Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
“Bạch Vỹ, đây là của anh! Vào tối hôm thiết kế gây xích mích giữa Tào Bang và Hải Bang, lựa chọn của anh là chìa khóa quyết định! Tôi đã nói sẽ thưởng cho anh, này, cầm lấy!”
Bạch Vỹ nhận lấy tấm séc, lúc nhìn thấy là hai mươi triệu, liền bị dọa ngây ra! Lắp bắp nói với Đông Phương Hạ: “Huyết Lang…cái này…cái này…nhiều quá rồi!”
Đông Phương Hạ lắc lắc đầu, vỗ vỗ bờ vai rắn chắc của Bạch Vỹ, lại lần lượt phát tiền thưởng cho Tây Môn Kiếm và những người khác! Khoảnh khắc các anh em cầm trên tay tấm séc hàng trăm ngàn, hàng triệu, thậm chí là hàng chục triệu, lại càng tận tâm với Đông Phương Hạ!
….
Lát sau, Đông Phương Hạ nói với Trương Vũ Trạch: “Những việc còn lại giao cho anh! Tôi đã để lại không gian cho anh, anh mặc sức phát huy nhé!”, nói xong, Đông Phương Hạ xoay người bước ra ngoài! Đúng vậy, Đông Phương Hạ phải cho Trương Vũ Trạch một không gian nhất định.
Có Đông Phương Hạ ở đây, Trương Vũ Trạch sẽ có áp lực.
Ra khỏi phòng họp, Đông Phương Hạ đứng ở trước cửa vài phút, thở phào nhẹ nhõm! Lúc này mới đi về phía phòng khách.
Các anh em bảo vệ mở cửa cho Đông Phương Hạ, Đông Phương Hạ liền nhìn thấy hai bóng dáng quen thuộc!
Lúc Đông Phương Hạ vào phòng họp Nam Cung Diệc Phi và Thư Lăng Vy đã đến đây, nghe nói Đông Phương Hạ đang họp, Thư Lăng Vy muốn vào góp vui, nhưng bị Nam Cung Diệc Phi ngăn lại, theo lời của Nam Cung Diệc Phi, cuộc họp nội bộ của các lãnh đạo cấp cao Lang Quân, Thư Lăng Vy cậu không biết gì thì đừng có tham gia! Thân phận của cậu thích hợp sao.
Không còn cách nào khác, Thư Lăng Vy chỉ có thể ở đây đợi! Có điều tư tưởng có chút lơ đễnh, bởi vì cô muốn nhìn xem người đàn ông của mình lúc nói trong cuộc họp có khí thế như thế nào.
Nghe thấy tiếng mở cửa, ánh mắt của Diệc Phi và Lăng Vy cùng nhìn qua! Nhìn thấy là Đông Phương Hạ, Lăng Vy lập tức đứng dậy chạy qua, ôm lấy Đông Phương Hạ.
Cười nói: “Cậu em Đông Phương Hạ, không phải đang họp sao! Sao lại chạy ra đây rồi?”
“Đúng vậy, Đông Phương Hạ! Anh sao lại…”, Diệc Phi nhìn ra ngoài cửa, ánh mắt đó như muốn hỏi, anh họp xong rồi.
Ngồi xuống, Đông Phương Hạ lười biếng dựa vào sofa, nói: “Việc lớn đã giải quyết xong, những việc nhỏ nhặt để cho bọn họ tự mình giải quyết!”
Hác Hiên? Văn Quân? Đôi mày kiếm rậm của Đông Phương Hạ nhíu lại! Sau khi cân nhắc một chút, lấy điện thoại ra gọi cho Hác Hiên.
Nói với Hác Hiên tối nay mình sẽ mở tiệc ở đối diện cao ốc Thiên Lang, bảo anh ta đến tham gia, và mang theo Văn Quân!
Việc của Văn Quân sẽ nhân cơ hội tối nay giải quyết! Trước mặt Hác Hiên, để Văn Quân lộ ra bản tính của cô ta, như vậy chẳng phải sẽ tốt hơn sao.
Sau khi cúp điện thoại, Đông Phương Hạ thở dài nặng nề! Anh chỉ hy vọng Hác Hiên không bị tổn thương, nhưng có một số việc thực sự khó tránh khỏi.
.