Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Editor: Punlluv
Đọc truyện tại Wattpad: Leonapizz để có thông báo cập nhật chương sớm nhất
-----
"Hả?"
Tần Lễ Sơ lặp lại một lần: "Lâm Dịch Thâm bảo anh tới đưa em về."
Tử Lộc chỉ có thể ầm ừ đáp lại, trong lòng còn có chút mất mát.
Bất quá cũng nên nghĩa lại, Lâm Dịch Thâm hiện tại khẳng định xem cô như chị dâu, gọi Tần Lễ Sơ tới đây cũng là hợp tình hợp lí, không được nóng nảy, phải từ từ. Rốt cuộc hiện tại cô và Tần Lễ Sơ đi cùng nhau mới thì có thể chấp nhận được. Cô cùng Tần Lễ Sơ đã từng là vợ chồng, còn từng cùng nhau xuất hiện trước mặt Lâm Dịch Thâm. Lâm Dịch Thâm chỉ biết theo bản năng mà xác định cô - vợ cũ của anh em, chị dâu cũ của mình.
Chính là cô bây giờ lại nhờ Tần Lễ Sơ làm tư tưởng công tác, để anh ta đi nói cho Lâm Dịch Thâm, anh bây giờ cũng vợ cũ đã là chuyện đã qua, vợ cũ sinh hoạt tình cảm như thế nào thì hiện tại đề không có quan hệ với anh.
.....Nếu nói Lâm Dịch Thâm là đối tượng trong trò chơi xông lược của cô, thì đó có lẽ phải là cấp S luôn đi.
...... Nói ngắn lại, trước nếu muốn công lược Lâm Dịch Thâ, thì phải công lược Tần Lễ Sơ, làm anh cam tâm tình nguyện vì cô mà trợ giúp.
Lúc này, Tần Lễ Sơ lại lặp lại lần nữa nói: "Lên xe."
Tử Lộc không hề do dự, kéo ra cửa xe, lên xe, ngoan ngoãn mà ngồi ở ghế phụ, đối Tần Lễ Sơ cười nói: "Anh buổi tối đã ăn no chưa? Có muốn đi ăn khuya gì đó không? Em mời anh, coi như để cảm ơn anh đưa em về nhà."
Tử Lộc hành động nhanh chóng, hiệu suất thập phần cao.
Khi nói chuyện, cô đã thuần thục mà mở ứng dụng trên di động, tra tìm nhà hàng trên đường về nhà, nhanh chóng tìm thấy một nhà cửa hàng: "Tôm hùm đất có được không?"
Tần Lễ Sơ nghiêng đầu nhìn cô.
Cô đôi mắt hơi cong, mang theo ý lấy lòng khó phát hiện.
Ánh mắt như vậy, Tần Lễ Sơ cũng không phải là không quá hiếm thấy.
Mỗi lần cô có chuyện muốn nhờ anh, đều giả vờ lơ đãng mà lộ ra biểu tình như vậy, còn sẽ dùng thanh âm ngọt nịnh mà hỏi anh: "Chồng à, anh muốn ăn gà xào ớt sao? Hay là ăn thịt bò nấu? Em làm cho anh nha."
Chờ ăn xong nàng làm cơm, nàng liền sẽ lộ ra một bộ buồn bã mất mát bộ dáng.
Chờ khi nào anh ăn xong, cô liền sẽ lộ ra một bộ dạng buồn bã mất mát.
Anh hỏi: "Có chuyện gì sao?"
Cô nói: "Ngày mai cuối tuần, em đang nghĩ không biết chồng có thể đi xem phim cùng không."
Hoặc là em đang để ý một món đấu giá, cực kì quý hiếm.
Lại hoặc là hôm nay nhìn trúng một chiếc túi
Lại hoặc là anh ký xuống đơn hàng này đi.
Mỗi lần khi anh đồng ý, trong mắt cô liền ngập tràn ý cười.
Ký ức này đối với Tần Lễ Sơ dường như còn mới như ngày nào, thậm chí có chút hoài niệm khi cô ôm cánh tay anh kêu chồng ơi mà làm nũng, mà không phải như hiện tại, trong mắt hoàn toàn chỉ có người đàn ông khác.
Tưởng tượng đến chuyện này, anh lại có chút không vui, nhưng mà nghĩ đến tình trạng của cô, hiện tại đang hồi phục trí nhớ.
Anh cuối cùng vẫn theo ý cô, nói: "Địa chỉ."
Tử Lộc cho mở hướng dẫn đường đi cho anh.
Cửa hàng tôm hùm đất ngay trên đường về biệt thự của cô, không xa, lái xe khoảng hai mươi phút liền đến.
