Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Hôn Hôn Buồn Ngủ (Hôn Hôn Dục Thụy)
  3. Chương 84: Bữa tối cậu muốn tẩm bổ
Trước /100 Sau

Hôn Hôn Buồn Ngủ (Hôn Hôn Dục Thụy)

Chương 84: Bữa tối cậu muốn tẩm bổ

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ngày Tần Trăn Trăn kết thúc quay ngoại cảnh vừa đúng ngày Giản Mộc phát hành ca khúc mới. Mạn Thiên tuyên truyền khắp mọi nơi: Màn hình lớn ở trạm xe buýt, khu thương mại, siêu thị, trung tâm thành phố đều chiếu MV mới, thậm chí trước khi Tần Trăn Trăn lên máy bay cũng xem được video.

Weibo và diễn đàn thì đã sớm bị đóng chiếm. Những từ khóa: Ca khúc mới của Giản Mộc, Giản Mộc, Tần Trăn Trăn đều ùn ùn lên hotsearch. Tần Trăn Trăn xuống máy bay liền nhìn thấy một đám đông phóng viên đứng chờ ở sân bay, nhìn thấy cô liền giơ máy ảnh và micro.

"Cô Tần, nghe nói sau MV tiếp theo Giản Mộc vẫn sẽ hợp tác với cô, chuyện này là thật sao?"

"Cô Tần, cô kỳ vọng MV lần này sẽ như thế nào?"

"Cô Tần..."

Tần Trăn Trăn bị mọi người vây chính giữa, ánh đèn flash không ngừng, Mạnh Hân đã sớm đoán sẽ gặp phải tình huống này nên cùng đám vệ sĩ chờ sẵn ở sân bay, nhìn thấy Tần Trăn Trăn liền trực tiếp đón đi.

Phóng viên theo đến bên cạnh xe, Tần Trăn Trăn nhìn cảnh tượng bên ngoài, nhíu mày:

"Chuyện này là sao?"

Trước đây cô và Giản Mộc hợp tác cũng chưa từng nhìn thấy truyền thông điên cuồng như vậy.

Mạnh Hân sau khi lên xe liền ngồi bên cạnh cô:

"Chị cũng không biết đám truyền thông nghe được tin tức từ đâu, nói MV sau của Giản Mộc sẽ hợp tác với em, chẳng biết sao ầm ĩ cả lên."

Tần Trăn Trăn mím môi:

"Phía Giản Mộc nói sao?"

Mạnh Hân khoanh tay:

"Vẫn đang liên lạc."

Tần Trăn Trăn kiềm nén, cô gật đầu.

Xe bảo mẫu chạy thẳng đến ngã tư, Mạnh Hân vẫn không yên tâm:

"Em cẩn thận chút, hai ngày này ngoại trừ quay phim thì đừng ra ngoài, có việc gì gọi điện cho chị hoặc để Quý Lộ đi cùng."

Tần Trăn Trăn gật đầu:

"Em biết rồi."

Mạnh Hân nhìn vẻ mặt gấp gáp của Tần Trăn Trăn, cô cũng không giữ lại quá lâu. Sau khi mở cửa xe liền thấy Tần Trăn Trăn chạy qua một chiếc xe có rèm che khác.

Trước đó Lục Như Vân đã nói sẽ đến đón nhưng Tần Trăn Trăn lo mọi chuyện sẽ loạn hơn nên dứt khoát để Lục Như Vân ở trong xe chờ cô.

Tần Trăn Trăn sau khi cất xong hành lý liền mở cửa xe, nhìn thấy Lục Như Vân đang ngồi bên trong. Mới một tuần không gặp mà cô ngỡ đã rất lâu, khi nhìn thấy Lục Như Vân bất giác mỉm cười nói:

"Lục lão sư, em đã về."

Lục Như Vân vẫn thản nhiên, khẽ gật đầu:

"Song Song, lái xe đi."

