Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Sau khi mình tức giận bỏ đi chưa được năm giây thì đã bị tiếng động lớn ở sau lưng làm giật mình' bụp' mình đứng ngay của quay lại nhìn thấy anh đã nằm dàu dưới đất. Mình vô cùng lo lắng vội chạy lại đỡ anh lên vừa rối rít hỏi
- anh không sao chứ? Không phải nói khoẻ rồi sao? Sao lại yếu như vậy?
Lúc mình hỏi xong mớ câu hỏi thì cũng là lúc anh ngã lưng lại giường. Anh nói
- tại lo đuổi theo em nên hơi bị choáng chút thôi
- anh còn nói. Dám lừa tôi nhiều chuyện như vậy. Còn dám lấy sức khoẻ của mình ra đùa
- khoang đã nghe tôi nói. Đầu tiên chuyện tôi tỉnh lại từ hai ngày trước mà không cho ai biết trừ Trần Hiểu Lâm vì muốn làm mồi nhữ để bọn giấu mặt lộ diện giành giật. Tôi cũng đành giấu em vì nếu em biết sẽ không an toàn chút nào. Thứ hai em không nên tức giận vì những chuyện nhỏ nhặt này, nếu cứ như vậy những chuyện lớn hơn phải làm sao
- anh sao té một cái đã có thể xổ một tràng văn chương như vậy? Được rồi tôi không tức giận nữa anh mau ăn cháo đi nhân lúc còn nóng.
Mình nghe lời giải thích của anh cũng dịu lại nhanh nhẹn lấy hộp cháo mở ra đưa cho anh. Ai dè anh lại trưng bộ mặt chưa từng thấy
- em phải bón cho người đang bệnh chứ!!
- không phải anh hết bệnh rồi sao? Từ ăn lấy
- nếu em không bón vậy tôi không ăn
- được. Không ăn thì thôi
Lúc đầu anh cười hớn hở nhưng khi nghe hết câu nói của mình lại xụ mặt lại khó coi
- thôi tôi ăn là được chứ gì?
Anh có vẻ hậm hực cầm hộp cháo mà ăn ngon lành, lúc đó mình mới ngồi xuống cạnh giường hỏi anh
- anh làm mafia mà về cái gì vậy mà anh nói không nguy hiểm? Tôi thấy trên phim người ta toàn là bán ma tuý, vũ khí rất dễ bị bắt đó nha
- cái đó chỉ toàn trong phim ảnh thôi. Bớt coi phim lại giùm tôi, Hắc Long Bang cũng giống như công ty mẹ quản lý các chuỗi sòng bạc lớn trong nước lẫn nướv ngoài
- chỉ vậy thôi sao?
- phải chỉ vậy thôi mà đã mang Hắc Long Bang trở thành một trong những băng đảng lớn nhất trên thế giới, ai nghe đến cũng phải sợ. Nếu tôi cho làm thêm lĩnh vực gì đó chắc tôi thành chúa tể luôn quá
- anh đừng có điêu!! Có phải anh đang PA cho đảng của anh không?
- nếu em không tin có thể đi tìm hiểu. Nhưng giờ em kêu ông Lương mau chóng làm thủ tục xuất viện cho tôi. Còn rất nhiều chuyện không thể giải quyết ở đây được
-uhm. Tôi đi đây
Mình liền đi gọi điện cho bác Lương nói vấn đề anh bảo ông làm, chỉ 15' sau ông đã đến phòng nói
- mọi chuyện đã lo xong rồi thưa ngài
- được vậy ông giúp tôi sắp xếp hành lý. Bối Nhi, cúng ta đi trước
Anh lúc này đac thay đồ xong, lại trở lại dáng vẻ cao ngạo lạnh lùng trong bộ vest chứ không giống người bị thương chút nào nữa. Anh còn đi rất tỉnh nữa không cần sự giúp đỡ của mình, làm mình giơ tay ra có ý tốt muốn dìu anh... Quê muốn chết!!!
Thời gian đã trôi qua 2 tháng, bây giờ là tháng 12 gần đến Giáng Sinh rồi.
