Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); “Hút thuốc không tốt đối với cơ thể, đối với trẻ con cũng thế.” Lúc Trì Diễm bị Thích Thủ Lân ôm lấy liền thuận tay mò vào trong vạt áo ngoài của hắn, nắm chặt gói thuốc lá đến độ nhăn nhúm hết cả lên.
“Anh không có hút thường xuyên mà, hơn nữa bọn nhóc đều đang ở nhà.” Alpha có ý biện minh. Lâu lắm rồi không thể hấp thu được pheromone của người yêu, đành phải dùng cách này để giảm bớt ức chế trong lòng.
Trì Diễm cười, nắm lấy tay của Thích Thủ Lân đặt lên bụng của chính cậu: “Ai nói mấy đứa nhóc đều đang ở nhà chứ…… Chỗ này cũng có một đứa đây này.”
Thích Thủ Lân ngẩn ra, thì thầm: “Làm thế nào mà……”
Đôi mắt của Trì Diễm mơ màng, giận dỗi nói: “Chuyện này làm sao mà em biết được chứ, không phải nên hỏi bản thân anh à.”
“Làm sao đây…… Trì Diễm” Giọng nói của Thích Thủ Lân hạ thấp xuống, Trì Diễm còn tưởng rằng hắn không vui. Nhưng ngước mắt lên nhìn, trên mặt của alpha đong đầy ý cười không chút che dấu: “Đột nhiên anh lại muốn hôn em quá.”
Trì Diễm ngơ ngẩn mà đỏ mặt: “Không được đâu, bây giờ chúng ta đang ở ngoài mà.” Người đi lại ở bệnh viện không ít, nếu như hai người họ ôm ấp ở đây nhất định sẽ bị người khác nhìn thấy mất thôi.
“Thôi được rồi.” Thích Thủ Lân cũng không ép cậu. “Vậy để anh ôm một chút đi, có được không?”
Trì Diễm nhỏ giọng lẩm bẩm: “Không phải anh vẫn đang ôm đấy sao.” Dù nói thế, nhưng cậu vẫn chầm chậm vỗ về bờ vai rộng lớn, tựa như đang trấn an một con thú to xác vậy. Lơ đãng nhìn thấy ánh mắt của những người qua đường và dáng vẻ đi đường vòng của bọn họ, thú thật khiến cho Trì Diễm hết sức ngại ngùng. Thế nên cậu bèn dứt khoát chôn đầu vào trong lồng ngực của Thích Thủ Lân tựa như đà điểu vậy.
Cậu không hề hay biết rằng những người đi đường vòng kia trong lòng không phải có suy nghĩ là “ban ngày ban mặt mà ôm ôm ấp ấp cái quái gì”, mà chính là “bị loại pheromone dày đặc như thế này bao quanh, người được ôm trong lòng kia thật sự có thể hít thở được sao?”
Vào giờ cơm chiều, Trì Diễm nói với Thích Ngai Thì và Thích Ngai Nham rằng bọn nhóc sẽ lên chức chị gái và anh trai. Thích Ngai Thì cũng không phải lần đầu làm chị gái, ngay lập tức cô bé liền tỏ vẻ muốn có một cô em gái, nếu thế thì có thể cùng cô bé chơi trò hóa trang rồi. Thích Ngai Nham nhìn dáng vẻ hưng phấn của chị gái, nhỏ giọng nói: “Muốn có em trai cơ.”
Nhóc cầm muỗng nhỏ chọc đến chọc lui trong chén, suy nghĩ một lúc lại nói: “Còn muốn có anh trai nữa.”
“Sao em ngu ngốc thế hả em trai.” Thích Ngai Thì ghét bỏ nói. “Là chị đây sinh ra trước, chị mới là chị gái, không có anh trai nào ở đây hết á!”
Thích Ngai Nham uất ức lắm nhưng nhóc không nói gì cả.
“Còn có một chuyện nữa, con đã sớm muốn hỏi rồi ạ.” Hai mắt của Thích Ngai Thì sáng bừng lấp lánh, nhìn chằm chằm Trì Diễm. “Ba ơi, rốt cuộc thì ba làm sao mà có em bé trong bụng vậy ạ?”
Trì Diễm xém chút nữa phun ra ngụm canh trong miệng. Thích Ngai Thì luôn tràn ngập lòng hiếu kỳ với mọi thứ, cậu cũng biết rồi sẽ có ngày con bé sẽ hỏi đến vấn đề này, nhưng lại không ngờ rằng con bé lại hỏi trước mặt nhiều người như thế này.