Tần Trăn Trăn liết nhìn vẻ mặt lãnh đạm của Lục Như Vân, có vẻ không vui? Là vì chuyện Weibo sao?

Cô cắn khóe môi, uổng cho cô tối qua ngủ không ngon giấc, hưng phấn không ngủ được, nhưng sao Lục Như Vân lại như không? Tần Trăn Trăn chép miệng, không lên tiếng.

Xe chạy thẳng đến nhà, Hạ Song Song giúp Tần Trăn Trăn chuyển hành lý xuống, Lục Như Vân giúp cô đẩy vali nhỏ. Suốt dọc đường Lục Như Vân nói chuyện công việc với Hạ Song Song, Tần Trăn Trăn không lên tiếng, Lục Như Vân cũng không chủ động nói năng gì.

Hạ Song Song đem hành lý đặt vào nhà sau đó hỏi:

"Vậy chiều nay vẫn đi chứ?"

Lục Như Vân:

"Ừ, khi nào kết thúc?"

Hạ Song Song đắn đo:

"Bảo là trưa nay có thể kết thúc."

Lục Như Vân gật đầu, nhìn Hạ Song Song rời khỏi.

Tần Trăn Trăn chu miệng:

"Làm gì?"

"Không có gì, ngăn thêm nhà vệ sinh."

Tần Trăn Trăn nghe vậy cúi đầu: "Ờ." sau đó kéo vali vào trong phòng, càng nghĩ càng cảm thấy ấm ức, nhìn biểu hiện của Lục Như Vân, không ngờ cô hưng phấn cỡ nào Lục Như Vân lại hoàn toàn trái ngược?

Tần Trăn Trăn nghẹn một bụng, Lục Như Vân vẫn còn ở sau lưng, cô liếc nhìn Lục Như Vân sau đó đặt đồ xuống rồi quay đầu lại:

"Lục..."

Tần Trăn Trăn chưa kịp nói ra thì đã bị người ta ép nuốt ngược vào trong. Lục Như Vân đứng bên cạnh một tay nâng mặt Tần Trăn Trăn một tay vòng qua eo, Tần Trăn Trăn sững sờ mấy giây sau đó vội hoàn hồn, ôm ngược Lục Như Vân để nụ hôn thêm sâu.

Trong phòng thoáng chốc tràn ngập không khí mập mờ. Tần Trăn Trăn bị Lục Như Vân ôm eo, càng ôm càng chặt, ép cô ngửa đầu đón nhận cơn bộc phát bất chợt của Lục Như Vân.

Hai người hôn nhau kịch liệt. Tần Trăn Trăn đứng không vững nữa, nửa bám lên người Lục Như Vân. Cô cảm giác phía sau chợt lạnh, dường như đoán được mình đang dựa vào vách tường. Cảm giác lạnh lẽo này chẳng những không dập tắt ngọn lửa đè nén trong lòng cô mà ngược lại càng cháy mạnh hơn.

Lục Như Vân giống như dã thú mặc sức cắn xé cánh môi mềm mại, chiếc cằm nhọn, chiếc cổ trắng nõn thon dài. Khắp nơi đều vương hơi thở của cô. Đầu lưỡi mềm mềm, hoa văn rõ ràng, thơm tận xương.

Nhiệt độ trong phòng dần nóng lên. Mấy phút sau, hai người thở hổn hển buông nhau ra, tay Lục Như Vân vẫn còn đang ôm eo Tần Trăn Trăn, kéo Tần Trăn Trăn vào lòng.

Tần Trăn Trăn dựa lên vai Lục Như Vân, một bàn tay mò ra sau lưng Lục Như Vân nhưng vì Lục Như Vân mặc áo khoác nên xúc cảm không kích thích lắm, ngược lại chỉ hơi ngứa, Lục Như Vân ghé vào tai Tần Trăn Trăn cười nói:

"Bàn tay đừng lộn xộn."

