói: “Tôi cũng là do sợ ngài quá lo lắng mà thôi, hơn nữa…… Ngài tuyệt đối không thể rời khỏi đây, vạn nhất bị người có tâm tư lợi dụng, đem chuyện này làm lớn, đến lúc đó đối công ty trên dưới đều sẽ có ảnh hưởng.”

Quảng cáo
Trước /54 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Đại Vương Phi Phúc Hắc

Copyright © 2022 - MTruyện.net