“Chuyện này…… là do……” Trì Diễm ấp úng, vốn dĩ cậu muốn giải thích cho cô bé hiểu nhưng lại không biết nên nói thế nào. Nhưng đáng giận nhất chính là Thích Thủ Lân đáng ghét kia lại ra vẻ nhịn cười xem kịch. Trì Diễm ngay lập tức quyết định không thể để cho hắn đứng ngoài cuộc được nữa: “Hỏi bố của con xem, chuyện này là do bố con mà ra đấy.”
Thích Thủ Lân nhận lấy “củ khoai lang nóng”, thong thả ung dung nói: “Cũng không phải chuyện gì quá khó.”
“Bố gieo trong bụng ba con một cây con, cây con này sẽ từ từ lớn lên…… rồi sẽ trưởng thành tạo nên con, cũng tạo thành Ngai Nham.” Hắn xoa xoa gò má của hai đứa nhóc. “Bây giờ trong bụng của ba con đang có cây non, nhưng để nuôi nấng cây non sẽ phải cực kỳ vất vả.”
“Các con nhất định phải thông cảm cho ba đấy. Đặc biệt là con đấy, Thích Ngai Thì, đừng gây chuyện nữa.”
Thích Ngai Thì lè lưỡi làm mặt quỷ: “Con biết rồi ạ.”
Rồi cô bé ôm lấy Trì Diễm, dán mặt lên bụng cậu, ngây ngô nói: “Em gái nhỏ phải nhanh chóng lớn lên đó nha!”
Trì Diễm bất lực mà cười nói: “Còn chưa biết giới tính mà con, nếu sinh ra em trai thì con cũng đừng quá buồn nhé.”
Từ sau khi biết Trì Diễm mang thai, Thích Thủ Lân lại trở về thành “chính nhân quân tử”. Không hề động tay động chân với Trì Diễm chút nào, buổi tối lúc đi ngủ cũng cực kỳ quy củ. Mông của Trì Diễm được nghỉ ngơi, khiến cho cậu vừa vui vừa thoải mái, phải tận dụng mà nghỉ ngơi một trận mới được. Trong khoảng thời gian đầu mang thai, cả người dường như cũng trở nên mềm yếu hơn trong vô thức.
Nếu người yêu giải phóng chút pheromone để xoa dịu thì thường thời gian này sẽ trôi qua tương đối an toàn. Nhưng ngặt nỗi Trì Diễm không thể cảm nhận được pheromone trong không khí, ngoài trừ trao đổi nước bọt khi hôn nhau, pheromone cậu tiếp nhận được cực kỳ ít ỏi.
Giống như hiện tại, cậu trằn trọc mãi không thể ngủ được. Cậu nhìn chằm chằm bóng dáng của Thích Thủ Lân trong màn đêm, cuối cùng ngụy tạo cho mình một cái cớ chính đáng: đó là bởi vì bồi thường cho khoảng thời gian đói khát của hắn khi trước.
Người mang thai lặng lẽ tiến đến gần người yêu, đưa tay ôm lấy hắn rồi dụi mặt vào lưng hắn. Chỉ cần cảm nhận chút nhiệt độ từ Thích Thủ Lân xuyên qua lớp quần áo thế này cũng khiến cho mặt của Trì Diễm đỏ bừng.
Mùi trên người của hắn thơm quá, Trì Diễm nghĩ.
Thích Thủ Lân đã tỉnh dậy ngay khi cậu vừa tựa vào người hắn, cảm nhận được bàn tay của cậu không ngừng chạm vào eo và bụng của mình, cuối cùng từ bỏ giả vờ mà vùng vẫy thẳng tiến đến phần người dưới của hắn. Hắn thậm chí có thể nghe thấy tiếng thở dốc kìm nén của Trì Diễm.
Chuyện này là như thế nào đây. Thích Thủ Lân cười thầm. Rõ ràng người bị sờ là hắn, thế nhưng Hòn Đá lại có vẻ rất hưng phấn nhỉ.
Ngay lập tức, hắn ngừng giả vờ ngủ mà bật đèn ngủ lên, bắt quả tang người yêu mang thai đang lén ăn vụng.
“Bé mèo nhỏ từ đâu đến thế, nửa đêm nửa hôm sao lại đi quấy rầy giấc ngủ của người kahc1 thế này?” Phần tóc mái của alpha rối bời, nở nụ cười ma mãnh, nhưng lại mang đến dáng vẻ phong lưu không chút kiềm chế.