Tần Trăn Trăn ra vẻ không nghe thấy, không chỉ không dừng lại mà còn không biết nặng nhẹ vẽ vòng vòng. Lục Như Vân cảm giác như lòng mình bị mèo cào, ngứa ngáy khó chịu, cô cúi đầu cắn lên vành tai ai kia.

"Á..." Tần Trăn Trăn bị đau liền buông Lục Như Vân ra.

Cô tức giận trừng mắt nhìn:

"Chị cầm tinh con chó à?"

Lục Như Vân:

"Chị cầm tinh em."

Tần Trăn Trăn bị Lục Như Vân nói vậy mặt liền đỏ lên. Cảm giác ấm ức vừa rồi bay tuốt chính tầng mây, trong nháy mắt lòng ngập tràn vui vẻ, khóe môi không cố vẫn cứ giương lên.

Hai người giằng co một hồi mới trở lại phòng khách. Buổi chiều Tần Trăn Trăn còn phải quay phim, vốn định buổi trưa cùng Lục Như Vân ra ngoài ăn nhưng không ngờ tới chuyện của Giản Mộc khiến cho kế hoạch của cô đổ bể. Nghĩ đến đây cô liền nghi ngờ hỏi Lục Như Vân:

"Chị nói xem có phải phía Giản Mộc thả tin ra không?"

Lục Như Vân nhìn cô, cánh môi vừa hôn hơi sưng lên, đôi mắt như sóng nước mùa thu, gương mặt ửng đỏ, giống như trái cây chín mùi chờ người đến hái.

"Như Vân?"

Tần Trăn Trăn nhìn thấy Lục Như Vân im lặng nhìn chằm chằm mình, cô dùng chân đá vào chân Lục Như Vân, Lục Như Vân hoàn hồn:

"Sao?"

Tần Trăn Trăn hỏi lại lần nữa:

"Chị nói có phải phía Giản Mộc tung tin không?"

Lần này Lục Như Vân nghiêm túc hơn nhiều, cố gắng kéo ra khoảng cách với Tần Trăn Trăn, cô chìm vào suy nghĩ sau đó nói:

"Cũng không hẳn, trước mắt ca khúc mới quan trọng nhất, không tốt cho tuyên truyền."

Tần Trăn Trăn nghe Lục Như Vân nói liền giật mình:

"Cũng đúng."

Lần này quan trọng nhất vẫn là ca khúc mới, nếu ở phương diện tuyên truyền thì hơi bị xáo trộn. Lục Như Vân thấy Tần Trăn Trăn khá sầu não, cô cười nói:

"Không sao, mặc kệ tin tức này bị tung ra thế nào thì em cũng không có hại gì."

"Hơn nữa họ sẽ nhanh chóng tìm cách làm sáng tỏ."

Dù sao bây giờ chỉ là đồn đại, mọi sự của ý của mọi người đều nhắm vào Tần Trăn Trăn, ngược lại quên đi ca khúc mới phát hành, đoàn đội của Giản Mộc không ngu đến mức để chuyện này tiếp tục lan rộng, cần làm sáng tỏ đúng lúc.

Quả nhiên buổi trưa Tần Trăn Trăn và Lục Như Vân vừa ăn trưa thì nghe thấy tiếng trên TV truyền đến.

"Nghe nói MV sau của anh Giản sẽ mời cô Tần Trăn Trăn đảm nhận nữ chính, có phải không?"

Giản Mộc trong TV mỉm cười:

"Cô Tần là diễn viên cực kỳ ưu tú, lần này hợp tác với cô ấy lợi đủ đường, chỉ là tác phẩm sau này tôi vẫn chưa định hướng, vậy sao quay MV đây?"

Anh ta nhẹ nhàng đánh thái cực, ý tứ của câu này là tác phẩm sau vẫn chưa có hình có bóng, lời đồn trên mạng cũng chỉ là vô căn cứ. Người dẫn chương trình vội chuyển đề tài, hai người tập trung vào trò chuyện về ca khúc mới.