Tử Lộc gọi người phục vụ tới, không cần Tần Lễ Sơ mở miệng, liền nhanh nhẹn mà gọi 2 cái menu của tiệm, rồi gọi luôn hai cân tôm hùm đất xào. Cô buổi tối không ăn quá nhiều, nhưng cũng gọi cho mình một mâm tôm hùm đất, cuối cùng còn gọi một bình nước ô mai.
Cô cười khách khí hỏi: "Anh có muốn gọi gì thêm không?"
"Đủ rồi."
" Được, vậy trước như này đi."
Cô đem thực đơn đưa cho người phục vụ.
Không bao lâu, người phục vụ đưa lên một bình nước ô mai, đến khi muốn thay hai người rót nước, Tử Lộc liền cướp nói: "Không cần, để tôi." Cô cầm lấy bình nước pha lê, rót cho Tần Lễ Sơ một cốc.
" nước ô mai này."
"Ừm."
Tử Lộc cũng rót đầy một cốc cho mình, đưa ly nước lên, uống một ngụm, tròng mắt đen nhánh, nói: "Anh hôm nay không tăng ca sao?"
"Không."
"Công ty của anh làm về ngành gì?"
"Cái gì cũng làm."
Tử Lộc phát hiện tên chồng trước này thật sự thực có thể đem đi thiêu chết, tức khắc nghẹn lời, không biết nên nói gì. Cô đành uống một ngụm nước ô mai, nói: "Anh không uống sao? Cái này khá ổn, chua chua ngọt ngọt."
Tần Lễ Sơ không quá thích loại đồ uống này.
Nhưng nhìn Tử Lộc đôi mắt chớp chớp không ngừng nhìn anh, anh trong lòng khẽ động, cuối cùng vẫn đưa ly pha lê lên, uống một ngụm.
...... Quả nhiên khó uống.
Anh lại để ly xuống.
Tử Lộc hỏi Anh: "Anh không thích sao?"
Tần Lễ Sơ nói: "Không quá ngon."
Tử Lộc "Ách" một tiếng, nói thầm: "Em cũng đoán anh cũng không thích, chúng ta khẩu vị đúng là không quá giống nhau. Để mà nói, em và Lâm Dịch Thâm thật ra khẩu vị lại rất giống......"
Còn chưa có nói xong, Tần Lễ Sơ bỗng nhiên uống một ngụm lớn nước ô mai, mặt vô biểu tình mà nuốt xuống, nói: "Cũng uống được, không tồi."
Tử Lộc có chút kinh ngạc, hỏi: "Thật sự? Không phải anh vừa bảo là uống không ngon hay sao?"
Tần Lễ Sơ uống cạn một ly nước ô mai: "rất ngon."
Tử Lộc trợn mắt há hốc mồm "hả".
Tần Lễ Sơ đưa ly pha lê đến trước mặt, ánh mắt nặng nề: "Thêm một ly nữa."
Tử Lộc rót đầy cho anh một cốc.
Hắn lại lại lần nữa lấy mắt thường có thể thấy được tốc độ uống hết một chỉnh ly, đệ trước cái ly: "Lại đến một ly."
Anh một lần lại một lần, lấy mắt thường cũng có thể thấy được anh uống hết một ly nhanh như nào, sau đó lại đưa ly ra: "Thêm một ly nữa."
"...... Được."
Cho đến khi anh uống đến ly thứ ba, Tử Lộc mới lắp bắp mà nói: "Uống...... Nhiều như vậy không...... Không tốt lắm đâu?"
Tần Lễ Sơ: "Không sao."
Tử Lộc: "Nước ô mai uống quá nhiều đối dạ dày không tốt, nó lạnh."
Tần Lễ Sơ: "Cứ rót đi."
Nước ô mai nhập khẩu lạnh lạnh, lại chua chua ngọt ngọt, hiện tại giống như đang cuộn sóng trong dạ dày, có chút khó chịu. Vừa lúc này, phục vụ đưa đồ ăn lên, tôm hùm đất to khoảng ngón trỏ cay tê được mang lên bàn.
Anh liên tiếp lột mấy con đưa vào miệng.
Vị cay che giấu hậu vị ngọt, mới làm dạ dày hớt khó chịu hơn một chút.
Anh nhìn về phía Tử Lộc
Tử Lộc cũng lột vỏ tôm hùm đất, cô bỏ đầu tôm hùm đất, sau đó lại cố gắng mà lột vỏ tôm, bao tay dùng một lần đều bị làm cho đầy nước sốt.
Cô ăn dường như đặc biệt khó khăn, lột đến con thứ hai đã không muốn ăn tiếp.