Trì Diễm có tật giật mình, lắp bắp nói: “Em, em sợ anh nghẹn lâu quá, sợ anh khó chịu.” Cậu nhìn thấy chỗ đó của Thích Thủ Lân dựng đứng lên, may là cũng không phải nói dối.
“Em không cần lo lắng, anh có thể tự mình giải quyết.” Dứt lời Thích Thủ Lân thế thế mà thật sự thủ dâm trước mặt Trì Diễm. Khớp xương rõ răng nơi ngón tay tạo thành một vòng tròn, bao lấy đầu dương v*t thô to, hung ác và đỏ bừng, nhanh chóng tạo thành “vòng tròn” mà sục lên sục xuống…… Trì Diễm nhìn đến sững sờ.
Vẻ mặt không chút kiềm chế của Thích Thủ Lân, tiếng hắn thở hổn hển bên tai, còn có…… Còn có……
Ma xui quỷ khiến thế nào mà Trì Diễm lại bò đến, đè xuống bàn tay mà Thích Thủ Lân đang thủ dâm, ngậm lấy con rồng dữ tợn đang tỏa ra hơi nóng trước mặt. Chất pheromone trong tinh dịch xộc thẳng lên não, khiến toàn thân cậu run rẩy.
Trì Diễm cầm lấy dương v*t của Thích Thủ Lân bằng cả hai tay, miệng nhỏ liếm láp vòng quanh rồi mạnh mẽ phun ra nuốt vào. Chính thứ này đã khiến cậu mấy lần mang thai, làm cậu đến mức cậu vừa yêu vừa hận
Thích Thủ Lân nhìn má cậu phồng lên vì dương v*t của mình, tựa như chú chuột hamster đang giấu đồ ăn trong miệng vậy. Hơn nữa cậu còn dừng miệng hôn lên nó, dùng má cọ vào nó, tựa như dương v*t của hắn mới chính là người yêu của cậu.
Hắn bắn một phát vào miệng của Trì Diễm, kéo cậu vào lòng và đưa tay chơi đùa miệng của cậu.
“Sao vậy em? BÌnh thường trêu chọc em, trong em vẫn luôn rất miễn cưỡng. Bây giờ trong bụng mang thai hạt giống của anh, thế mà lại dâm đãng thế này.” Hắn cố ý hung hăng nói. “Em đang tra tấn anh đấy à? Hửm?”
Trì Diễm còn chưa kịp nuốt hết tinh dịch vào miệng, đã bị ngón tay của Thích Thủ Lân cắm vào, cào cào niêm mạc nơi vòm miệng khiến khoang miệng của cậu ngứa ngáy, cực kỳ khó chịu, bên trong tiết ra rất nhiều nước bọt, hòa lẫn với tinh dịch trông ướt át và nhớp nháp khó tả. Cậu không thể làm gì ngoài phát ra chút thanh âm khe khẽ “ư ư a a”, khiến cho chất lỏng trong miệng nhỏ giọt xuống cằm rồi nhỏ lên ngực của Thích Thủ Lân.
“Chơi miệng cũng cứng được sao bé cưng.” Thích Thủ Lân cảm nhận được dương v*t của Trì Diễm đang áp vào người hắn. “Em nói xem bây giờ em muốn gì nào?.”
“Muốn…… Tiến vào.” Trì Diễm mơ hồ nói.
“Vẫn chưa được.” Thích Thủ Lân nhẫn nại.
“Không vào khoang sinh sản thì không sao đâu mà.” Trì Diễm lấy lùi làm tiến, nhưng Thích Thủ Lân kiên quyết không chịu.
Trì Diễm cảm thấy vừa tức giận vừa uất ức, đẩy cánh tay của Thích Thủ Lân ra và ngồi dậy: “Vậy anh đừng có cử động, em tự mình làm.”
Dứt lời bèn cởi quần của mình ra, lấy chút hỗn hợp nước bọt cùng tinh dịch mà sờ soạng phía sau mà tự mình mở rộng.
Thích Thủ Lân còn muốn ngăn cậu lại, nhưng khi dương v*t được bao bọc bởi thành ruột ấm áp và siết chặt của người yêu thì hắn chẳng thốt nổi lời nào.
“Mỗi lần anh làm tình đều rất thô bạo.”
Trì Diễm nương theo nhịp điệu của bản thân mà chậm rãi di chuyển, đứt quãng nói “Không bị anh chịch chết thì cũng bị anh cắn chết…… Không cho anh chạm vào.”