Sau khi ca khúc mới của Giản Mộc phát hành nhanh chóng leo lên bảng xếp, lượt xem MV cũng tăng chóng mặt, đây là lần đầu Giản Mộc đảm nhận nam chính của MV cho nên fan của anh ta luôn bàn về chủ đề này.

Buổi chiều Tần Trăn Trăn vào đoàn phim, mở Weibo thì chủ đề đã đổi chiều.

Không ai nhắc về MV sau, sự chú ý đã dồn về ca khúc mới, ngay cả fan của Tần Trăn Trăn cũng kêu gào.

- Trời ơi, tôi cảm thấy khí thế của nữ thần Trăn Trăn và Giản Mộc quá xứng!

- Không biết mọi người sao chứ đoạn Trăn Trăn và Giản Mộc biệt ly tôi xem N lần.

- Tôi cũng coi tới coi lui, hai nhan sắc này thật hiếm thấy. Giản Mộc khai mau: Anh nhìn trúng nhan sắc của nữ thần nhà chúng tôi mới quyết định làm nam chính chứ gì!

- Ê ê ê, lầu trên đừng có kiếm chuyện nha, mặc dù nếu tôi là Giản Mộc, tôi không chỉ muốn quay cảnh hôn mà còn cả cảnh trên giường nữa!

- Chết tâm đi nhá, nữ thần đã là của Vân tiên!

Tần Trăn Trăn nhìn đủ loại bình luận không khỏi cảm thấy buồn cười. Đến trường quay vẫn nghe thấy Trần Phong và Trương Thiến nói về chuyện tình của ca khúc mới.

"Nghe hay quá Trăn Trăn à, chỉ là kết cục rất tiếc nuối."

"Chị Thiến chị không hiểu rồi, tiếc nuối mới gọi là bạch nguyệt quang*, chứ không thì đã là gạo trắng** rồi."

*Bạch nguyệt quang: ánh trăng sáng, thường được ví như mối tình đầu, yêu sâu đậm nhưng không thể ở bên. Giống như ánh trăng sáng, gần ngay trước mắt nhưng lại rất xa không thể với tới.

**Gạo trắng: theo mình hiểu ý là nếu không vỡ lỡ thì sẽ là gạo nấu thành cơm

Câu nói này của nhân viên đoàn phim khiến mọi người bật cười, Tần Trăn Trăn cũng cùng mọi người đùa vào câu. Cũng không lâu sau Dư đạo tới, lúc này mọi người mới tản ra.

...

Sau khi ca khúc mới của Giản Mộc phát hành thì điện thoại của Mạnh Hân liên tục bị gọi, đủ các chương trình hẹn mời phỏng vấn, còn có cả các ca sĩ đang nổi có ý mời Tần Trăn Trăn. Mạnh Hân nghe điện thoại sắp tê cứng.

"Xin lỗi thầy Hà, hiện nay Trăn Trăn đã kín lịch quay phim, không có không có, lần sau nhất định mời thầy uống trà."

"Cô Lam, không có, gần đây Trăn Trăn đang đóng phim thật sự không có thời gian, chờ em ấy rảnh em nói em ấy đến mời cô dùng bữa bồi tội."

"Đúng vậy, dạ dạ dạ, một lời đã định."

Mạnh Hân cúp máy liền quay sang xem danh sách trên tay, từ trên xuống dưới đều kín lịch, trong đó có hai cái đã sớm quyết định: một là thương hiệu khá xa xỉ, còn lại là tuyên truyền Lãnh cung.

cho thương hiệu khá xa xỉ thì trước đó gặp mặt cô và Tần Trăn Trăn quyết định chọn một trong hai. Lúc đó các cô đều có ý định làm đại diện cho thương hiệu đó nhưng bên kia nói sẽ cân nhắc. Hôm nay họ muốn mời Trăn Trăn đến, còn định tăng thù lao gấp đôi. Mạnh Hân chỉ nói sẽ cân nhắc, không lập tức đồng ý.

