Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Hôm sau Phong Vũ ăn sáng xong đến tìm luật sư cố vấn chuyện ly hôn, Kiều Nhiễm muốn đi nhưng bị anh ngăn lại. Trong mắt anh, Kiều Nhiễm là một học sinh, không nên tham gia vào những chuyện này, huống hồ Vương Phương còn là mẹ cô, tuy là Vương Phương đã bỏ mặc cô từ lâu, nhưng cuối cùng vẫn có huyết thống, Phong Vũ sợ Kiều Nhiễm khó xử.
Sau khi Phong Vũ rời khỏi chỗ luật sư, suy đi nghĩ lại hay là đến nhà giam gặp người cha buôn bán ma túy của Kiều Nhiễm một chuyến.
Cha của Kiều Nhiễm là Kiều Thành, lúc Phong Vũ đến thăm, đối phương rõ ràng rất ngạc nhiên.
Phong Vũ đến gặp Kiều Thành là vì năm đó ông ấy biết rõ mình kết hôn với Vương Phương. Vương Phương bởi vì Kiều Thành bị bắt mà náo loạn cục cảnh sát, sau này tình cờ gặp được Phong Vũ biết được Kiều Thành không thể ra ngoài, năn nỉ Phong Vũ kết hôn với mình, cuối cùng Phong Vũ cùng bà đến gặp Kiều Thành.
Mọi chuyện lúc trước đều vô cùng hoang đường, Phong Vũ nhất thời mềm lòng đã tạo nên cục diện rắc rối ngày hôm nay, theo ý nghĩ của Phong Vũ, là giữ Vương Phương lại đến khi Kiều Nhiễm trưởng thành, nhưng Phong Vũ không ngờ rằng Vương Phương lại tàn nhẫn như vậy, lại có thể ôm tiền của anh bỏ trốn cùng tình nhân, ngay cả con gái cũng không cần.
Kiều Thành mặc dù là một kẻ buôn bán ma túy, nhưng rất được mọi người kính nể. Hắn trượng nghĩa hơn nữa có thể nhìn thấu mọi chuyện. Thời điểm hắn bị kết án chung thân, hắn liền cân nhắc ly hôn với Vương Phương, không thể liên lụy người con gái mười mấy tuổi theo mình.
Lúc Vương Phương chủ động đưa Phong Vũ đến tìm Kiều Thành, người đàn ông này không nói gì, trực tiếp ký vào đơn ly hôn, còn nghiêm túc nhờ cậy Phong Vũ chăm sóc tốt cho hai mẹ con.
Lần này sau khi kể hết mọi chuyện, Kiều Thành dựa lưng vào ghế, vẻ mặt tối tăm nhìn anh.
“Cậu và con gái tôi đang yêu nhau? Cậu ngủ với con gái tôi?!”
Phong Vũ nhíu mày, sửa lại: “Tôi và Kiều Nhiễm là quan hệ yêu đương, mặc dù đã xảy ra quan hệ, nhưng đừng nói khó nghe như vậy.”
Kiều Thành lập tức bùng nổ, chửi ầm lên: “Tôi chơi tổ tông nhà cậu! Cậu không chỉ ngủ với con gái tôi mà còn yêu đương với nó! Hai người chênh lệch mười mấy tuổi trong lòng cậu không nghĩ tới sao?! Tôi nhờ cậu chăm sóc vợ con, cậu làm ngược lại, vợ tôi cậu không ngủ, lại đi ngủ với con gái tôi!”
Kiều Thành nổi điên lên, hắn ở trong tù luôn nhớ kỹ việc tốt của Phong Vũ, nghĩ đến có Phong Vũ chăm sóc vợ con mình hắn cũng yên lòng, Phong Vũ là một người ngay thẳng, nhất định sẽ không đối xử tệ với họ.
Dù thế nào cũng không ngờ tới, Phong Vũ quả thật không bạc đãi bọn họ, ngược lại còn ngủ với con gái mình.
“Tôi và Kiều Nhiễm đang yêu nhau, sau này sẽ kết hôn, tôi đến chủ yếu là để thông báo với anh, tôi và Vương Phương đã ly hôn, chị ấy đã bỏ trốn cùng tình nhân, vứt bỏ Kiều Nhiễm, nhiều năm rồi cũng không trở về, tin tức cũng không có, sau khi ly hôn với chị ấy, tôi mới có thể danh chính ngôn thuận cho Kiều Nhiễm danh phận một người bạn gái.
Phong Vũ cố hết sức giải thích, nhưng Kiều Thành đã không nghe lọt nữa rồi, cố chấp chui vào trong cái mai của mình, hơn nữa trong đầu hắn Phong Vũ đã trở thành một kẻ xấu xa tội ác tày trời, có lẽ con gái nhỏ đã rơi vào móng vuốt của cậu ta, là chính hắn đã gửi con gái mình vào tay tên ác ma này.
Trong phòng gặp mặt Kiều Thành sụp đổ nắm tóc, cổ hắn ta đỏ ửng vì tức giận, hét lên: “Tôi mặc kệ người phụ nữ kia thế nào, cô ta thích làm gì thì làm, ông đây từ lâu đã không còn yêu cô ta, vấn đề là, cậu ngủ với con gái ông! Yêu đương với một đứa trẻ nhỏ hơn mình nhiều tuổi như vậy, cậu có còn là người không?”
- ---
Ba Kiều thật là đẹp trai!