Liền ngay lúc này, Tần Lễ Sơ bông nhiên mở miệng: "Không phải lột như vậy."
Tử Lộc giương mắt.
Tần Lễ Sơ lấy một con tôm hùm đất, ngón cái cùng ngón trỏ nắm chính xác phần đốt thứ hai của tôm, tôm hùm đất cong như con sóng, trong nháy mắt, vỏ tôm đã được bóc sạch sẽ, chỉ còn thịt tôm trắng nõn.
Anh động tác ưu nhã, từ trên xuống dưới như nước chảy mây trôi.
Anh để vào chén của Tử Lộc
"Ăn đi."
Anh động tác thực nhanh, thành thạo mà lột hết vỏ tôm hùm đất cho Tử Lộc, chén nhỏ đầy tôm cao như hòn núi nhỏ. Lột xong, anh lại không nói một tiếng mà tự lột tôm hùm đất xào cay của mình, cũng không ngẩng đầu lên mà ăn.
"Cảm...... cảm ơn."
"Ừ."
Vỏ tôm hùm đất được bóc sẵn, Tử Lộc ăn cũng nhiều lên.
Cô tức khắc cảm thấy có lẽ bản thân trước đây làm Tần phu nhân có lẽ không tồi, tuy rằng là thẳng nam, nhưng thời điểm mấu chốt vẫn rất săn sóc.
Cô hỏi: "Anh gần đây có tính toán yêu đương không? Nếu không em giới thiệu cho vài đối tượng?"
Ngực như bị cắm sâu một mũi tên nhọn.
Tần Lễ Sơ ánh mắt thâm u mà nhìn Tử Lộc, nói: "Không cần."
Tử Lộc nói: "Em rút lại câu nói trước kia."
"Nói cái gì?"
"Em vốn không muốn làm bạn với người trước, nhưng bây giờ lại cảm thấy, chúng ta có thể trở thành bạn bè được."
"Phải không?"
Tử Lộc chớp mắt, hỏi: "Anh thấy thế nào?"
Tần Lễ Sơ liếc mắt một cũng có thể nhìn thấu tâm tư cô, hỏi: "Nói đi, có việc gì muốn nhờ?"
Tử Lộc "Ai" một cái, nói: "Chúng ta không phải ly hôn rồi sao? Nghĩa là sinh hoạt tình cảm của đối phương sẽ không liên quan với nhau, nhưng mà bây giờ chuyện là em muốn theo đuổi Lâm Dịch Thâm. Lâm Dịch Thâm cùng anh là bạn tốt nhiều năm, em lại là vợ trước của anh. Đều nói vợ anh em không thể động vào, mặc dù đã ly hôn, cũng đã từng có tình cảm, nhưng vĩnh viễn sẽ thể chạm vào, trừ phi......"
Cô mặt mày tươi tắn, là thần sắc mà anh vô cùng quen thuộc.
"...Anh nói với anh ấy, anh và em mọi chuyện đã kết thúc, về sau nam cưới nữ gả không liên quan đến nhau, ai tìm được đối tượng thì người kia đều sẽ chúc phúc."
Tần Lễ Sơ phải bị khí cười, cả người ngoài cười nhưng trong không cười mà nói: "Nếu không ta giúp ngươi truy?"
Tần Lễ Sơ chỉ cười nhạt nói: " Nếu anh không giúp thì sao?"
Tử Lộc sảng khoái mà nói: "Anh rộng lượng như vậy, nhất định sẽ giúp chứ!"
Tần Lễ Sơ vốn dĩ dạ dày đã ngọt ngọt, nhưng ngay bây giờ lại chua gắt gỏng, giống như uống mười bình dấm, trước kia nghe Tử Lộc nói cô bản thân thân khó hiểu phong tình, anh hiện tại không biết lời khi đó cô nói có phải sự thật hay không.
Tần Lễ Sơ trên đường lái xe trở về, trầm mặc đã bao trùm lấy cả người.
Tử Lộc không phát hiện ra chuyện gì, rốt cuộc Tần Lễ Sơ trước nay đều kiệm lời như vậy.
Anh trực tiếp lái xe vào tiểu khu, dừng ở trước cửa nhà Tử Lộc.
Tử Lộc cởi bỏ đai an toàn, nói: " Cảm ơn đã đưa em về, cũng cảm ơn anh đã đáp ứng yêu cầu của em, em dọc đường đi do dự đã lâu, cũng không biết mở miệng như thế nào, sợ anh không đồng ý, không nghĩ tới anh là người rộng lượng như vậy, còn giúp em theo đuổi Lâm Dịch Thâm.