Ca khúc mới trở bên bùng nổ đều trong suy đoán của cô, nhưng kéo theo tên tuổi của Tần Trăn Trăn vụt lên thì ngoài suy đoán. Mạnh Hân gửi danh sách đã chỉnh sửa xong cho Tần Trăn Trăn, hơn nữa hẹn cô ăn tối để bàn chuyện.

Tần Trăn Trăn vừa diễn xong, lúc đang tẩy trang thì nhận được tin nhắn của Mạnh Hân. Cô quay sang hỏi Quý Lộ:

"Lát nữa còn sắp xếp gì không?"

Quý Lộ lắc đầu:

"Không có."

Tần Trăn Trăn chuẩn bị trả lời Mạnh Hân chợt nghĩ nên gọi cho Lục Như Vân trước.

Ánh chiều tà từ cửa sổ chiếu vào trong phòng, Lục Như Vân đang cầm kịch bản:

"Tối nay à?"

"Phải, tối nay, chị có việc sao?"

Lục Như Vân mím môi:

"Không có, gặp nhau ở đâu?"

Tần Trăn Trăn:

"Chưa quyết định."

Mấy ngày nay cô không tiện ra ngoài, suy nghĩ một hồi nói:

"Nếu chị không ngại em muốn gọi chị Mạnh đến nhà ăn."

Lục Như Vân nghe thấy đề nghị này bèn híp mắt:

"Đến chỗ chị?"

Tần Trăn Trăn thở ra:

"Thôi đi, ở phía ngoài khu mình có tiệm lẩu, em với chị Mạnh..."

"Đến nhà mình đi." Lục Như Vân ngắt lời: "Trăn Trăn, chị không sao."

Tần Trăn Trăn nghe vậy mỉm cười đồng ý. Hai người trò chuyện vài câu rồi cúp máy, Hạ Song Song gõ cửa phòng sách:

"Như Vân."

Lục Như Vân đặt kịch bản xuống đi ra ngoài, nhìn thấy mấy người thợ ở sau lưng Hạ Song Song nối đuôi nhau đi ra ngoài, Hạ Song Song nói:

"Xong rồi, mình sẽ mua đồ lắp đặt."

Lục Như Vân không nghi ngờ, cô gật đầu:

"Lát nữa cậu đi với mình ra ngoài một chuyến."

Hạ Song Song ngẩng đầu:

"Có việc à?"

Lục Như Vân cười cười:

"Đi mua đồ ăn."

Hạ Song Song chậc lưỡi, trước khi Tần Trăn Trăn trở về thì lúc nào cũng nói không đi cần nghỉ ngơi, đi mua đồ ăn cũng bảo cô chọn đại, bây giờ người ta về thì trơ mặt bảo tự mình đi mua đồ ăn.

Làm người vậy mà coi được?

Cô vừa định dạy dỗ Lục Như Vân đôi câu thì chợt nghĩ tới gì đó, mặt lộ ra vẻ đã hiểu. Cô nhỏ giọng nói:

"Như Vân, cậu muốn bồi bổ cơ thể trước hả? Mình nói cho cậu hay, thực phẩm bổ sung không nên dùng nhiều, quan trọng là phải dựa vào tập luyện, vận động nhiều mới..."

Lục Như Vân đầu tiên là bất ngờ sau đó kịp phản ứng, hai gò má ửng đỏ, ngắt lời Hạ Song Song:

"Cậu im miệng!"

Hạ Song Song:...

- -----Hết chương 84----

Ps. Nửa tháng nay mình đi làm thêm buổi tối nên ít đăng lại nên mọi người thông cảm. Mình sẽ đăng truyện lại vào tối chủ nhật và cố gắng mỗi bộ 2 chương. Cảm ơn mọi người đã theo dõi!^^

Quảng cáo
Trước /100 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Phú Ông Biến Thái Truyền Kỳ -Hiểu Nhi-Phùng Dịch Phong

Copyright © 2022 - MTruyện.net