Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Tị độc châu: vật phẩm đặc biệt. Ngăn chặn tất cả các loại độc phấn dạng hạt trong bán kính nửa mét.Sau khi trang bị không thể sử dụng bất cứ kỹ năng nào.
Thực sự là thứ tốt a, nếu như lúc đó có cái này chơi, ta sẽ không thảm như vậy rồi,cũng không dùng….
Vừa ở trong lòng rì rầm lẩm bẩm,vừa dùng “Đi theo” (sau khi tổ đội,khoảng cách giữa đội viên và đội trưởng không vượt quá năm thước. Khi tổ đội có thể lựa chọn dùng chức năng “đi theo”, sử dụng thì kinh nghiệm toàn đội giảm 20%.) bám sát Tập thiên hắc mạc đang anh dũng giết quái, ta cẩn thận từng chút một để bản thân không bị quái làm bị thương đến, đồng thời không quên dùng Vẫn tinh giải quyết cung thủ bán thú nhân ở xa.
Hình như người có vận khí tốt cũng không ít đâu.
Nhìn Tập thiên hắc mạc tay nghề điêu luyện mà sử dụng kiếm khí công phòng nhất thể, ở trong đám bán thú nhân “mở đường”, ta không thể không tán thưởng cái kỹ năng này của hắn, kiếm sĩ lên đến cấp 40 cũng không nhất định có thể học được, mà lúc này hắn đã thông qua môn phái ẩn dấu học được, đích xác là hàng tốt nha.
Trong “Hồng trần online”, môn phái ẩn dấu chia làm hai loại — môn phái ẩn dấu thông thường và môn phái ẩn dấu đặc biệt . Môn phái ẩn dấu thông thường xác suất gặp phải là 0,001%, có bí kíp kỹ năng môn phái. Bí kíp ở điểm xoát quái gần môn phái nhất có thể đánh ra, xác suất đánh ra cực thấp; môn phái ẩn dấu đặc biệt chính là môn phái có công năng cổ quái hiếm thấy, ví dụ như loại “Khuynh thành” này, biến thái đến lợi hại. Xác suất gặp phải đương nhiên so với loại thứ nhất còn thấp hơn.
Tập thiên hắc mạc gặp được chính là môn phái ẩn dấu thông thường,rất may mắn. Càng may mắn chính là hắn đánh ra được bí kíp môn phái — ” Cuồng long kiếm khí” (có thể thăng cấp), so với kiếm sĩ cấp 40 mới có thể thông qua hệ thống học tập kỹ năng “Kiếm khí” thì mạnh hơn nhiều. Đồng thời còn đạt được một cái Ma tý giới chỉ (nhẫn gây tê liệt) — xác suất chắc chắn làm tê liệt đối phương 3~6 giây.
Cho nên chúng ta có thể rất nhẹ nhàng mà tiến lên phía trước. Chỉ có điều, do Tập thiên hắc mạc bề bộn nhiều việc lại vốn không nói nhiều, mà ta nhìn hoa tường vi xanh gần trong gang tấc mặc dù không có uy hiếp gì, nhưng vẫn là khiến cho ta cảm thấy không thoải mái, một chút ham muốn nói chuyện phiếm cũng không nâng dậy nổi, huống hồ Tập thiên hắc mạc đối với ta hiểu thấu,cũng mơ hồ cho ta một chút áp lực,vì thế tiểu đội hai người ở trong tiếng kêu rên khắp nơi và máu tươi tung tóe của bán thú nhân yên lặng mà tiến bước.
Ách…
Cuối cùng cũng ra khỏi “Nhất tuyến thiên”, ta quan sát cảnh tượng trước mắt, có chút ngốc lăng.
Cảnh tượng đổ nát như là thành phố phế tích ở dưới gió nhẹ vỗ về phát ra tiếng thở dài than vãn. Bầu trời trên cao biến ảo cùng những dãy núi im lặng xung quanh là nhân chứng cho sự phồn thịnh và suy vong của thành phố vô danh này. Gần bức tường đổ nát có một căn nhà nhỏ dựa vào núi, ở trước nhà đủ loại hoa cỏ, cấp cho di tích hoang vắng tiêu điều tăng thêm một chút sức sống duy nhất.
“Chi nha.” Cánh cửa nhà tranh cách đó không xa mở ra,một dược sư trung niên mặc bạch y cúi đầu đi ra.
Đây chính là Hồ đại thúc rồi đi.
Ta không để ý đến Tập thiên hắc mạc, tự ý hướng về phía người trung niên đi đến.