Tần Lễ Sơ: Nằm mơ.
Tử Lộc hỏi: "Lâm Dịch Thâm thích kiểu phụ nữ như thế nào vậy?"
Tần Lễ Sơ nhìn gương mặt trang điểm kĩ càng của cô, nói: "Mặc quần áo không lộ xương quai xanh, không lộ đùi, mặc váy dài đến đầu gối."
Tử Lộc: "A? Thật vậy ư?"
Tần Lễ Sơ: "Thật."
Tử Lộc lại hỏi: "Anh ấy từng có mấy cô bạn gái?"
Tần Lễ Sơ: "Không biết."
Tử Lộc lại hỏi: "Vậy hiện tại anh ấy có người trong lòng chưa?"
Tần Lễ Sơ: "...... Có."
Tử Lộc ngạc nhiên, hỏi: "Là ai?"
Tần Lễ Sơ: "...... Không biết."
Tử Lộc nói: " Bây giờ tuy rằng độc thân, nhưng cũng sẽ có người yêu thích...Nhưng mà chuyện này cũng không quan trọng quá, chỉ cần không kết hôn thì vẫn có cơ hội, huống chi anh ấy vẫn chỉ là yêu đơn phương. Là yêu đơn phương đúng không? Chắc chắn là yêu đơn phương chứ, bằng không thì hiện tại cũng không còn độc thân nữa rồi."
Tử Lộc lẩm bẩm tự nói.
Làm như nghĩ đến cái gì, cô lại nhìn Tần Lễ Sơ nói: "Anh nhớ nói đó nhé?"
"Nói cái gì?"
"Thì là chuyện chúng ta đã ly hôn, về sau chuyện tình cảm không còn liên quan đến nhau nữa......"
Tần Lễ Sơ vừa nghe hai chữ "Ly hôn" thì huyệt Thái Dương liền giật giật, trong lòng cũng cực kì không thoải mái, nhưng mà giờ khắc này chỉ có thể nhịn xuống. Anh cũng không nghĩ đến sẽ đáp ứng yêu cầu vô lí như vậy.
Tần Lễ Sơ cự tuyệt.
Nhưng mà lời còn chưa nói, Tần Lễ Sơ liền nhìn thấy có một bóng đàn ông xuất hiện ở biệt thự của Tử Lộc. Tử Lộc vội vàng xuống xe, vội vàng đi ra ngoài, cùng người đó nói mấy câu.
Người kia gật gật đầu với Tử Lộc, sau đó liền rời đi.
Tần Lễ Sơ trăm triệu lần cũng không nghĩ tới một ngày trong nhà Tử Lộc lại có thể nhìn thấy một người đàn ông khác.
Tử Lộc đi tới phía anh, ở ngoài cửa sổ nói: " Em vào nhà đây."
Tần Lễ Sơ chất vấn: "Người kia là ai?"
Ngữ khí chất vấn của anh làm Tử Lộc có chút không thoải mái.
Tần Lễ Sơ đại thể là cũng cảm nhận được, hỏi cô: " Không phải muốn theo đuổi Lâm Dịch Thâm sao?"
Tần Lễ Sơ đại để là cảm thụ ra tới, hỏi nàng: "Không phải muốn truy Lâm Dịch Thâm sao?"
Tử Lộc mới nói: "Chính là huấn luyện viên hôm nay em có nhắc qua, buổi tối trời mưa, em bảo đợi khi nào trời tạnh hãy đi, không ngờ là lại đợi đến tận bây giờ."
Tần Lễ Sơ đột nhiên thấy nguy cơ cực kì lớn ở đây, người bên vợ trước của anh đều là động vật giống đực. Lâm Dịch Thâm là anh em bằng hữu, điểm mấu chốt là có đạo đức, sẽ không bao giờ có ý với Tử Lộc.
Nhưng những người khác thì chưa chắc.
Tử Lộc lúc này có chút mệt nhọc, ngáp một cái, nói: "Em về nghỉ ngơi trước đây, anh cũng về sớm đi."
Cô vẫy vẫy tay, xoay người mở cửa.
Cũng là lúc này, Tần Lễ Sơ gọi cô.
"Tử Lộc."
"A?"
"Muốn là thư kí của Lâm DỊch Thâm đúng không?"
"Đúng!"
"Anh giúp em."
----
Vote cho chương mới nha!
Đọc truyện này tại Wattpad: Pix_Leona (Lepnapizz) để có cập nhật chương mới nhất.
Theo dõi Wattpad: Pix_Leona (Leonapizz) ủng hộ editor nha.
Chương trước nhiều vote, chương sau ra sớm nha!!!