Cậu đánh vào cánh tay của Thích Thủ Lân đang muốn xoa mông cậu. “Bây giờ em không chịu được tần suất đâm chọc của anh đâu.”
“Vâng, vâng……” Thích Thủ Lân cười nhẹ. “Nhưng mà, lúc anh làm thế rõ ràng em cũng rất hưởng thụ còn gì.”
“Còn cầu xin anh bắn vào bên trong.”
“Trì Diễm…… Em muốn sung sướng, nhưng lại không muốn mang thai. Trên đời này làm gì có chuyện tốt như thế hả em.” Hắn vạch trần.
Trì Diễm xấu hổ đến mức không còn gì để nói, cậu bị dục vọng làm cho mê muội và không thể lý giải nổi vấn đề —— rõ ràng chính là Thích Thủ Lân khát cầu cậu cũng hắn trao đổi pheromone, đè cậu xuống mà bắn vào trong vô số lần, cậu muốn trốn cũng không được. Bây giờ ngược lại lại trở thành cậu muốn sung sướng mà mặc kệ chuyện mang thai.
Người đàn ông mang thai cúi đầu xuống, phải một lúc lâu sau mới lại cử động —— ấn ấn vào bộ ngực của bản thân. Lần mang thai này, bụng của cậu to lên không quá nhanh, nhưng ngực đã bắt đầu tích sữa. Núm vú còn chưa hé mở, sữa nhỏ ra từ lớp da mỏng.
“Cần anh xoa không em?” Thích Thủ Lân giả vờ dò hỏi. “Để anh xoa cho em, không chừng sẽ thông được đấy.”
Thật ra đôi tay của hắn đã chuẩn bị vén áo cậu lên. Sau khi Trì Diễm gật đầu liền cởi áo sơ mi cậu ra, hai tay bao lấy phần ngực nhỏ đang căng phồng, vừa đè vừa xoa.
“Em có biết hay không” Alpha vươn lưỡi đảo quanh phần núm vú lõm vào. “Khi trước chính là bộ ngực của em đã hấp dẫn anh đấy.”
Trì Diễm ôm lấy đầu của hắn, luồn ngón tay vào tóc hắn mà nắm chặt, hậu huyệt đỏ hồng múp míp chậm rãi nhấm nháp mà siết chặt lấy dương v*t của alpha.
“Anh…… Nông cạn.” Trì Diễm mắng hắn một câu, rồi lại tiếp tục nói. “Vậy tại sao anh không thích phụ nữ? Có rất nhiều người phụ nữ xinh đẹp và bộ ngực lại rất to lớn…… A……” Đổi lại là một cú nhấp đột ngột, khiến eo cậu sụp xuống.
“Không.” Thích Thủ Lân ngẩng đầu lên, nhìn Trì Diễm chăm chú, buộc cậu phải nhìn cảnh hắn mút mát núm vú lõm của chính mình. “Những người khác không đáng yêu bằng em.”
Cũng tựa như chủ nhân của nó, phần ngực căng phồng lên bởi sữa, cứng đầu lại nở nang, khi bị “bắt nạt” hay được an ủi liền phô bày sức quyến rũ khó tả.
Trì Diễm bị hắn xoa đến mức thở dốc.
“Còn giành sữa với con nữa. Ngai Thì và Ngai Nham cũng không uống nhiều bằng anh.” Thích Thủ Lân không hề cảm thấy xấu hổ chút nào, còn vừa hút vừa liếm bầu ngực căng phồng, để lại những dấu vết yêu thương: “Đây là đánh dấu chủ quyền với ngực nhỏ của em, nhưng người khác phải tránh sang một bên hết.”
Trì Diễm muốn liếc hắn, liền bị hắn lật người và đè lên người.
“Anh?!” Thai phụ còn đang kinh hãi, lại cảm nhận được người yêu của mình rút dương v*t ra. Đôi mắt hắc bạch phân minh kia dưới ánh đèn ấm áp trở nên sâu thẩm lạ thường, hắn vuốt tóc ra sau, trầm giọng nói: “Cách nhấp nhẹ nhàng của em, anh nhịn lâu rồi đấy.”
“Bây giờ anh không muốn nhịn nữa.”
Thích Thủ Lân quỳ gối đè về trước, đè lên ngực của Trì Diễm, dương v*t của hắn vừa vặn có thể đút vào rãnh nông của bộ ngực, mặc dù không bao bọc được hết toàn bộ, nhưng kích thích thị giác còn mãnh liệt hơn xúc giác nhiều.