Sau một hồi hàn huyên không tránh khỏi,không ngừng tự hỏi “Phụ mẫu” của bản thân đến tột cùng là thần thánh phương nào, ta móc ra phong thư màu vàng dán kín kia, “Hồ thúc thúc,đây là Hồ nãi nãi để ta mang đến cho ngài,nàng muốn ngài lúc rảnh rỗi trở về ăn bữa cơm.”
Hồ đại thúc vui mừng mà tiếp nhận phong thư, đồng thời, ta nghe được âm thanh nhắc nhở của hệ thống –
“Người chơi ” Ám dạ đích vãn ca” hoàn thành nhiệm vụ ẩn dấu — “Ủy thác của *** chủ Dược ***”, đạt được quyền làm chủ “La ta di tích”.”
“La ta di tích”?
Ta nhìn bức tường hoang vu trước mặt.
Ta muốn mảnh đất lớn như vậy làm gì? Chăn dê?
Lập tức đề xuất “Giao cho” xin chuyển nhượng quyền làm chủ cho Tập thiên hắc mạc, ta không thèm để ý đến vô cùng kinh ngạc trong mắt hắn, nháy mắt xoay người cùng Hồ đại thúc đã xem xong thư, nói chuyện phiếm.
“Nhớ kỹ phải thường xuyên đến thăm Hồ thúc thúc của ngươi a.” Hồ đại thúc rất là mong mỏi mà nhìn ta.
…..Chỉ cần nghĩ tới đám hoa kia thì, ta cả đời này sẽ không đến nữa….
“Hồ thúc thúc,chỗ hoa kia là ngươi trồng sao?” Ta chỉ vào “Nhất tuyến thiên” hỏi dò. Hệ thống hẳn là không có tâm tư ở “gót sắt” của bán thú nhân gieo cái loại hạt hoa tường vi quý báu này đi.
“Đúng vậy,” Hồ đại thúc gật đầu, “Ta đang nghiên cứu một loại đan dược cần dùng cánh hoa tường vi xanh bào chế thuốc,nhưng ta không thích cái loại màu sắc xui xẻo này,cho nên liền trồng xa một chút.”
“Đan dược gì a?” Ta nhớ kỹ loại hoa này ngoại trừ dùng để thưởng thức thì không có giá trị kinh tế nào,mặc dù ta cũng không cho rằng cái loại hoa này có điểm gì đẹp đẽ.
“Kim tiễn đan.” Hồ đại thúc không hề do dự mà mở miệng, “Đáng tiếc là còn thiếu một vị phối dược, nếu không ta đã sớm đem hoa kia nhổ hết….”
“Người chơi “Ám dạ đích vãn ca” gây ra nhiệm vụ ẩn dấu — “Tìm kiếm dược liệu.”, có tiếp nhận hay không?”
Âm thanh nhắc nhở của hệ thống theo oán giận của Hồ đại thúc mà đến khiến cho ta mừng rỡ vô cùng — rốt cục có cơ hội đem nhược điểm trí mạng biểu lộ ở bên ngoài này diệt trừ rồi, cho dù là đang ở trong trò chơi. (chỗ này nhược điểm trí mạng kia là nói đến hoa tường vi xanh, nếu hoàn thành nhiệm vụ này thì Hồ đại thúc sẽ làm xong đan dược, mà làm xong đan dược thì chỗ hoa kia mà bạn Dạ ghét sẽ bị nhổ sạch, mn đã hiểu chưa?)
” “Huyết mạn” : cây có hai gốc, lá cuốn,hoa màu đỏ, hoa hình cái chén, sinh trưởng ở trên Thẩm phán chi sơn,phụ cận Quang minh thành, Tây phương đại lục,hẳn là rất dễ tìm.” Hồ đại thúc rất chăm chú mà nói, “Nhớ kỹ chưa?”
“Ân.” Ta gật đầu.
Tây phương đại lục a, có cơ hội đi xem trước,ta sao có thể bỏ qua,dù sao du lịch cùng là một trong những số ít sở thích của ta.
“Vậy đi thôi.” Hồ đại thúc rất là dứt khoát mà vung tay áo dài lên, một trận bạch quang vây lấy ta.
Uy, này, không phải chứ, hiện tại đi?! Ta đến lúc đó làm thế nào trở về a?
Không đợi ta mở miệng hỏi, bạch quang đã đem ta cuốn đi. Trong đầu hình ảnh cuối cùng, là mắt đen của Tập thiên hắc mạc thoáng mang theo ý cười, cùng chân mày khẽ nhếch lên giống như là đã nghĩ thông suốt cái gì đó.