Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Thắng bại là chuyện thường tình của nhà binh! Đứng lên, nói cho tôi xem rốt cuộc là thế nào, sao tổn thất lớn như vậy, mười anh em tử sĩ chết trận, hai mươi mấy người bị thương nặng!!”
“Là thế này…”
Đông Phương Hạ không trách Bạch Vỹ, khiến Bạch Vỹ càng thêm hổ thẹn! Anh ta mói hết đầu đuôi sự việc không sót một chi tiết cho Đông Phương Hạ.
Khi biết nhà họ Tư Mã có đám người như vậy, sắc mặt Đông Phương Hạ trở nên âm trầm, thò đầu nhìn, mười mấy người bên trong quả nhiên vẫn đang uống chất lỏng đó!
Đông Phương Hạ nhìn ngó kỹ, ánh mắt của anh đảo nhìn trên người bọn chúng một lượt, đột nhiên, khóe miệng Đông Phương Hạ hiện lên tia cười lạnh lùng, con ngươi màu đỏ máu hiện lên một tia sáng không dễ phát giác!
Tuy những người này đao thương không chém vào được, nhưng Đông Phương Hạ tỉ mỉ cẩn thận vẫn nhìn ra! Tuy tạm thời anh không tìm được điểm yếu và chỗ chí mạng của những người này, nhưng từ trong ánh mắt của bọn chúng, không khó nhận ra, bọn chúng đã không phải là người có ý thức! Hoàn toàn chịu sự khống chế của thứ khác.
Đông Phương Hạ nghĩ đến đây liền trầm tư! Trong chất lỏng đó, theo kết quả hóa nghiệm của phía Châu Úc, không nói có công hiệu như vậy, lẽ nào trong mấy ngày, nhà họ Tư Mã tăng thêm lực độ, nâng cao chất lỏng màu vàng lên lên một bậc! Nếu đúng là như vậy, tại sao Vương Thiến Thiến không nói với mình, việc này không phù hợp thực tế! Xảy ra sơ suất lớn như vậy, Vương Thiến Thiến có lẽ phải biết, mình sẽ không tha cho cô ta.
Hoặc là Vương Thiến Thiến không biết trong tay Tư Mã Lâm có đám người như này.
Nếu mình có hơn trăm người như này, sau này mình Nam tiến, không phải lại có thêm một con át chủ bài sao, có lúc còn có thể mang bọn chúng ra làm bia đỡ đạn.
Sau khi có chủ ý, Đông Phương Hạ quay đầu nói với Bạch Vỹ: “Truyền lệnh của tôi, người trong căn cứ nhà họ Tư Mã toàn bộ ngũ mã phanh thây cho tôi, không sót một ai! Sau khi xử lý xong việc bên đó, bảo đám Trình Thành phái người canh giữ căn cứ, rồi chạy đến đây!”
“Vâng, Huyết Lang!!”
Bạch Vỹ đâu dám chậm trễ, mười mấy người trong phòng thí nghiệm, anh ta hận đến xương cốt! Tuy không biết Huyết Lang định làm gì, nhưng không khó phát hiện, Đông Phương Hạ chắc chắn có cách!
“Cục trưởng Phương, bảo người của ông bao vây nơi này cho tôi, không được sự cho phép của tôi, bất kỳ ai cũng không được vào! Diệc Phi, Lăng Vy, hai người cũng đi ra đi.
Đúng rồi, gọi Vương Thiến Thiến đến cho tôi! Lăng Vy, cô nói với Trương Vũ Trạch và Dạ Ảnh, một khi phát hiện Vương Thiến Thiến di chuyển, lập tức giết cho tôi”.
“Được.
Đông Phương Hạ, anh cẩn thận chút!!”
Nhưng nói ra thì dễ, làm mới khó, theo như Bạch Vỹ nói, sức chiến đấu và năng lực phản ứng của những người này không khác gì với người bình thường, nếu đối chọi, cái giá phải trả tương đối nặng nề.
.