Trì Diễm hoàn toàn không ngờ có ngày cậu còn chịch bằng ngực. Đầu dương v*t nóng bỏng chọc vào cằm cậu, ngực cậu khiến nó như thể bừng lửa.
“Đủ rồi…… ưm……” Cậu vặn vẹo hai chân, dương v*t cương cứng của cậu đung đưa trong không trung. Nhưng mọi sự chú ý đều đổ dồn hết vào phần thân trên. Núm vú tựa như hạt lựu được nhào nặn rồi bị kẹp giữa những ngón tay của Thích Thủ Lân, rãnh nông được dùng làm hậu huyệt để chịu đựng từng cú nhấp nhả của dương v*t. Thích Thủ Lân nắm lấy cằm của Trì Diễm vặn qua và khiến cậu hé miệng, nhấp eo một cái, dương v*t non nửa đều đi vào trong miệng cậu, bây giờ thì ngực và miệng của cậu đều được chăm sóc tận tình.
Pheromone của alpha giờ đây nồng đậm đến mức khó tin, trên mặt và cổ của Trì Diễm đều nhiều đến mức khiến câu say nồng trong dục vọng. Thích Thủ Lân bắn lên mặt cậu, khi hắn đâm một cú thật mạnh, núm vú lõm kia lộ ra, sữa và tinh dịch chảy khắp ngực Trì Diễm. Thích Thủ Lân lau sạch tinh dịch, mút mạnh núm vú chín đỏ, hương vị đầu có chút mặn, sau chỉ còn lại vị ngọt và chút tanh nồng. Eo của Trì Diễm vẫy vùng vài cái, dương v*t không cần an ủi nay vẫn bắn ra.
“Hòn Đá nhỏ, sao lại bị làm dơ rồi hửm?” Chủ mưu thế mà lại cười cười, trao cho cậu một nụ hôn sâu mang theo hương vị tanh tanh của sữa, mút mát đến mức khiến cho đầu lưỡi của Trì Diễm tê dại.
Dục vọng của alpha lâu ngày không được giải tỏa tựa như một mầm mống tai họa được giải phóng. Trì Diễm lại bị lật người lại, bị bóp lấy eo và chân, tiếp tục tiếp tục thêm một lần quan hệ bằng chân. Thích Thủ Lân lại một lần nữa dùng đầu dương v*t ma sát và bắn ra, hai bên hõm eo trở thành nơi chứa đựng tinh dịch.
Trì Diễm nằm trên gối mềm, không bị đâm vào cũng đã bị làm cho mơ màng, hậu huyệt tràn ngập dâm dịch, đóng mở khóe miệng tựa như chưa được ăn no. Khi Thích Thủ Lân ôm cậu đi tắm, cậu còn hờn dỗi bởi vì hậu huyệt còn chưa ăn được tinh dịch, còn cố chấp mà cưỡi lên Thích Thủ Lân trong nước một lần.
Có nước nâng đỡ, lần này Thích Thủ Lân cũng có phần buông tay mà xoa nắn phía sau cậu, nhưng khoang sinh dục phồng phồng vẫn nhiều lần hút lấy đầu dương v*t của hắn, Trì Diễm vừa vặn eo vừa nhấp, khiến cho hắn cứ như đứng gần mép vực sâu.
Trì Diễm ôm lấy cổ của Thích hủ Lân, cúi xuống ngắm nhìn khuôn mặt của hắn, chỉ cảm thấy khi bị đôi mắt này nhìn, dù chẳng cần đụng chạm, cũng đủ khiến cho cả người của cậu trở nên ngứa ngáy.
Thích Thủ Lân không chế cảm xúc và ham muốn của cậu. Dù cho không cắm vào, cũng luôn có cách chơi đùa những bộ phận của cậu như dương v*t, ngực, hai chân, xương bả vai, hõm eo …… Toàn bộ cơ thể của đã trở nên vô cùng nhạy cảm dưới sự huấn luyện của Thích Thủ Lân.
“Đang nghĩ gì vậy em?” Thích Thủ Lân nhận thấy rằng Trì Diễm đang nhìn hắn chăm chú.
“Em đang nghĩ…… Anh đúng là một người ác độc mà.” Dù nói thế, nhưng Trì Diễm vẫn tiến đến và hôn lên môi của hắn.
【 Tác giả có lời muốn nói: 】
Lão Thích: Anh đã nói là anh có rất nhiều suy nghĩ mờ ám biến thái về em mà. Anh nói được làm được.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");