Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Thích Thủ Lân cũng không biết làm thế nào mà hai người họ lại qua đêm tại một nơi bừa bộn ở chốn khách sạn nhỏ bé này.
Khi hắn tỉnh lại, hắn đã nhìn thấy bản thân đang ôm Trì Diễm trong tay với một tư thế cực kỳ chiếm hữu, trên gương mặt rất đỗi bình thường kia của cậu bị sự xấu hổ khiến cho nó trở nên đỏ bừng (?).
Chỉ là tại sao trên mặt câu lại có vệt nước mặt đã khô cạn? Ngay cả khi đã chìm sâu vào trong giấc ngủ, mày cậu cũng nhíu chặt lại càng cho thấy rằng những giọt nước mắt kia không phải chỉ đơn thuần là bị hung hăng bắt nạt trong lúc làm tình.
Kể từ khi Thích Thủ Lân quay về bên cạnh Trì Diễm, cậu luôn chìm trong bóng tối lo lắng về những thứ được lo được mất, cậu không tin vào sự nỗ lực của alpha và luôn trốn tránh, không muốn đối diện trực tiếp với mối quan hệ của bọn họ. Cho dù là hai người đã kết tinh nên một đứa bé mang dòng máu của bọn họ, cậu cũng không dám đặt quá nhiều tình cảm vào nó.
Từng giây từng khắc, Trì Diễm luôn sẵn sàng cho thời khắc chia ly.
Ít nhất cậu sẽ không quá mức chật vật, không đến nỗi giống như lần trước mà đánh đổi hết tất cả nỗ lực một cách vô ích, mơ màng lang thang ở quanh một người, khiến bản thân trông như một chú hề vậy.
Thích Thủ Lân dùng ngón tay vuốt ve đầu chân mày cậu, khẽ đặt nụ hôn lên trán rồi ôm cậu vào lòng. Ngực tựa ngực, gần như có thể cảm nhận được nhịp đập trái tim của đối phương.
Rõ ràng là gần nhau đến thế, nhưng lại tựa như rất xa vời.
Điện thoại của Trì Diễm rung lên, dai dẳng một cách khó chịu, Thích Thủ Lân đưa tay ra với lấy nó trước khi đầu bên kia ngắt máy. Cầm lấy tay cậu mở khóa, thì ra là dì Khâu gọi đến. Hôm qua bọn họ không về nhà, hẳn là dì Khâu đã gọi hắn rất nhiều cuộc.
Cầm lấy điện thoại của Trì Diễm di động, cũng chính là đang nắm giữ một số điều mà hắn không hề biết đến. Thích Thủ Lân như bị mê hoặc mà vuốt xuống thanh thông báo. Ngoài trừ một số công việc trên WeChat, hầu hết các thông báo đều đến từ Weibo. Nhóc con này suốt ngày xem những thứ không lành mạnh gì thế này......
Dì Khâu mở cửa ra, thì liền nhìn thấy Thích Thủ Lân đang ôm lấy Trì Diễm, trên người của Trì Diễm còn mặc tây trang của hắn.
"Ông chủ! Cuối cùng hai người cũng đã về rồi......"
Người quản gia luôn điềm tĩnh giờ đây không khỏi lộ ra vẻ lo lắng.
"Cậu Trì là đang......"
"Không có chuyện gì cả, tôi sẽ chăm sóc em ấy." Thích Thủ Lân vào cửa.
Dì Trần ôm bé con ra đón: "Vừa đúng lúc, buổi sáng bé nó còn chưa uống sữa đấy ạ."
Thích Thủ Lân không chút suy nghĩ mà từ chối: "Cho nó uống sữa bột đi."
Hôm qua vì xoa dịu sự điên cuồng của Thích Thủ Lân, tình dục mãnh liệt và thô bạo đã khiến cho Trì Diễm tiêu hao một lượng lớn thể lực rồi. đầu v* cũng đã bị Thích Thủ Lân mút cắn đến nhạy cảm, sao có thể cho bé con không biết nặng nhẹ bú sữa được nữa.
Bế cậu vào phòng ngủ, lung tung cởi bỏ quần áo của cậu, để lộ ra cơ thể bị đùa giỡn đầy vết tích. Không kể đó là dấu tay hay là dấu răng, đến cả dấu hôn thôi cũng đã khiến người ta rùng mình. Có thể thấy rõ được hắn đã khao khát cậu nhiều đến chừng nào.
Nhưng Trì Diễm lại không nghĩ như thế.
"Tỉnh rồi à?" Thích Thủ Lân vừa mới lau người cho Trì Diễn xong, đang lúc thoa kem dưỡng ẩm cho đầu v* sưng tấy của cậu thì cậu đã tỉnh lại. Đôi tay của Thích Thủ Lân vẫn còn đặt trên ngực cậu, cậu thế nhưng cũng không hề có ý định cự tuyệt, thế nhưng ánh mắt hằn đầy vẻ mệt mỏi, chỉ nhàn nhạt hỏi: "Mấy người alpha mấy anh đụng đến tình dục đều giống như quỷ đói thế à?"
"Mấy người alpha mấy anh". Trì Diễm là đang đánh đồng hắn với ai vậy chứ. Trải qua nhiều chuyện như thế, nhưng ở trong mắt của Trì Diễm, bản thân hắn lại là một kẻ ham mê sắc dục đến thế sao.
Thích Thủ Lân rút tay về, dém chăn cho cậu. Quay lưng lại rồi ngồi xuống mép giường. Khiến cho cậu không nhìn thấy vẻ mặt của hắn, chỉ có thân hình cao lớn hơi cong lên, thật lâu sau mới thở dài một hơi.
"Trì Diễm."
"Anh muốn em làm một chuyện cũng không hề khó. Sau khi làm xong......"
"Anh sẽ cho em được tự do."
Cũng không để Trì Diễm kịp phản ứng, hắn liền đứng dậy đi ra khỏi phòng ngủ.
Trì Diễm cứng đờ mà nằm đó, bị quyết định đột ngột của Thích Thủ Lân làm cho khiếp sợ. Nhưng rồi cũng từ từ hiểu rõ lời nói của hắn. Tự do —— có lẽ đó là điều mà cậu khao khát nhất trong khoảng thời gian bị Thích Thủ Lân cưỡng ép. Nhưng hiện tại, khát vọng sâu thẳm nhất trong lòng cậu có thể diễn đạt tường tận bằng hai từ này hay không? Đến cả chính bản thân cậu cũng không rõ nữa
Gần ba năm dây dưa lẫn nhau, cuối cùng thì họ vẫn phải chia ly.
Không phải là do cậu tự quyết định nữa, mà đây chính là quyết định của Thích Thủ Lân.
Chuôi kiếm kia cuối cùng cũng rơi xuống đỉnh đầu của Trì Diễm.
【 Tác giả có lời muốn nói: 】
Còn vài chương nữa là hoàn thành xong phần chính văn rồi.
Ngoài ra, mấy chuyện về cuộc sống hằng ngày sẽ nằm ở phiên ngoại, ngoài ra còn có một loạt các tình tiết bổ sung, bởi vì nếu mạch truyện quá dài mọi người xem hẳn sẽ thấy mệt mỏi lắm.
__________________________________Escanor: Xin chào mọi người, tui đã comeback rồi nè. Dự là tui sẽ xong cố edit xong chính văn trước Tết luôn á. Coi như là đền bù cho những ngày qua đã để mọi người đợi lâu á he he.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");