Anh từ ngày xuất viện cũng không còn thấy dáng vẻ yếu đuối của anh như trong bệnh viện nữa. Anh nghe lời mình nhưng chỉ ở nhà được 1 ngày đến ngày thứ hai đã nhanh nhẹn xách mông đi đến công ty rồi trụ sở Mafia của anh nữa.
Trong 2 tháng qua mình đã được anh cho tiếp xúc từ vơi thế giới mafia của anh nào là đến trụ sở của Hắc Long Bang tham quan, rồi còn giới thiệu mình với tư cách phu nhân cho mọi người biết. Anh đôi lần còn dẫn mình đến buổi hợp tác làm ăn của anh không những là của công ty Triệu thị mà còn có mấy buổi làm ăn giao dịch của Hắc Long Bang nữa.
Lúc đó mình mới được mở rộng tầm mắt, được chứng kiến sự lạnh lùng của hắc đạo, sự dứt khoát, tàn bạo của anh trong công việc.
Có một lần đặc biệt lắm nha. Hôm đó anh dẫn mình đến không phải là nhà hàng khách sạn như lần trước mà là một quán bar lớn nhất thành phố này.
Khi vào đó anh dẫn mình đi xuyên qua khu bar mới đến một nơi yên tĩnh hơn hẳn nơi này có khoảng 5 căn phòng, anh cùng mình bước vào căn phòng thứ 3. Trong đó có hai cái sofa đối diện nhau bên trái có ngừoi đàn ông ngồi sẵn, xung quanh là bao nhiêu cô gái bu đen bu đỏ cứ lấn lấn muốn chạm vào ông ta
Khi ông ta nhận ra sự hiện diện của anh mới đẩy bọn họ ra nói
- Triệu tổng đến rồi sao? Mau ngồi
Anh nắm tay mình đi về phía cái sofa đối diện ngồi xuống nhưng tay anh vẫn luôn nắm lấy eo mình như thể muốn kéo mình ngồi gần anh không chừa một milimet nào cả.Lúc này người kia nói với người thanh niên đứng ngay cửa
- Tiểu Tứ mau cho người phục vụ Triệu tổng
Anh nhanh miệng nói
- không cần. Mau vào vấn đề chính
- Triệu tổng sao hôm nay lại tỏ ra khó chịu như vậy? Và cô ta là
- Triệu phu nhân
Anh không suy nghĩ chần chừ liền nói, điều đó làm ông ta có vẻ sốc nhưng lúc sau liền lấy lại bình tĩnh
- từ lúc nào vậy? Tiệc rượu mừng không mời tôi sao?
- chưa tổ chức
- như vậy sao chưa gì đã là phu nhân
rồi?
- tôi muốn.
- người đẹp em thật sự yêu Triệu tổng sao? Hay yêu tiền của người ta
Lúc này tay mình đã run bần bậc lên không biết nói sao, may là anh đã nhanh hơn giải vây cho mình
- hôm nay có vẻ không thể tiếp tục hợp tác. Tôi đi đây
Anh đứng lên khỏi ghế không quên kéo mình theo, lúc đi đến gần cửa lại nghe giọng chọc ghẹo của ông ta
- ngừoi đẹp. Nếu muốn bất kì lúc nào em có thể đến đây gặp tôi. Tôi sẽ cho em những thứ em muốn
Mình lạnh rung ngừoi, anh thì vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng nhưng tay đã nắm chặt nỗi gân xanh nắm lấy tay mình làm mình đau muốn chết
- ahhh đau quá
Mình không chịu nỗi mới nói nhỏ với anh. Anh mới buông tay mình ra rồi nói
- Hani!!
- dạ tôi đây
- đưa phu nhân ra xe trước, tôi sẽ ra sau
Lúc này Hani bước vào dẫn mình đi. Mình quên nói khi mình và anh đi đã có rất nhiều vệ sĩ đi theo có cả Hani nữa. Chân mình cứ bước mà đầu thì không yên không biết anh sẽ làm gì ông ta nữa...